Tổng Tài Nguy Hiểm, Anh Thật Hư Hỏng

Chương 240: Chương 240: Cô và anh không cùng một thế giới




Hứa Thanh Khê nghe thấy điều này, chỉ còn cách theo anh ta lên xe.

Trong khoảng thời gian này, ánh mắt của Hứa Thanh Khê nhiều lần liếc nhìn Quân Nhật Đình.

Chỉ vì trong lòng cô còn rất nhiều nghi vấn.

Cô thực sự không thể hiểu được tại sao người đàn ông này có thể đối xử với cô như bình thường sau những sự cố đó.

Là vì ​​cô ấy không quan tâm quá nhiều, hay là vì cô ấy là vợ anh mà đối xử với cô ấy như vậy.

Đúng lúc cô đang bối rối thì đã đến trụ sở chính.

Hứa Thanh Khê bị Quân Nhật Đình lay tỉnh, cô theo anh ta đi thang máy đến văn phòng chủ tịch.

Sự xuất hiện của cô làm nhóm chat của các nhân viên nội bộ của trụ sở chính lại một lần nữa xôn xao, đồn đoán về mối quan hệ giữa cô và anh.

Nhưng danh tính của cô nhanh chóng bị những nhân viên này tìm ra, cũng chẳng còn ai có hứng thú để thảo luận

Việc đánh đập trước đó đã gây ra không ít phiền phức, tuy rằng anh đã trấn áp sau đó, nhưng vẫn có người nhìn ra được là Hứa Thanh Khê.

Tất nhiên, mặc dù họ đã từ bỏ cuộc thảo luận, nhưng họ vẫn chờ để xem vở kịch này.

Ai bảo người dính líu đến vụ hành hung vẫn làm việc trong công ty?

Một số người nhàm chán thậm chí còn đặt cược liệu Hứa Thanh Khê và Lê Ngọc Mỹ sẽ đánh nhau hay không?.

Tuy nhiêu suy nghĩ của đám người này Hứa Thanh Khê không hề hay biết.

Cô thành thật đi theo Quân Nhật Đình. mà không dám nhìn xung quanh, chỉ chốc lát đã đến văn phòng chủ tịch.

Nhưng vẫn khựng lại trước khi bước vào văn phòng.

Cô không ngờ rằng mình sẽ gặp Lê Ngọc Mỹ trong văn phòng của Quân Nhật Đình..

So với sự ngạc nhiên của cô, Lê Ngọc Mỹ đơn giản hơn rất nhiều, bởi vì cô đã biết được tin tức trong nhóm nội bộ của công ty.

Mặc dù trước đây cô ấy không hài lòng với Hứa Thanh Khê, nhưng cô ấy cũng là một người biết nắm biết buông, huống chi là trước mặt Quân Nhật Đình, vì vậy cô ấy nhẹ gật đầu với Hứa Thanh Khê rồi lướt qua. Quay lại nhìn Quân Nhật Đình..

“Nhật Đình, gửi dữ liệu sản phẩm mới cải tiến của họ, anh nhìn xem.”

Cô dùng công việc để chuyển sự một mình ở cửa, có chút xấu hổ.

Và Hứa Thanh Khê cũng có thể cảm thấy rõ ràng rằng cô ấy không được chào đón ở đây.

Vì vậy, cô ấy không cần khách khí. Cô nhún vai, trực tiếp đi đến sô pha ngồi xuống, lập tức kêu Từ Dịch mang cho cô một ít giấy vẽ, bắt đầu thiết kế.

Trong một khoảng thời gian, toàn bộ văn phòng dường như được chia thành hai trường phái.

Trong khi một về tiến độ công việc.

Nhận thức được sự cân bằng không thể giải thích này, Quân Nhật Đình không tự chủ được mà cau mày lại.

Anh chăm chú nhìn Hứa Thanh Khê, nhưng lại thấy cô đang yên lặng ngồi trên sô pha, không hề có ý quan tâm đến anh, hơn nữa vẻ mặt của cô cũng hoàn toàn khác với đêm đó khiến anh rất bối rối.

Đúng vậy, Quân Nhật Đình là cố ý đưa Hứa Thanh nói với anh, muốn sớm hơn phát hiện ra vấn đề thì phải tìm thời điểm như đêm hôm đó, nếu không chỉ có thể đoán già đoán non.

Về Hứa Thanh Khê đêm đó, anh thực sự rất để tâm, vì vậy anh muốn xem Hứa Thanh Khê có như vậy lần nữa hay không khi thấy anh tiếp xúc với Lê Ngọc Mỹ.

Nhưng thời gian trôi qua, Hứa Thanh Khê vẫn khá bình thường, dường như chẳng có biết tiếp theo nên quan sát thế nào.

Hứa Thanh Khê vẫn không biết suy nghĩ của Quân Nhật Đình..

Đừng nhìn cô ấy bình tĩnh vẽ bản thảo thiết kế, nhưng những tiếng bàn tán không ngớt bên tai khiến cô ấy không thể tập trung vào thiết kế một chút nào, cuối cùng không thể không chú ý đến cuộc trò chuyện đằng kia.

“Tôi không nghĩ giá trị của HIP là đúng lắm. Dữ liệu hơi phóng đại. Chúng ở đây cũng cần cử người đến xác minh, nếu không họ sẽ đòi chúng ta tiền vốn gấp ba hoặc bốn lần so với dự kiến.”

“Tôi biết.”

“Nhân tiện, nếu có thời gian, cô cũng có thể chú ý đến sự biến động của giá cả thị trường của nhà máy này, nếu có cơ hội, chúng ta có thể bắt đầu một chút động thái, như vậy cả về chi phí và hợp tác sau này cũng được đảm bảo.”

Quân Nhật Đình. dường như lại nghĩ đến điều gì đó, nhắc nhở Lê Ngọc Mỹ.

Không hiểu sao khuôn mặt của Lê Ngọc Mỹ cũng sáng lên?

“Ừ, tại sao tôi lại không nghĩ ra phương pháp này. Chỉ cần chúng ta tham gia vào thị trường chứng khoán, chúng ta không cần phải lo lắng về chi phí và tương lai. Nhật Đình anh đúng là gừng càng già càng cay”

Cô nhíp mắt trêu đùa với anh.

Khi Quân Nhật Đình nghe mô tả của cô, anh hơi sững sờ.

Nhưng anh không biết rằng mọi hành động này đều bị Hứa Thanh Khê nhìn thấy, trong lòng lại càng khó chịu hơn.

Bởi vì hai người nói chuyện về chuyên môn, cô không hiểu rõ lĩnh vực này, không khỏi có chút thất vọng, loại thất vọng này là điều cô chưa từng có...

Nhất là nhìn thấy Quân Nhật Đình cười nói thoải mái cùng người con gái khác, cô chưa từng có giây phút nào nhận ra rõ ràng hơn lúc ấy, cô và anh không cùng một thế giới!

Cô không khỏi choáng váng khi nghĩ đến điều này.

Cô ấy đang nghĩ gì vậy?

Cô và Quân Nhật Đình. không ở cùng một thế giới, trước đây cũng thế, sau này cũng vậy.

Rốt cuộc, cô ấy không phải là Hứa Thanh Tuệ thực sự!

Cô nghĩ, nhếch miệng tự ti, vứt bỏ những suy nghĩ vớ vẩn trong lòng, ép bản thân không nghĩ tới.

Văn phòng cũng dần trở nên yên lặng trở lại.

Hứa Thanh Khê bắt đầu chú tâm trở lại việc thiết kế.

Đối với những gì Quân Nhật Đình hy vọng sẽ phát sinh, có lẽ không hề tồn tại.

Không còn cách nào khác, Quân Nhật Đình. tạm thời chỉ có thể từ bỏ ý định của mình.

Ngay khi anh định đưa Hứa Thanh Khê nghỉ làm, Lê Ngọc Mỹ đột nhiên nói: “Nhân tiện, Nhật Đình, Chủ tịch Tần của Kim Thái đã hẹn với tôi tối nay. Anh cũng nên đi với tôi. Chúng ta có thể nói chuyện hợp tác.. “

Sau khi nói xong, cô ấy nhìn Hứa Thanh Khê bằng đôi mắt chờ đợi.

“Cô Tuệ đồng ý?”

Không hề phủ nhận, cô ấy cố tình nói điều này. Cô cho rằng sau những sự việc trước đó, ngay cả khi người phụ nữ này nghe thấy lời khiêu khích âm thầm của cô, cô ấy cũng sẽ không dám làm gì cô nữa.

Và sở dĩ cô ta làm vậy cũng là có ý định từ trước với kế hoạch săn bắn của mình.

Đúng vậy, ngay từ đầu khi tiếp cận Quân Nhật Đình., mục tiêu của cô rất rõ ràng, chính là bình tĩnh giật lấy anh.

Khi Quân Nhật Đình nghe câu hỏi của cô, anh vô thức nhìn Hứa Thanh Khê, muốn xem phản ứng của cô.

Không ngờ, Hứa Thanh Khê chỉ sững sờ, sau đó nhìn xuống và nói:

“Nếu đã là vì chuyện công việc, vậy thì anh đi đi, em có thể trở về một mình.”

Sau khi nói xong, cô bỏ đi mà không nhìn Quân Nhật Đình..

Quân Nhật Đình nhìn bóng lưng cô rời đi, không biết vì sao, anh chỉ cảm thấy phía sau có chút lạnh khiến anh rất khó chịu.

Anh khẽ cau mày và có chút không vui.

Tuy rằng là công việc, nhưng sao cô có thể để anh đi cùng với cô gái khác một cách dễ dàng như vậy? Cô không có chút lo lắng nào hay sao?

So với sự phẫn uất của anh, Lê Ngọc Mỹ có chút hơi ngạc nhiên khi thấy thái độ của Hứa Thanh Khê.

Người này với Hứa Thanh Tuệ ngày đó cùng là một người sao?

Cô cau mày nghi hoặc, có khi nào đây là một trong những thủ đoạn của Hứa Thanh Tuệ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.