Đây thật là tính cách thuần túy của Cung Âu sinh ra trên người người máy.
Bỗng nhiên có máy quay phim lướt qua, Cô vội vàng cúi đầu xuống, dùng mái tóc dài che mặt lại.
Cung Âu đứng bên trên, xoay người đối mặt với hiện trường, nói: “Đây là một người máy bắt chước theo tính tình của tôi, từ tên đến tính cách và nội dung thủ tục của Mr. Who hoàn toàn đều có thể tự định tính!”
Người máy hoàn toàn tự cài đặt.
Hạ Vũ đã tê liệt ngồi ở đó, bàn tay che miệng thật chặt mới không có phát ra tiếng thét chói tai.
“Sản phẩm mới chính là như vậy, một người máy thông minh có thể tự định tính cách.”
Cung Âu nói một câu khái quát đơn giản.
Một câu nói đơn giản như vậy nhưng cũng đủ để làm mọi người trên toàn cầu trợn to mắt, trừ Cung Âu, ai dám nói, mình có thể sáng tạo ra người máy có thể tự định tính cách.
Hiện trường vẫn rất an tĩnh, bởi vì tất cả mọi người ai cũng không dám phát ra một tiếng động nào.
Cung Âu đứng ở đó, hiển nhiên đã giới thiệu xong xuôi, còn kết quả, có thể đi đến phía sau đài nhìn hiệu quả kinh ngạc mà mình chế tạo.
Nhưng rất kỳ lạ, Cung Âu vẫn đứng trên đài, không có rời đi.
Trên toàn bộ hình ảnh, mảnh vụn bay lượn xung quanh anh, bao phủ anh trong một thế giới hư ảo.
“Lẽ ra mọi buổi họp báo đến đây đã có thể kết thúc, nhưng tôi biết, tiếp theo nhất định sẽ có vô số người hỏi, tại sao lại nghĩ đến nghiên cứu người máy, tôi không muốn để cho mọi người đoán mò, cho nên hôm nay sẽ công khai luôn.”
Cung Âu mở miệng lần nữa, lời của anh không có nửa chữ là nói nhảm.
Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm sợ run lên.
Nguyên nhân nghiên cứu người máy, không phải là vì cô sao?
Bất quá, Cung Âu nhất định sẽ không nói cái này trong buổi họp báo, nhất định sẽ nói những lời như cống hiến cho nhân loại vân vân...
Thời Tiểu Niệm nghĩ như vậy.
Cung Âu đứng trên đài, lại đi đến bên cạnh đài lần nữa, đôi mắt đen quét nhìn xung quanh: “Tôi nhớ mấy tháng trước, tôi cùng xem một bộ phim tình yêu khoa học viễn tưởng với một người phụ nữ, cô ấy vô cùng yêu thích một người máy được đặt tên là Mr. Giang trong đó.”
“...”
Thời Tiểu Niệm hoàn toàn ngây người.
Sao anh lại nói cái này?
Bỗng nhiên cô có xúc động muốn chạy trốn, mí mắt không khỏi chớp liên tục.
“Cô ấy nói với tôi, người máy có thể vĩnh viễn bên cạnh bạn, mà giữa người và người lại không làm được điều này!”
Cung Âu đứng bên cạnh đài, giọng trầm thấp nói từng chữ từng chữ ra khỏi miệng: “Hôm nay tôi muốn nói với cô ấy, em thích người máy, anh sẽ chế tạo cho em! Em muốn bầu bạn, Cung Âu anh sẽ đến bên em!”
Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của Cung Âu càng giống như một lời thề, nhấn mạnh từng chữ từng chữ.
“...”
Thời tiểu Niệm sững sờ ở đó.
Anh đang nói gì vậy? Anh điên rồi sao?
Nhất thời toàn trượng bộc phát những tiếng hô xôn xao, tất cả những người xem miễn cưỡng còn có thể nhịn sau khi nghe được câu này đều hoàn toàn không chịu nổi, toàn bộ hiện trường giống như sóng thần tới, tiếng vang sôi trào đến đáng sợ.
Tất cả mọi người còn kích động hơn khi người máy Mr. Cung mày đứng trên đài nữa.
Lần này Cung Âu không có ngăn cản tiếng hô của mọi người, giọng nói của anh vang lên mỗi một góc của chương trình: “Người này chính là bạn gái của Cung Âu tôi, là chủ nhân của Mr. Cung, là chủ nhân sản phẩm người máy đầu tiên của tôi!”
“...”
Thời Tiểu Niệm đứng lên muốn đi, Cung Âu đứng trên đài, ánh mắt đen lập tức tập trung vào cô, thâm thúy vô cùng.
Giống như có dao bay đến trên người cô vậy, Thời tiểu Niệm đứng ở đó ngơ ngác không cách nào nhúc nhích.
Biết cô muốn chạy trốn, Cung Âu nhìn Mr. Cung kế bên, đánh nhanh thắng nhanh: “Mr. Cung, nói cho tất cả mọi người, tên của chủ nhân cậu là gì?”
“Chủ nhân của tôi, là tiểu thư Thời Tiểu Niệm!”
Mr. cung nói, thân thể chuyển về phía Thời Tiểu Niệm, đôi mắt đen nhìn cô chằm chằm.
Vừa dứt lời, một ánh đèn chiếu lên người Thời Tiểu Niệm.
Thời Tiểu Niệm nhanh chóng lấy tay che mặt, quay đầu lại, ánh mắt đằng sau kính mát tràn đầy bất an.
Nhất định Cung Âu đã điên rồi.
Hắn lại tuyên bố cô là bạn gái của anh với toàn thế giới trên buổi họp báo quan trọng như vậy.
Anh có biết cô có bao nhiêu tai tiếng hay không?
Trên màn hình lớn xuất hiện bóng người của Thời Tiểu Niệm, cô liều mạng tránh né ống kính, muốn nhanh chóng rời khỏi hiện trường, đột nhiên tay bị người nắm lại.
Cô ngây người, vừa quay đầu lại đã thấy Cung Âu đứng trước mặt cô, nắm tay cô thật chặt.
“...”
Thời Tiểu Niệm liều mạng rút tay lại.
Ánh mắt Cung Âu nhìn cô âm trầm, sao đó cưỡng ép kéo cô lên đài, Thời tiểu Niệm muốn giãy dụa nhưng sức lực lại không bằng anh.
Dưới ánh mắt của mọi người, Thời Tiểu Niệm bị Cung Âu mạnh mẽ kéo lên đài.
Toàn trường sôi trào một mảnh, hơn nửa số người đều thét chói tai, tiếng thét cơ hồ làm bay nóc cùa nhà khoa học kỹ thuật.
“Vì để tránh cho sau khi tôi đi ra ngoài có nhiều loại suy đoán, bây giờ tôi sẽ cho mọi người nhìn thấy bạn gái của tôi!” Vừa nói xong, Cung Âu lại cưỡng ép tháo khẩu trang cùng kiếng mát trên mặt Thời Tiểu Niệm xuống.