Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 359: Chương 359: Chương 198: Đưa đến tận cửa 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Nhanh lên nhanh lên, mở dù ra! Ngơ ra hết rồi hả? Không thấy thiếu gia và Thời tiểu thư đều ướt hết rồi sao!”

Phong Đức trách móc những người bảo vệ đang đứng ngây ngốc.

Hai người bảo vệ vội vã che dù cho Cung Âu và Thời Tiểu Niệm.

Những người cảnh sát di phía sau họ đều ngơ ngác, bọn họ không biết đang xảy ra chuyện gì nữa, tên biến thái trong lời nói của hắn hóa ra là Cung Âu! Cung Âu! Là người đứng đầu ngành điện thoại thông minh trong truyền thuyết!

Trời ơi.

Bọn họ vậy mà lại có thể gặp được Cung Âu.

Chân người cảnh sát suýt nữa nhũn ra, hắn còn gọi là biến thái, Cung Âu sẽ không đối phó hắn đó chứ?

Cung Âu nhìn chằm chằm Thời Tiểu Niệm bên cạnh, tự mình tháo áo khoát ra khoát lên người cô.

Thời Tiểu Niệm nghi ngờ nhìn về phía anh, Cung Âu chăm chú nhìn cô: “Mặc vào cho anh.”

“Ừ.”

Thời Tiểu Niệm nhìn anh, dường như anh vừa bừng tỉnh sau sự hoang mang nào đó, gương mặt không còn vẻ đáng sợ như lúc còn ở trong bụi cỏ kia nữa.

“Thiếu gia, Thời tiểu thư, xe đến rồi, mau ngồi vào đi.”

Vài chiếc xe đắc tiền dừng lại bên cạnh cổng, Phong Đức vội vàng mở cửa xe, để Cung Âu và Thời Tiểu Niệm ngồi vào trong.

Cung Âu nhìn chằm chằm Thời Tiểu Niệm, bá đạo nói: “Em ngồi trước đi.”

“Ừ.”

Thời Tiểu Niệm cẩn thận nhìn anh, xác định anh đã bình thường trở lại, mới ngồi vào trong xe.

Cung Âu theo sát ngồi bên cạnh cô, trên tay cầm một cái khăn mặt sạch sẻ lau mặt cho cô.

Chỉ lau một cái, chiếc khăn trắng đã dính bùn đất.

Thời Tiểu Niệm lúng túng để anh lau mặt cho, ngước mắt nhìn về phía Cung Âu, Cung Âu cầm lấy tay cô tiếp tục lau cho cô, không nói tiếng nào.

Thời Tiểu Niệm vẫn còn bị vẻ mặt lúc nảy của Cung Âu dọa sợ, lại mất sức, nên tỏ ra rất yếu ớt, không nói nổi một lời, tùy tiện để anh lau cho.

Bỏ đi một cái khăn dơ, Cung Âu lại sai người lấy một cái nữa tới: “Đem một cái nữa tới đây.”

Phong Đức ngồi ở cạnh tài xế đưa một cái khăn mặt khác cho Cung Âu, nhìn Cung Âu bình yên vô sự, vui mừng nói: “Thiếu gia không sao là tốt rồi, hôm nay thực sự là nhờ có Thời tiểu thư, bằng không chúng tôi vẫn còn ở trong hồ nước để tìm người.”

Hắn sớm đã biết mỗi khi thiếu gia nhìn thấy tai nạn xe sẽ tìm một nơi để giấu mình đi, dù có gọi khản cổ cũng không có ích gì, nên cần phải tìm thiếu gia ở những nơi khác, nếu thế thì sớm đã tìm thấy rồi.

Cung Âu lau tóc cho Thời Tiểu Niệm, không nói gì.

Thời Tiểu Niệm nhìn vết đao trên cánh tay của hắn, lông mày nhíu lại.

Chướng ngại tâm lý của hắn còn nghiêm trọng hơn của cô, cô trải qua trị liệu đã tốt hơn rất nhiều, còn hắn lại bị nén trong lòng từ năm này qua năm khác, giống như bệnh cố chấp của hắn vậy, rất khó chữa khỏi trong một lần.

Mưa càng lúc càng nặng hạt.

Xa cũng đã đến tòa thành đế quốc.

Bọn người hầu nhận được tin tức lập tức chờ ở cửa chính, có người mở dù sẵn, có đang cầm bát canh nóng, có người đang cầm khăn lông.

Thời Tiểu Niệm vừa xuống xe đã bị Cung Âu kéo vào trong.

Vừa thấy cả người Thời Tiểu Niệm đầy bùn đất, mọi người có hơi sửng sốt, không phải nói Cung tiên sinh xảy ra chuyện sao? Sao lại biến thành Thời tiểu thư nhếch nhác rồi.

“Thiếu gia, Thời tiểu thư, nước ấm đã được chuẩn bị xong.”

“Thiếu gia, Thời tiểu thư, canh ấm, loại bỏ khí lạnh rất tốt, đề phòng cảm mạo.”

Bọn người hầu bắt đầu vây xung quanh.

“Cảm ơn.”

Thời Tiểu Niệm gật đầu, nhận lấy canh rồi uống xuống, cảm thấy nước canh ấm áp từ từ vào trong miệng, làm dạ dày của cô ấm lên rất nhiều, làm cô cảm thấy như được sống dậy.

Thoải mái quá đi.

Thời Tiểu Niệm ngửa đầu uống hết toàn bộ canh, sau đó đi vào.

“Đi ngâm nước nóng!” Cung Âu bước theo cô kéo cô về phía suối nước nóng.

“Không cần đâu, em đi tắm là được... Á!”

Thời Tiểu Niệm lời còn chưa nói hết, đã bị Cung Âu trực tiếp bế đi về phía suối nước nóng.

“Thả em xuống đi.”

Cô đạp hai chân, bỗng nhiên nghĩ đến vết thương trên cánh tay của anh, đành dừng lại, để mặc anh bế qua một cánh cửa lớn.

Trên suối nước nóng tỏa ra làn khói mờ, lại mang theo mùi vị của thảo dược.

Xem ra trước khi khi bọn họ trở về, bọ người hầu đã chuẩn bị chu đáo xong hết.

Cung Âu thả cô xuống, đóng cửa lại.

Thời Tiểu Niệm nhìn suối nước nóng, nhìn nhìn lại Cung Âu, cùng nhau ngâm suối nước nóng?

Không muốn tý nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.