Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 394: Chương 394: Chương 215: Tuyên bố Mr Who 2




Thời Tiểu Niệm như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, cực kì bất an, hai tay chăm chú nắm làn váy trên người.

Người bên cạnh thỉnh thoảng quăng tới cô ánh mắt kì quái.

Thời Tiểu Niệm cắn môi.

Đeo mắt kính, mang khẩu trang thì có chút quái dị đi, ít ra không bằng cô làm người khác chú ý.

“Tiểu Niệm, tôi phát hiện một vấn đề.” Hạ Vũ dựa tới, ghé vào tai cô ngỏ giọng nói: “Cô có phát hiện không? Những đại nhân vật này đều ngồi một mình, không có dẫn bạn theo.”

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm sửng sốt, nghiêng người liếc nhìn, quả nhiên mỗi người đều là nhân vật lớn, mỗi người đều không dẫn theo bạn hoặc bạn gái.

“Trời ạ! Có phải Cung tiên sinh quá đề cao chúng tô rồi không? Vị trí hoàng kim như vậy, vợ chồng tôi lại có thể chiếm hai cái, chúng tôi là cái thá gì nha.”

Hạ Vũ sắp điên rồi, đưa tay đánh mặt mình cho tỉnh táo, sau đó vội vã thả xuống, nhỏ giọng nói: “Trường hợp này không thể làm chuyện mất mặt như thế.”

Thời Tiểu Niệm cắn cắn môi.

Hạ Vũ là người bạn mà cô còn lại sau tất cả mọi chuyện, Cung Âu có thể đối tốt với bạn cô, Thời Tiểu Niệm không phải không cảm động.

Nhất định là Cung Âu muốn cô hài lòng, cũng cân nhắc đến chuyện cô đứng ngồi không yên, cho nên để Hạ Vũ đến cùng cô.

“Các vị, xin hãy yên tĩnh một lát, buổi tuyên bố Mr Who lập tức bắt đầu.”

Một giọng nói điện tử vang lên toàn hội trường.

Thời Tiểu Niệm vừa nghe liền nghe ra âm thanh của Mr Cung.

Toàn hội trường dần yên tĩnh lại, tất cả ánh đèn cũng dần tắt, chỉ còn tia sáng màn hình trên sân khấu cực lớn.

Cô nghe phía sau có người đếm ngược: “10, 9, 8, 7, …”

Thời gian một giây một giây trôi qua.

Trên sân khấu vang lên một loạt tiếng bước chân, âm thanh được khuếch đại như thế, Thời Tiểu Niệm có thể lập tức nghe ra là tiếng bước chân của Cung Âu.

Rất kì lạ, cô bỗng nhiên khẩn trương lên, nắm hai tay thật chặt, thật giống cô sắp lên bục giảng đọc sách giáo khoa khi còn bé.

Cung Âu có thể.

Anh nhất định có thể.

Trước màn hình led cực lớn chậm rãi xuất hiện một bóng người, trước màn hình lớn vậy, thân hình Cung Âu cũng không có vẻ nhỏ bé, cảm giác sự tồn tại của anh rất cao.

Tất cả máy quay đều quay trực tiếp hình ảnh Cung Âu, thân hình anh cao lớn, y quan thẳng tắp, cà vạt chính là nơ đơn giản cô thắt lúc sáng sớm.

Cung Âu đứng đó, một câu còn chưa nói, toàn hội trường liền vang lên tiếng reo hò.

“Cung Âu tự mình lên sân khấu giới thiệu.”

“Anh ấy bao nhiêu năm không tự giới thiệu sản phẩm của mình.”

“Cung Âu tự mình xuất hiện thật sự rất tuyệt.”

Tất cả mọi người đều kích động.

“Trời ạ! Cung tiên sinh tự giới thiệu.” bên trong bóng tối thăm thẳm, Hạ Vũ khiếp sợ lôi kéo cánh tay Thời Tiểu Niệm.

“Cô không biết sao?”

Thời Tiểu Niệm ngạc nhiên, lẽ nào trong tin tức không có đề cập đến?

“Không biết nha.” Hạ Vũ mãnh liệt lắc đầu.

“Xin yên lặng, cảm ơn!” Một thanh âm trầm thấp vang lên.

Cung Âu nói cảm ơn, nhưng ngữ khí lãnh đạm không chút khách khí, như tác phong duy nhất của anh.

Cung Âu đứng trên sân khấu, màn hình màu đen sau lưng có mảnh vỡ màu bạc đang bay múa.

Toàn hội trường lần thứ hai yên tĩnh lại.

Cung Âu lạnh lùng quét toàn hội trường, cho tới bây giờ yên tĩnh không một tiếng vang, thời gian này duy trì được năm phút đồng hồ.

Sau năm phút, mấy vạn người trong hội trường dưới ánh mắt lành lạnh của Cung Âu, chút âm thanh cũng không có.

Lúc này Cung Âu mới lên tiếng, âm thanh lạnh lẽo mà cao ngạo, thẳng vào đề tài chính: “Tôi biết có rất nhiều người chờ sản phẩm mới của N.E, tôi biết mọi người đang chờ tôi nói năm năm, sáu năm thậm chí là mười năm để tạo ra một sản phẩm mới, mọi người đang chờ sản phẩm tác động thế giới của tôi. Xin lỗi, không có, sản phẩm này từ lúc bắt đầu có ý nghĩ tới hôm nay chỉ có mấy tháng.”

Tất cả lại xôn xao.

Sản phẩm chỉ mới mấy tháng liệu có tốt? Phỏng chừng ai cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Thời Tiểu Niệm ngồi đó, sốt sắng nhìn người đàn ông trên sân khấu, người đàn ông này khi ở nhà gây sự như đứa bé, nhưng đứng đó tuyên bố, ánh mắt anh tràn ngập tầm nhìn, anh cứ đứng như vậy, có khí thế mạnh mẽ chinh phục cả thế giới.

“Nếu cảm thấy sản phẩm này của tôi không có thành ý, bây giờ có thể đi, nhưng tôi không muốn những người ở lại phát ra bất kì âm thanh nào.”

Cung Âu lạnh lùng quét mắt toàn hội trường, tiếng nói cực kì lạnh lẽo, so với hơi lạnh của hội trường còn lạnh hơn: “Tôi không thích khi tôi nói có người quấy rối, nếu các người muốn nói, tôi có thể đứng yên trên đây, đợi toàn bộ hoàn toàn yên tĩnh tôi sẽ nói.”

“...”

Thời Tiểu Niệm nhìn Cung Âu như vậy có chút bất đắc dĩ, sao anh trước mặt nhiều người vẫn bá đạo đến thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.