Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 339: Chương 339: Chương 188: Cung Âu bị thương vì cô 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Có biết hắn sắp bị cô hù chết rồi không!

Cô không nói một lời mà đã chạy đi.

“…”

Thời Tiểu Niệm im lặng, cúi đầu nhìn cánh tay của mình.

Cánh tay của hắn bị thương rất nặng, có một vết thương hở miệng đang chảy máu đầm đìa.

Thời Tiểu Niệm cảm thấy hoảng sợ.

Cung Âu trừng mắt nhìn mấy người đàn ông đã giữ cô: “Mấy người bọn mày tao đều nhớ mặt rồi.”

Hắn như cắn răng phun ra mấy chữ, ánh mắt ngoan độc, khí thế tô lớn.

“…”

Mấy người đàn ông ngơ ngác nhìn hắn, bị ánh mắt của hắn dọa sợ, không hẹn mà buông tay ra, liên tiếp lùi về sau.

Thời Tiểu Niệm đang lo lắng cho vết thương của Cung Âu, đưa tay muốn chạm vào, Cung Âu xoay người, lạnh lùng nhìn Thời Địch.

Thời Địch sợ hãi đứng sang một góc sân khấu.

Cô ta thấy rõ, Cung Âu chính là nhân vật cô ta không thể nào trêu chọc nổi.

“Thời Địch!” Cung Âu lạnh lùng trừng mắt với cô ta, từ trong miệng phun ra tên cô ta: “Thời gian này tôi không rảnh để đối phó với dạng tôm tép như cô, cô liền cho rằng cô có thể sống yên hay sao hả?”

Giọng nói của hắn làm cho người ta không rét mà run.

Thời Địch bị lời nói của hắn dọa cho nhũn cả chân, không tự chủ được mà nuốt nước miếng: “Cung Âu, rốt cuộc anh có xem tin tức hay không, cô ta và Mộ Thiên Sơ hôn nhau đã bị chụp lại, anh vẫn còn bảo vệ cho cô ta?”

Bức hình chụp hôn môi đã có phóng viên chụp ảnh bán cho cô ta, cô ta còn muốn yên ổn với Mộ Thiên Sơ cho nên mới không tung ra ngoài.

Nhưng càng về sau bởi vì chuyện bỏ thuốc mà hình tượng của cô ta xuống dốc không phanh.

Cô ta phải dựa vào mấy tấm hình này để cắt đứt không cho Thời Tiểu Niệm cơ hội xoay người.

Đương nhiên, cô ta không phải không biết Thời Tiểu Niệm có Cung Âu làm chỗ dựa vững chắc, nhưng cô ta nói xấu Thời Tiểu Niệm, còn thêm ảnh hôn môi, cô ta cho rằng Cung Âu sẽ tức giận mà giẫm thêm một cước lên người Thời Tiểu Niệm.

Kết quả hắn vẫn ra mặt cho Thời Tiểu Niệm?

“Tôi muốn quan tâm cô ấy hay không là chuyện của tôi!” Cung Âu lạnh lùng nhìn cô ta, gương mặt anh tuấn tràn đầy tức giận: “Nhưng cô ta…”

“……”

Thời Địch không nhịn được run rẩy.

“Cô đã thích làng giải trí như vậy tôi sẽ bảo đảm cho cô cả đời không thể nào từ bỏ được.” Cung Âu lạnh lùng nói.

Âm thanh của hắn làm cho Thời Địch lạnh run từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu, giống như bị người ta ném vào hầm băng, lạnh đến thấu xương.

“Cung Âu.” Thời Địch lớn tiếng nói: “Anh có phải là đàn ông hay không, ngay cả người phụ nữ của mình yêu đương vụng trộm với người đàn ông khác mà anh vẫn che chở cho cô ta? Anh xem tấm hình vẫn không hiểu hay là không muốn hiểu?”

Thời Tiểu Niệm đứng đằng xa nghe vậy, hàng mi dài khẽ run lên.

Thời Địch đang kích thích Cung Âu.

Thời tiểu Niệm không khỏi nhìn bóng lưng Cung Âu ở đằng trước, cô rất hiểu tính đa nghi và chuyên chế của hắn.

Cô không làm gì cũng khiến hắn nghi ngờ, hiện tại tấm hình đó… cô không thể phủ nhận, làm sao Cung Âu có thể tin cô đây.

“Buồn cười! Tôi không tin người phụ nữ của mình chẳng lẽ đi tin cô? Tôi không che chở cho người phụ nữ của mình chẳng lẽ bảo vệ cho đóa sen trắng cô sao?” Âm thanh trào phúng của Cung Âu vang lên, hắn cười lạnh: “Cô sống cho tốt mấy ngày yên bình đi, bởi vì cô sắp không được sống tốt nữa rồi!”

Thời Tiểu Niệm nghe xong, kinh ngạc nhìn Cung Âu.

Hắn nói hắn tin cô?

Tất cả mọi người đứng yên, có người ở trên sân khấu, có người dưới khán đài, mọi người đều nhìn bọn họ.

Thời Địch nghe được lời của Cung Âu, gương mặt đã trang điểm cũng trở nên tái nhợt, trong mắt vừa không thể tin vừa sợ hãi.

Vậy mà Cung Âu lại che chở cho Thời Tiểu Niệm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.