Tổng Tài Nguy Hiểm, Anh Thật Hư Hỏng

Chương 525: Chương 525: Loại chuyện hại người không có lợi cho mình




#Nhiều công ty con dưới sự quản lý của Tập đoàn Quân thị bị niêm phong tạm dừng hoạt động kinh doanh#

#Dựa trên số liệu thu thập, trong vòng năm năm Tập đoàn Quân thị trốn thuế mười nghìn năm trăm tỷ#

#Cổ phiếu của Tập đoàn Quân thị trượt dốc, con rồng giới thương nghiệp năm nào đứng trên bờ vực phá sản#

Mỗi một tin tức trên mạng phát ra đều thật đúng lúc đánh thẳng vào điểm yếu của Tập đoàn Quân thị, nhóm người nắm giữ cổ phiếu lúc đầu trên thị trường chứng khoán sôi nổi chạy đến trước cửa của Tập đoàn Quân thị liên tục chất vấn, các cổ đông cũng bắt đầu trở nên nôn nóng hoảng sợ, một bên thảo luận biện pháp giải quyết chuyện này còn một bên sắp xếp người tới trấn an nhóm người nắm giữ cổ phiếu và dư luận trên mạng.

Trong phòng họp cao tầng của Tập đoàn Quân thị, bầu không khí cực kỳ nặng nề, sắc mặt của mỗi cổ đông đều hiện lên vẻ nghiêm trọng.

“Cựu chủ tịch, khi nào Tổng giám đốc mới trở về ạ?”

“Cựu chủ tịch, liên quan đến vấn đề trốn thuế và sổ sách rốt cuộc là có chuyện gì?”

“Đúng vậy, tại sao có thể thất thoát nhiều khoản thuế tới như vậy, sổ sách mỗi năm đưa cho chúng tôi rốt cuộc là thật hay giả vậy?”

Các cổ đông mỗi người một câu chất vấn ông Hai Phong, trên mặt bọn họ đều mang theo vẻ sốt ruột và tức giận.

Nếu như chuyện nộp thuế thật sự có vấn đề, vậy không phải có nghĩa là sổ sách mỗi năm bọn họ xem đều là giả sao, mà lợi nhuận hàng năm của bọn họ cũng là giả.

“Mọi người, việc trốn thuế hoàn toàn là bịa đặt giả tạo, mỗi năm công ty có bao nhiêu dự án, lợi nhuận nhiều hay ít, trên giấy tờ đều viết rất rành mạch, rõ ràng, bao nhiêu năm nay các ông đều đã từng cử người xuống kiểm tra rồi mà.”

Ông Hai Phong tính toán trấn an các vị cổ đông, nhưng hiệu quả cũng không tốt lên một chút nào.

“Chúng tôi có cử người tới kiểm tra rồi, nhưng mà số sổ sách này đã bị các người chỉnh lý thật tốt mới đưa cho chúng tôi, rốt cuộc có ngụy tạo hay không ai mà biết được.”

“Chính xác, giá cả của mấy cái dự án hợp tác đó cũng là nhà họ Quân các người nói mà thôi, số tiền thật chất là bao nhiêu còn không phải các người tính toán rồi viết lên sao.”

“Cựu chủ tịch, chuyện này phải nhanh chóng cho chúng tôi một lời giải thích, bằng không thì đừng trách chúng tôi không nhớ tình nghĩa cũ mà bỏ của chạy lấy người.”

“Lời này tôi tán thành, bảng báo cáo lợi nhuận cuối năm của năm nay còn không bằng năm xưa nữa là, lại để cho chúng tôi đập tiền vào đầu tư một khoản không nhỏ, tôi thật sự rất nghi ngờ nhà họ Quân các người lấy tiền bỏ túi riêng.”

Ông Hai Phong mặt xụ xuống: “Mọi người ơi, sự thật của chuyện này còn chưa có tra ra tới, các ông liền nôn nóng kể tội, có phải quá bất nhân bất nghĩa rồi hay không?”

Ông ấy nói xong, tầm mắt sắc bén quét về phía mấy người cổ đông vừa mới nói chuyện:

“Nếu nhà họ Quân chúng tôi thật sự muốn ở giữa kiếm lời bòn rút túi riêng, thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng lưu lại sai sót hời hợt như vậy!”

Đám người cổ đông nghe ông ấy nói như thế có chút sững sờ:

“Cựu chủ tịch, ý của ông là...”

Ông Hai Phong duỗi thẳng lưng, ngẩng đầu nói:

“Không phải tôi khoe khoang, nhưng mà nếu nhà họ Quân chúng tôi muốn nuốt tiền của công ty vào túi riêng, thì sẽ làm một cách thần không biết quỷ không hay, chắc chắn sẽ không để cho người ta nắm được nhược điểm, trừ phi là có người cố ý nhằm vào Tập đoàn Quân thị của chúng ta.”

Nói đến đây, quanh người của ông Hai Phong toả ra một luồng hơi thở nguy hiểm.

Đám cổ đông hai mặt nhìn nhau, đối với lời nói của ông Hai Phong nửa tin tưởng nửa nghi ngờ.

Rốt cuộc trong mười mấy năm qua, Tập đoàn Quân thị cũng không phải không gặp sự cố bị đối thủ tính kế nhằm vào mục đích đả kích hủy diệt.

“Cựu Chủ tịch nói cũng không sai, chuyện lần này xảy ra rất kỳ quái, không thể loại trừ khả năng là đối thủ cạnh tranh làm.”

“Nếu không... Chúng ta lại tiếp tục quan sát xem sao?”

“Tiếp tục quan sát đi, dù sao Tổng giám đốc còn chưa trở về, chờ Tổng giám đốc trở về, tôi cảm thấy chuyện này chắc hẳn rất nhanh là có thể cho chúng ta một lời giải thích.”

“Được rồi, tạm thời cứ như vậy đi.”

Sau khi mấy người cổ đông đại biểu thảo luận trong thời gian ngắn xong, đưa ra quyết định:

“Cựu Chủ tịch, như thế này đi, chuyện này chúng tôi có thể tạm hoãn thêm vài ngày, chờ Bộ Công thương tới kiểm tra, và tổng giám đốc trở về, đến lúc đó chúng tôi hy vọng nhà họ Quân có thể cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý, không cần ảnh hưởng đến việc chia hoa hồng cuối năm của chúng ta.”

Ông Hai Phong gật đầu: “Đây là chuyện đương nhiên, các ông đều là những người bạn già đã đi theo nhà họ Quân chúng tôi hơn mười mấy năm, chắc chắn sẽ không đối xử tệ bạc với các ông đâu.”

Nửa tiếng sau, ông Hai Phong đã tiễn hết tất cả các cổ đông đi, cả người ông ấy mệt mỏi rã rời trở lại văn phòng chủ tịch.

“Quản gia, bây giờ Nhật Đình đã tới chỗ nào rồi?”

“Cậu cả đã vào thành phố rồi ạ, có lẽ mười phút nữa sẽ tới công ty thôi.”

Quản gia báo cáo lại đúng sự thật, sau đó ông ta thấy ông cụ không có một chút sức sống nào, thế là chủ động bước lên phía trước nhẹ nhàng xoa huyệt thái dương cho ông cụ.

Cũng vào đúng lúc này, Quân Thanh, đi ra ngoài để tìm hiểu tin tức đã trở về.

“Bố.”

“Điều tra thế nào rồi?” Ông Hai Phong nhạy bén mở mắt ra.

Quân Thanh lắc đầu: “Không có tiến triển gì, con đã nhờ cậy vào các mối quan hệ để hỏi rồi, người cáo trạng không để lại bất kỳ thông tin nào.”

Trong phút chốc khuôn mặt của ông Hai Phong liền trở nên ảm đạm, rất rõ ràng người kia là có chuẩn bị mà tới:

“Tình hình bên phía Bộ Công thương như thế nào rồi?”

“Sổ sách vẫn đang bị bên đó điều tra, tình hình tin tức mà bên này con nhận được không lạc quan lắm, số liệu trong sổ sách mà chúng ta đã gửi đi trong những năm qua khác với những gì mà lần này bọn họ rà soát được.”

“Tại sao lại như vậy?” Ông Hai Phong vô cùng kinh ngạc.

Sắc mặt của Quân Thanh trầm xuống: “Chắc hẳn là có người đã xuyên tạc số liệu của chúng ta.”

“Việc này không thể nào!” Ông Hai Phong không tin lên tiếng phủ nhận: “Người trong bộ phận tài vụ của công ty luôn là những người có tuổi, cũng là những người đã được tuyển chọn vô cùng kỹ lưỡng, không thể nào làm ra chuyện có lỗi với công ty được.

Quân Thanh không đồng ý phản bác lại: “Nhưng lòng người khó đoán, hơn nữa, ngoại trừ người trong bộ phận tài vụ ra, trong công ty người có thể tiếp xúc được với sổ sách kế toán cũng không nhiều, đều là những cổ đông, nhưng bọn họ không thể nào làm ra loại chuyện hại người không có lợi cho mình như vậy đươc.”

Ông Hai Phong im lặng.

Bầu không khí trong văn phòng trở nên nặng nề.

Cũng không biết qua bao lâu, thư ký của Quân Thanh gõ cửa bước vào: “Cựu chủ tịch, Chủ tịch, Tổng giám đốc đã trở lại rồi ạ.”

Vừa dứt lời, Quân Nhật Đình mang theo vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị bước vào văn phòng:

“Ông nội, bố, hiện tại là tình huống gì vậy?”

“Cháu trở về rồi à, cháu ngồi xuống trước đi, để cho bố của cháu kể rõ tường tận cho cháu nghe.”

Ông Hai Phong bảo Quân Nhật Đình ngồi xuống, sau đó dặn dò Quân Thanh đem toàn bộ tình hình mà bên này có được kể cho Quân Nhật Đình nghe.

“Sự việc đại khái là như vậy, bây giờ chuyện quan trọng nhất của chúng ta là tìm ra kẻ đã xuyên tạc sổ sách của chúng ta.”

Quân Thanh nói đến cuối cùng thì tổng kết lại: “Vừa rồi bố và ông nội con suy nghĩ về chuyện này rất lâu, cũng không nghĩ ra trong công ty có người nào khả nghi, con trở về thật đúng lúc, con cho người bí mật điều tra một chút, cố gắng tìm ra ngọn nguồn của sự việc trước khi bên phía Bộ Công thương đưa ra kết quả.”

Quân Nhật Đình gật đầu: “Con biết rồi, hiện tại con đi sắp xếp ngay.”

Ba người ở trong văn phòng thương lượng một hồi, sức khoẻ của ông Hai Phong không tốt, trở về nhà họ Quân trước.

Quân Nhật Đình cũng quay lại văn phòng Tổng giám đốc của mình.

“Hà Văn Tuấn, cậu phái người đi điều tra thử xem khoảng thời gian gần đây tài khoản của người nào trong phòng tài vụ có thông tin số tiền chuyển khoản nhiều nhất.”

“Vâng!” Hà Văn Tuấn nhận lệnh xoay người chuẩn bị rời đi.

Quân Nhật Đình đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện, gọi người đứng lại:

“Đúng rồi, cậu thu xếp xong chuyện vừa rồi, thì đi hỏi thử Tổng thanh tra tài vụ, mấy ngày nay mợ cả đã làm gì trong phòng tài vụ.”

Hà Văn Tuấn sững sờ, cậu ấy ngơ ngác nhìn Quân Nhật Đình, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Vậy là Tổng thanh tra đang nghi ngờ mợ cả sao?

Cậu ấy nhìn thấy sắc mặc của Quân Nhật Đình cực kỳ kém, trong lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng lại không dám lên tiếng hỏi:

“Tôi đã hiểu rồi ạ.”

Quân Nhật Đình gật đầu, ra hiệu cho cậu ấy ra ngoài.

Đợi sau khi Hà Văn Tuấn đã rời đi, Quân Nhật Đình ngồi vào bàn làm việc với vẻ mặt khó đoán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.