Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 251: Chương 251: Chương 144: Bán bao nhiêu một con? 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cô còn hỏi xin cái này?

Từng chữ của hắn đều rất đúng trọng tâm.

Thời Tiểu Niệm cảm nhận được khắp người hắn tỏa ra nguy hiểm, không khỏi ngượng ngùng nở nụ cười: “Tôi không muốn.”

Cô thầm nghĩ nếu cô nói một câu muốn, hắn sẽ bóp chết cô.

“Xem em còn biết thời thế.” Cung Âu nhìn cô: “Tôi có phiên bản chuyên môn này cho em, tự em kiếm lời, tôi đang tính cách bán sản phẩm.”

A!

Haha!

Kiếm lời, thật sự là kiếm lời đấy.

Hiện tại bên cạnh cô có đến hai tên bị hoang tưởng, không phải hắn đang cho cô quà mà đang chơi cô mới đúng.

Hai tên bị hoang tưởng, cô sống thế nào đây?

Thời Tiểu Niệm gượng ép cười, Cung Âu trừng cô, bất mãn nói: “Vẻ mặt này của em là có ý gì?”

“Hài lòng, rất vui vẻ.” Thời Tiểu Niệm giả vờ tươi cười.

“Vẻ mặt này của em rõ ràng là gặp quỷ.” Cung Âu đâm thủng cô.

“A! Haha!”

Thời Tiểu Niệm cười trừ.

Bất cứ ai nhìn thấy hai tên bị hoang tưởng cùng lúc đều sẽ có vẻ mặt như gặp quỷ.

Cung Âu đưa tay bẹo má cô, mặt không do dự nói: “Sau này không được để tôi nhìn thấy nụ cười khó coi như vậy nữa.”

“Đau.”

Thời Tiểu Niệm đau đến cau mày, hắn làm gì mặt cô thế? Bánh bao à?

“Hừ.”

Cung Âu hừ lạnh một tiếng, buông cô ra, nói với người máy đứng bên cạnh: “Đi rót ly nước lại đây.”

“Vâng, Cung tiên sinh, 27 độ được không?”

Mr Cung cung kính hỏi.

“Có thể.” Cung Âu nói.

Dứt lời, Mr Cung lập tức đi về phía trước, bước chân không được linh hoạt lắm, dù sao vẫn là người máy cứng ngắc nhưng như vậy đã rất lợi hại rồi.

“Nếu nó đã nhận định tôi là chủ nhân, tại sao còn nghe lời anh?”

Thời Tiểu Niệm nghi hoặc hỏi.

“Trước khi nó nhận định em là chủ nhân, tôi đã nhập rất nhiều số liệu và dữ liệu vào chương trình nhận định.” Cung Âu cao giọng hỏi người máy trước mặt mình: “Mr Cung, Thời Tiểu Niệm và Cung Âu có quan hệ như thế nào?”

Mr Cung dừng bước, nghiêng người sang một bên, cúi cái đầu màu bạc, thân sĩ mở miệng: “Cung tiên sinh là người đàn ông của chủ nhân, chủ nhân yêu ngài ấy không có thuốc chữa, tôi cần phải thay ngài ấy bảo vệ chủ nhân.”

“Thấy không?” Mặt Cung Âu nhướn mày đầy kiêu ngạo, trừng cô.

Thời Tiểu Niệm không nói gì, rốt cuộc người đàn ông này cho người máy những thông tin gì?

Người máy xoay người rời đi.

Thấy Mr Cung đã đi, Thời Tiểu Niệm vẫn hiếu kì đối với công nghệ cao.

Cô rời phòng khách đi theo người máy, bên kia lại là một thế giới màu trắng khổng lồ.

Phía ngoài phòng khách là phòng làm việc, phòng khách có bàn ăn, bệ bếp, giường, cái gì cũng có.

Chỉ thấy Mr Cung đi tới trước máy lọc nước, cầm bình nước ấm thủy tinh rót một ly nước, đôi mắt tối lại nhìn vào dòng chữ 28 độ C.

Sau đó, Mr Cung bưng ly nước tới đưa cho Thời Tiểu Niệm: “Chủ nhân, xin mời uống nước.”

“Là Cung Âu kêu, sao anh lại đưa cho tôi?” Thời Tiểu Niệm nghi hoặc hỏi.

Là lỗi phần mềm sao?

Mr Cung lắc đầu, giọng nói điện từ trong thân thể vang lên: “Cung tiên sinh sẽ đưa nước cho chủ nhân trước, cho nên tôi cũng lấy chủ nhân làm đầu. Nếu chủ nhân không cần cài đặt như vậy, có thể đổi.”

Thời Tiểu Niệm kinh ngạc nghe.

Hóa ra là Cung Âu cài đặt trước, cô xoay đầu nhìn Cung Âu, cảm giác không nói ra được.

Cung Âu đứng bên cạnh cô, một tay khoác vai cô, thấy cô nhìn sang, hắn nhíu mày, gương mặt anh tuấn bày ra vẻ mặt như muốn nói hắn rất siêu phàm, ánh mắt sâu kín nhìn cô, rõ ràng đang nói: “Cảm động chưa? Tôi còn không bắt được em sao?”

Thời Tiểu Niệm thu hồi tầm mắt của mình, ngồi xuống ghế sô pha màu trắng.

Cung Âu nói với cô: “Chỗ này là phòng thực nghiệm, bình thường là khu vực sống của nó, dùng để quan sát xem nó có thể thích ứng với cuộc sống con người hay không.”

“Ừ.”

Thời Tiểu Niệm gật đầu, bưng ly nước lên uống một ngụm, nước ấm vừa vặn.

“Mr Cung, đánh một đòn Taekwondo đi.” Cung Âu ra lệnh cho người máy, để cho Thời Tiểu Niệm xem nó biểu diễn những chức năng của nó.

Nghe thế, người máy phản ứng hai giây, nói một tiếng “Thu được”, sau đó liền đi tới chỗ trống bắt đầu đánh quyền, động tác rất chuẩn, quả thật có thể làm ra một mẫu tài liệu giảng dạy Taekwondo.

Thời Tiểu Niệm bị chấn động đến mức há mồm, trợn mắt: “Khoa học kĩ thuật bây giờ thật phát triển.”

Người máy lại có thể tiên tiến đến vậy.

Thật sự không thể nói gì nữa.

“Không phải khoa học kĩ thuật bây giờ phát triển.” Cung Âu lười biếng dựa ra sau: “Là bởi vì có Cung Âu tôi, khoa học kĩ thuật của thế giới này mới tiến bộ trên một trăm năm.”

Ngữ khí hắn cao cao tại thượng, ngông cuồng tự đại.

Tư thế kia khiến cho người ta rất chán ghét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.