Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 263: Chương 263: Chương 150: Chính miệng thừa nhận yêu tôi 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Vừa dứt lời, điện thoại của Ngả Luân reo lên, hắn nhận điện thoại: “A lô? Mộ thiếu phu.... Thời nhị tiểu thư.”

Mộ Thiên Sơ ngước mặt nhìn hắn trách cứ một cái, Ngả Luân lập tức đổi giọng nói, nghe mấy câu liền cúp điện thoại, dò hỏi: “Thời nhị tiểu thư ở bên dưới công ty, nói là muốn gặp ngài, có cần tôi đi mời cô ta lên hay không?”

“Tôi không muốn gặp cô ta.”

Mộ Thiên Sơ lãnh đạm nói, tiếp tục sửa chữa văn kiện trong tay.

Điện thoại của Ngả Luân lại rung lên, hắn cúi đầu nhìn một cái, sau đó đưa điện thoại đến trước mặt Mộ Thiên Sơ.

Mộ Thiên Sơ rũ mắt nhìn, trên màn hình điện thoại là một tin tức.

Trên tin tức nói, Thời Địch công bố với bên ngoài, bọn họ chia tay là vì Mộ Thiên Sơ biết Mộ thị đang bị người khác ác ý công kích, không muốn liên lụy cô nên mới để cô rời đi, cô sẽ không bỏ rơi anh, cô sẽ ở bên cạnh anh lúc khó khăn.

Trong mắt Mộ Thiên Sơ xẹt qua một tia tức giận, đẩy điện thoại qua một bên, không vui nói: “Cô ta nói bậy gì đó.”

Những việc làm của cô đều bị anh vạch trần, bây giờ cô lại còn làm những chuyện này.

“Thời Địch đang giúp ngài mà, như vậy ít nhất hình tượng Mộ tổng tài của ngài bên ngoài sẽ là một người đàn ông tốt.” Ngả Luân nói: “Lúc nãy không phải ngài đã nói muốn vãn hồi xu thế suy sụp này, trước tiên phải vãn hồi hình tượng sao?”

“Tôi không cần cô ta giúp, cậu đi nói rõ với mọi người đi.” Mộ Thiên Sơ lãnh đạm nói.

“Mộ tổng, ngài không thể như vậy. Đúng là trước Thời nhị tiểu thư đã làm sai, nhưng mà lần này, Mộ thị rơi vào hoàn cảnh xấu như vậy, cô ấy còn đồng ý ở lại bên cạnh ngài, không phải đại biểu cô ấy thật sự rất yêu ngài sao?”

Vốn Ngả Luân cũng không thích những chuyện Thời Địch làm, nhưng mà lần này, hắn đứng bên Thời địch.

“Tôi đã nói, không cần cô ta giúp!”

Mộ Thiên Sơ lớn giọng, lạnh lùng nhìn thư ký của mình.

Lần đầu tiên Ngải Luân không nhịn được cãi nhau với anh: “Mộ tổng, có câu hoạn nạn thấy chân tình, ngài chỉ vừa mới ngồi lên vị trí tổng tài, tập đoàn Mộ thị lại rơi vào tình cảnh như vậy, Mộ lão gia tức giận, Mộ đại tiểu thư châm chọc, đám người bên hội đổng sự kia lại ngày ngày ép bức. nhưng mà Thời Đại tiểu thư...... không phải cho tới bây giờ cô ta cũng chưa từng liên lạc ngài sao, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có.”

“Khụ, khụ...”

Vừa nghe đến Thời Tiểu Niệm, Mộ Thiên Sơ càng ho kịch liệt hơn.

“Tập đoàn Mộ thị chính là bị Cung Âu công kích, nhưng mà Thời Đại tiểu thư lại đang làm gì, cô ta bỏ ngài trong vườn trò chơi lúc ngài đang bị thương, tự mình thì đi hưởng phúc, cô ta không hề quan tâm chết sự sống chết của ngài! Mộ tổng, ngài phải thanh tỉnh một chút!”

Ngải Luân kích động nói.

“Khụ...” Mộ Thiên Sơ đưa tay che ngực đang đau đến lạnh cả người, lạnh lùng nhìn Ngả Luân đang kích động, nói rõ từng chữ từng chữ: “Cậu hiểu Thời Tiểu Niệm lắm sao? Cậu có biết mạng của tôi là nhờ em ấy cứu lại không?”

“...”

Ngả Luân ngậm miệng lại.

“Cậu cho là, với bản lãnh của Cung Âu, bây giờ em ấy có thể biết được nửa điểm tin tức của tôi sao?” Mộ Thiên Sơ nói, giọng yếu ớt vô cùng.

Ngả Luân nhìn Mộ Thiên Sơ khiếp sợ: “Ngài là nói....”

“Sợ rằng, cho đến bây giờ em ấy cũng chưa biết tôi đã sắp phá sản.” Mộ Thiên Sơ cười khổ.

Lúc ở vườn trò chơi, cô lựa chọn rời đi với Cung Âu.

Anh tin tưởng, phần lớn là vì cô muốn bảo vệ anh, một người đàn ông như anh lại phải nhờ một người phụ nữ tới bảo vệ.

“...”

Nhất thời Ngả Luân không nói nên lời.

“Còn nữa, cậu nghĩ rằng bây giờ em ấy đang hưởng phúc, mà không phải đang chịu tội sao?” Mộ Thiên Sơ hỏi, trong mắt tràn đầy ảm đạm: “Em ấy là bởi vì tôi mới lựa chọn trở lại bên cạnh Cung Âu.”

“...” Ngả Luân yên lặng.

Mộ Thiên Sơ cúi đầu nhìn văn kiện trên bàn, nở một nụ cười tái nhợt: “Tôi không quan tâm tập đoàn Mộ thị thành hay bại, nhưng trận chiến này tôi không thể thua, chỉ cần thua, tôi sẽ hoàn toàn mất tất cả.”

Chỉ cần thua, anh cũng đã hoàn toàn thua mất Thời Tiểu Niệm.

“Nhưng đối phương là Cung Âu.”

Cung Âu.

Chỉ bằng một cái tên, ai dám đầu với hắn.

“....”

Cung Âu, đối phương là Cung Âu.

Mộ Thiên Sơ cắn chặt răng, bàn tay đặt trên bàn làm việc dần dần nắm chặt lại thành nắm đấm.

Đấu không được cũng phải đấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.