Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 397: Chương 397: Chương 217: Em cảm thấy anh có thể làm ra chuyện gì? 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Thời Tiểu Niệm sợ hết hồn.

“Em cảm thấy anh có thể làm ra chuyện gì?”

Cung Âu không có trách cô, nhếch môi đầy gian tà, chợt kéo cô vào trong ngực, trực tiếp hôn môi cô trên đài, ngậm môi mềm của cô lại hôn thật sâu.

“...”

Thời tiểu Niệm ngơ ngác đứng ở đó, mặc cho anh muốn làm gì thì làm, cô cảm giác được tim mình cũng đã ngừng đập

Toàn khán trường không ngừng thét chói tai, không ngừng thét chói tai.

Giây phút này, đột nhiên đầu óc cô trống rỗng, không còn nghe được âm thanh xung quanh nữa, cũng không còn thấy được mọi người ở đây, trước mắt cô chỉ có Cung Âu.

Chỉ có đôi mắt đen cơ hồ có thể cắn nuốt người của anh, đôi mắt đó đang nhìn cô chằm chằm, dễ dàng đã hút đi linh hồn của cô.

Thời tiểu Niệm ngơ ngác, mặc cho anh hôn mình.

Ở trước tất cả ống kính, nụ hôn của anh cũng không khách sáo chút nào, triền miên mà nhiệt liệt, giống như mọi lần vậy, không hôn cô đến không thở nổi là không buông ra.

Rất lâu sau, Cung Âu buông cô ra, đôi mắt đen nhìn cô chằm chằm, tràn đầy cưng chiều.

Anh ôm chầm bã vai của cô, xoay mặt đối diện với tất cả mọi người, ánh mắt lạnh lùng mà kiêu ngạo: “Người, mấy người đã thấy, tên cũng đã biết, tất cả truyền thông viết dễ nghe một chút cho tôi, nếu không, tôi sẽ để ý đến người đó!”

Người có thể uy hiếp tất cả truyền thông ngay buổi họp báo quảng cáo sản phẩm mới.... có lẽ cũng chỉ một mình Cung Âu.

Một giây tiếp thheo, Thời tiểu Niệm liền bị Cung Âu cưỡng ép lôi xuống đài.

Hiện trường đã loạn rồi, tất cả mọi người đều cao giọng thét chói tai, kêu khàn cả giọng.

Thời tiểu Niệm giống như một con rối vậy, mặc cho Cung Âu kéo xuống đài đi vòng ra sau.

Phía sau đài có rất nhiều nhân viên đang đứng, nhìn thấy bọn họ đi vào, ai ai cũng như trúng ta vậy, trong đó bao gồm cả Phong Đức.

“...”

Thấy Phong Đức đứng ngây người, Thời Tiểu Niệm nhận ra có lẽ cũng không ai biết hành động này của Cung Âu, ai cũng bị bất ngờ.

“Ngớ người ra làm gì?” Cung Âu trừng mắt nhìn Phong Đức: “Xe đâu?”

“Xe... xe đã chuẩn bị xong bên ngoài.”

Phong Đức cho dù gặp chuyện cũng luôn luôn ổn trọng nhưng hôm lại lắp bắp.

“Đi thôi.”

Cung Âu kéo Thời Tiểu Niệm rời đi, anh nhìn cô, chỉ thấy cả người Thời Tiểu Niệm giống như mất đi linh hồn vậy, ngây người tùy anh dắt đi.

....

Ở một chỗ khác, tiến trình của hình ảnh bị chậm trễ một nửa.

Không có ai đi thưởng thức bối cảnh hoàng cung nguy nga và ngai vàng kia, một đám nhân viên hóa trang cầm dụng cụ vây quanh một cái tivi, ai ai cũng kinh ngạc đến ngây người nhìn hình ảnh trên tivi.

Trên màn hình, Cung Âu công khai tình yêu của mình.

Cung Âu là nhân vật gì, công khai tính yêu chính là một tin tức nổ mạnh, lại chọn thời điểm công khai ngay buổi họp báo của mình, hơn nữa, đối tượng công khai lại là.... Thời Tiểu Niệm.

Tất cả mọi người từ từ quay đầu, khiếp sợ nhìn Thời Địch bên cạnh.

Thời Địch mặc quần áo quý phi vừa dày vừa nặng ngồi ở đó, không dám tin nhìn tivi, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ tức giận.

Làm sao có thể!

Sao Cung Âu có thể công khai tình yêu với một phế vật như Thời Tiểu Niệm chứ!

“Thời Địch” Có một nhân viên không nhịn được lên tiếng nói: “Không phải cô nói chị cô dụ dỗ chồng cô sao?”

Như vậy người trên màn hình là ai?

Tất cả nhân viên đều không khỏi gật đầu, ai ai cũng nhìn Thời Địch, chờ đợi một câu giải thích của cô.

Trên buổi họp báo, Cung Âu nói mấy tháng trước lấy được linh cảm từ Thời Tiểu Niệm chế tạo người máy thông minh, điều này nói rõ ít nhất Thời Tiểu Niệm và Cung Âu cũng đã yêu nhau mấy tháng.

Có bạn trai như Cung Âu, sẽ còn phải dụ dỗ em rễ sao? Sẽ còn ghen tị em gái mình sao?

Điều này làm sao có thể chứ!

“Ầm.”

Bỗng nhiên Thời Địch đứng lên, xô ngã cái ghế, trên mặt tràn đầy giận dữ nhìn màn hình tivi, ngũ quan xinh đẹp vặn vẹo: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”

Cung Âu không thể nào công khai được.

Thời Tiểu Niệm là cái thá gì, một đứa con nuôi không biết cha mẹ ruột mình ở đâu, một người họa sĩ vẽ truyện tranh tầm thường, Cung Âu lại công khai tình yêu với cô ta.

Anh ta không phải đời sau của gia đình quý tộc hiển hách sao, không phải người đứng đầu về khoa học kỹ thuật sao, tại sao một người như vậy lại phải công khai tình yêu với Thời Tiểu Niệm!

“Thời Địch, cô sao vậy?”

Mấy người bên cạnh nhìn Thời Địch, Thời Địch trong mắt họ luôn là vui vẻ hào phóng, chưa bao giờ được nhìn thấy bộ dạng này của Thời Địch.

Thời Địch kéo váy dài, vụng về đi đến trước, tức giận tắt tivi.

Sẽ không.

Chuyện này tuyệt đối không thể nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.