Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“...”
Thể hiện sự bá đạo của anh trước mặt mọi người trên toàn thế giới, như vậy có được không?
Thời Tiểu Niệm nhíu mày suy nghĩ.
Lẽ ra có tiếng hoan hô là nên vui vẻ mới đúng chứ.
Cung Âu đi về phía trước, hiện trường chỉ nghe được tiếng bước chân trầm thấp của anh, anh đi tới bên cạnh đài, đôi mắt đen quét về phía vị trí của Thời Tiểu Niệm, thoáng một cái đã qua.
Chỉ một ánh mắt, Thời Tiểu Niệm lại có cảm giác tim đập rộn lên.
Sao cô lại biến thành như vậy?
“Mr. Who? Bạn muốn nó là ai, nó chính là người đó!”
Anh vừa dứt lời, trên màn hình lớn xuất hiện một hàng chữ: Mr. Who ---- tương tự với định nghĩa.
Tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe, rốt cuộc đã bắt đầu giới thiệu sản phẩm.
Cung Âu cần thẻ đen trên tay, nhìn lướt qua, sau đó nói: “Nó trò chuyện với bạn, nó là một máy vi tính vận hành cao tốc, nó là một bác sĩ phụ tá tư nhân, nó là một người thầy, nó là một người bạn, người bạn vĩnh hằng...”
Cung Âu vừa nói vừa ném một tấm lại một tấm thẻ đen.
Anh vừa nói vừa ném, rất nhanh trên sân đã rớt đầy thẻ đen.
“...”
Không phải là buổi họp báo có quy cách cao nhất sao? Tại sao anh lại có thể điên cuồng không kềm chế như vậy được?
Thời Tiểu Niệm ngồi bên dưới lặng lẽ suy nghĩ, quay đầu nhìn Hạ Vũ bên cạnh, Hạ Vũ ngồi ở đó đã hoàn toàn bị kinh ngạc đến ngây người, ánh mắt mở thật lớn, miệng há to.
Nhưng cho dù như thế này, cô cũng không dám phát ra một tiếng động nào.
Hiện trường cũng vậy.
Cung Âu lại có thể hù dọa mấy chục ngàn người, thật là lợi hại.
Sau khi Cung Âu nói một đống chức năng ra, ném hết toàn bộ thẻ trong tay xong, hàng chữ trên màn hình lớn không ngừng đảo qua đảo lại.
Chức năng nhiều đến dọa người.
Thế nhưng Thời Tiểu Niệm lại đã được thể nghiệm chân thật.
Từ trong miệng người khác nói ra là mạnh miệng, từ trong miệng Cung Âu nói ra lại là một kỳ tích, loại kỳ tích biến không thể thành có thể.
“Chúng tôi đã làm một bảng thống kê, mấy năm gần đây, bản tính lạnh lùng của loài người dần dần lên cao, người không còn lệ thuộc vào người nữa, mà là lệ thuộc vào những loại sản phẩm của khoa học kỹ thuật, từ đó sinh ra các loại người như loại cúi đầu, loại bình thản, loại trò chơi....”
Cung Âu lạnh lùng nói.
Bình thường nói đến đây sẽ có một chuyển biến.
Thời Tiểu Niệm lẳng lặng nghe, Cung Âu nói tiếp: “Mà sản phẩm này của chúng tôi chính là muốn tiếp tục kéo dài sự lệ thuộc của mọi người đối với khoa học kỹ thuật! Hơn nữa mở rộng đến vô hạn!”
“...”
Nếu như giờ phút này Thời Tiểu Niệm có uống nước mà nói, nhất định cô sẽ phun ra ngoài.
Làm gì có ai sẽ giới thiệu sản phẩn của mình như vậy.
“Bây giờ, xin mời Mr. Who ra sân.” Cung Âu mở miệng.
Vừa dứt lời, trên hiện trường xuất hiện một hình ảnh 3D, dần dần, một người máy hình dạng giống như Mr. Cung xuất hiện bên cạnh Cung Âu.
Trên mặt Cung Âu tràn đầy lạnh lùng đứng đó.
Người máy thông minh bắt đầu biễu diễn các loại chức năng của mình trên hiện trường yên tĩnh này, mỗi một hạng mục đều làm cho người ta chắt lưỡi.
Thời gian rất dài.
Những chức năng biểu diễn để mọi người xem thế là đủ rồi, Thời Tiểu Niệm đã nhìn thấy cũng cảm giác khá tốt, quay đầu nhìn bên cạnh, đừng nói là Hạ Vũ, ngay cả anh Lý cũng sửng sờ ở đó, miệng mở ra thật to.
Biểu diễn xong.
Bỗng nhiên Cung Âu giơ tay đảo qua, trong nháy mắt toàn bộ hình ảnh người máy đều vỡ thành vô số mảnh vụn bay lượn trên không trung, cảm giác khoa học kỹ thật huyền huyễn vô cùng, làm mọi người cảm thấy như mình đang xem bộ phim 4D vậy.
Cung Âu lạnh lùng mở miệng: “Từ đó tới giờ tôi đều không thích buổi họp báo mà không có vật thật!”
Vừa dứt lời, một loạt tiếng bước chân vang lên trên sân khấu.
Tất cả mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thân thể cao lớn màu bạc đi về phía võ đài, là Mr. Cung, sản phẩm đầu tiên Cung Âu chế tạo ra.
“...”
Thời Tiểu Niệm ngồi bên dưới, trên mặt tràn đầy nụ cười vui vẻ, có loại ảo giác như nhìn đứa bé của mình lên đài lãnh thưởng vậy.
Hình tượng bên ngoài của Mr. Cung hơn xa tất cả những người máy hiện nay, mà trí năng của anh cũng là có một không hai.
Mr. Cung đi lên đài, thân sĩ cúi thấp đầu về phía Cung Âu: “Cung tiên sinh.”
Hiện trường yên tĩnh một mảnh.
Thời Tiểu Niệm quay đầu lần nữa, muốn nhìn xem phản ứng của mọi người xung quanh.
Cô phát hiện đại đa số mọi người đều giống y như Hạ Vũ vậy, dùng tay che miệng không để cho mình phát ra tiếng động, đôi mắt trợn to nhìn trên đài.
Xem ra mọi người đều rất khiếp sợ với người máy thông minh vượt mức này ra đời.
Như vậy cô yên tâm.
Xem ra buổi họp báo là thành công.
Cung Âu đứng trên đài, đôi mắt lãnh đạm nhìn thân thể màu bạc của người máy: “Cậu muốn nói gì? Hay là muốn biểu diễn cái gì?”
Mr. cung đứng đó, quay mặt nhìn tất cả người xem: “Tôi không thích nói nhảm, cũng không thích biểu diễn! Tôi chỉ trung thành với chủ nhân, chủ nhân bảo tôi làm gì, thì tôi làm cái đó.”
Thời tiểu Niệm ngồi ở dưới hiểu ý cười một tiếng.