Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 250: Chương 250: Chương 143: Tặng người máy làm quà 2




Thời Tiểu Niệm nhìn hình ảnh 3D lơ lửng trên không trung kêu lên.

Là Mr. Giang, lúc trước cô và Cung Âu cùng nhau xem một bộ phim, lúc ấy cô còn bị người máy Mr. Giang trong phim làm cảm động.

Bất quá Mr này có gì đó không giống với trong phim, cái này còn chân thật hơn trong phim nhiều, nhất là bộ phận ánh mắt, giống như là người thật vậy, nhìn còn có vài phần quen thuộc.

“Chủ nhân, tôi không phải Mr. Giang, tôi là Mr. Cung.”

Một giọng nói máy móc đột ngột truyền tới.

Thời Tiểu Niệm kinh ngạc quay đầu lại, thấy mấy người nhân viên đang đẩy một cái hộp thật dài đi tới, ngừng ở trước mặt Thời Tiểu Niệm.

“Mở ra.” Cung Âu nhìn về phía Thời Tiểu Niệm.

“...”

Thời Tiểu Niệm khó hiểu nhìn hắn, sau đó đi tới cái hộp, đưa tay kéo cửa hộp ra, liền nhìn thấy người máy màu bạc vừa rồi còn là hình ảnh 3D bây giờ lại đứng ở trong hộp.

Ánh mắt màu đen của người máy giật giật, sau đó giơ chân từ trong rương bước ra.

Thời Tiểu Niệm lui về phía sau, khiếp sợ nhìn người máy trước mắt.

Cô lại được nhìn thấy Mr. Giang sống.

Người máy đi đến trước mặt cô, ánh mắt quét qua đường nét gương mặt của cô, sau đó linh hoạt cúi đầu, giọng nói vẫn là giọng máy móc: “Chủ nhân, chỉ cần ngài cần tôi, tôi sẽ ở bên cạnh ngài.”

Hoàn toàn là lời kịch trong phim “Mr. Giang đến từ tương lai.”

Thời Tiểu Niệm khó có thể tin dùng hai tay che mặt lại, không dám tin tưởng mình lại được nhìn thấy Mr. Giang chân chính, Mr. Giang không gì không thể lại ôn nhu vô tận kia.

“Mr. Giang, anh lại từ trong phim bước ra.”

Thời Tiểu Niệm ngây người thật lâu mới tiêu hóa được sự thật này, cô từ từ giơ tay đến trước mặt người máy.

“Chủ nhân, tôi là Mr. Cung.”

Người máy lại uốn nắn cô lần nữa, sau đó rất hữu hảo đưa tay ra nắm lấy tay cô.

Thời Tiểu Niệm khiếp sợ, vội vàng nhìn về phía Cung Âu: “Cung Âu, tay của anh ta còn có nhiệt độ.”

Tay của một người máy lại có nhiệt độ.

Chuyện này sao có thể chứ.....

“Đó là đương nhiên, tôi thiết kế sao lại kém được.” Cung Âu đắc ý nháy mắt, trên mặt tràn đầy cao ngạo, đưa tay nắm cằm cô, bá đạo nói: “Em nhớ kỹ, đây là Mr. Cung, không phải Mr. Giang gì cả.”

Mr. Cung?

Thời Tiểu Niệm giật mình, lúc này mới phát hiện người máy này có vài phần giống Cung Âu, chiều cao giống nhau, hơn nữa rốt cuộc cô cũng đã biết tại sao lại thấy ánh mắt của người máy này nhìn thật quen thuộc...

Cái này căn bản chính là ánh mắt của Cung Âu phóng to, sao chép y như đúc.

“Đây là sản phẩm mới nghiên cứu của N.E sao?”

Thời Tiểu Niệm hỏi.

Cô còn không biết người máy này có thật lợi hại như trong phim không, nhưng nhìn gương mặt hoàn mỹ cùng nhiệt độ cơ thể kia, cô cảm thấy Cung Âu lại một lần nữa sẽ làm rung động thế giới.

Lúc này Phong Đức bước ra nói: “Cái này là thiếu gia đặc biệt nghiên cứu vì Thời tiểu thư.”

“Vì tôi?”

Thời Tiểu Niệm sửng sốt.

“Không phải em thích người máy sao?” Cung Âu rũ mắt liếc cô một cái, mặt đầy kiêu ngạo: “Trong phim chỉ là một người giấy, giả đến không thể nào giả hơn, cái này mới gọi là người máy thật sự.”

Phong Đức đứng bên cạnh nói: “Đúng vậy, lúc thiếu gia ở bên Anh quốc đã thu mua chương trình kỹ thuật tốt nhất bên Châu Âu kia, tiến hành cải tiến, cho nên mới có thể mau chóng làm ra thành phẩm như vậy, bên trong có rất nhiều chi tiết đều là do tự tay thiếu gia thiết kế.”

“...”

Thời Tiểu Niệm khiếp sợ nhìn về phía Cung Âu.

Cũng bởi vì cô thích người máy, hắn liền thật sự chế tạo ra một người máy cho cô?

Hắn thật là quá khoa trương rồi.

Cung Âu cầm tay cô, đeo một chiếc vòng màu trắng lên, chiếc vòng lập tức biến thành màu đỏ.

Người máy đứng bên cạnh dùng giọng máy móc nói: “Chủ nhân, tim đập của cô là một trăm ba mươi lần mỗi phút, cô sao vậy? Đang sợ hãi hay động lòng?”

Nghe vậy, Cung Âu có chút sâu xa nhìn Thời Tiểu Niệm, trên môi cong lên một nụ cười gian tà, cúi đầu xuống, đôi mắt đen thẳng tắp nhìn vào ánh mắt cô: “Thời Tiểu Niệm, em động lòng với tôi?”

“...” Thời Tiểu Niệm ngẩng ngơ, phản bác nói: “Không có nha.”

“Đeo cái vòng này lên cổ tay, Mr. Cung có thể cảm nhận được nhịp tim của em, thu thập một ít số liệu sức khỏe của em.” Cung Âu cầm cổ tay cô.

Thời Tiểu Niệm xấu hổ, lập tức nói: “Đó chính là người máy của anh chưa đủ hoàn mỹ, tim đập nhanh còn có thể đại biểu cho khiếp sợ.”

Chẳng qua là cô khiếp sợ thôi.

Đúng, chẳng qua là khiếp sợ mà thôi, không có động lòng.

Cô nói với mình như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.