Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 393: Chương 393: Chương 215: Tuyên bố Mr Who 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Nghe vậy, trong mắt Mộ Thiên Sơ lộ ra tia hận thù, lạnh lùng nhìn cô: “Bây giờ không phải cả cô cũng cười tôi không bằng Cung Âu chứ?”

“Mộ tổng, không phải tôi muốn cười anh, tôi muốn nói anh tỉnh tảo đi, anh đừng tự giận mình nữa, Thời đại tiểu thư không nhìn thấy được đâu.”

Ellen cầm điều khiển một bên nhấn xuống, mở TV, nói: “Cung Âu tuyên bố sản phẩm mới làm cho toàn bộ thế giới chú ý, xem ra Thời đại tiểu thư đã chọn đúng người đàn ông thành công.”

Mộ Thiên Sơ ngồi đó, trên mặt lộ ra vẻ lúng túng tự ti.

TV được mở lên, màn hình lập tức sáng lên.

Mộ Thiên Sơ ngước mắt nhìn tới, chỉ thấy trên màn hình đang trực tiếp rầm rộ buổi tuyên bố.

Hai người chủ trì tuyên bố chưa bắt đầu, mọi người kích động thảo luận, lập lại Cung Âu từng phát triển khoa học kĩ thuật cống hiến, là tuổi trẻ tài cao, thiên tài trăm năm hiếm thấy.

A!

Thiên tài.

Ánh mắt Mộ Thiên Sơ đố kị nhìn màn hình, tay nắm ngày càng chặt.

Còn nửa giờ trước buổi tuyên bố Mr Who.

Thời Tiểu Niệm ngồi trên xe chậm rãi đi tới, đường vip bên này có bãi đậu xe, đầy đủ xe sang cấp thế giới.

Có thể nói là triển lãm xe sang.

“Thời tiểu thư, có thể xuống xe rồi.” Phong Đức mở cửa xe cho Thời Tiểu Niệm.

“Cảm ơn!”

Thời Tiểu Niệm gật đầu, đeo mắt kính và khẩu trang vào.

Phong Đức thấy thế hơi sửng sốt: “Thời tiểu thư đeo kính râm?”

Thời Tiểu Niệm cười nói: “Tôi bây giờ nhiều người để ý, đeo kính râm cho an toàn, tôi cũng không muốn bị người ta hành hung.”

Cô tự trêu chọc.

Phong Đức nghe vậy cũng không biết nói gì, liền gật đầu.

Thời Tiểu Niệm đi tới đường vip, đường chính trải thảm đỏ, hai hàng nhân viên chuyên nghiệp đứng trước cửa, mặt đầy mỉm cười cúi đầu chào cô.

“Tiểu Niệm, có phải Tiểu Niệm không?”

Một âm thanh kích động truyền đến.

Thời Tiểu Niệm quay đầu lại, thấy Hạ Vũ và anh Lý đi tới cô, Hạ Vũ hưng phấn chạy đến trước mặt cô, tay giơ lên tấm thiệp mời vip màu vàng: “Tôi vừa nhìn bóng người đã biết là cô.”

“Biên tập Hạ, anh Lý, sao hai người cũng tới?” Thời Tiểu Niệm kinh ngạc nhìn bọn họ.

Phong Đức đứng bên cạnh cúi đầu nói: “Là thiếu gia dặn dò đưa cho vợ chồng biên tập Hạ hai tấm thiệp mời.”

Thì ra là vậy.

Thời Tiểu Niệm gật gật đầu, nói với Hạ Vũ: “Vậy chúng ta vào thôi.”

“Được được.” Hạ Vũ trực tiếp quên mất chồng, ôm lấy cánh tay cô, kích động đến mức cả thân thể đều run: “Tiểu Niệm, đời này tôi cũng chưa tiến vào nơi cao như thế, mấy vạn chỗ ngồi chỉ có 500 cái là vip, chúng tôi lại chiếm hai cái, tôi có cảm giác cả người đột nhiên cao lớn lên.”

Mấy vạn chỗ ngồi chỉ có 500 cái là vip.

Thời Tiểu Niệm hơi sửng sốt, hàng vip sẽ không đúng lúc là hàng thứ nhất đi.

Thời Tiểu Niệm bị Hạ Vũ ôm đi vào, cả đường đi đều nắm kĩ thiệp mời màu vàng, tiến vào từ cửa hông.

Vừa vào hiện trường buổi họp báo, Thời Tiểu Niệm đã bị hình ảnh trước mắt làm kinh ngạc, nơi này đã được cải tạo thành hội trường vạn người, sân khấu thiết kế mười phần khoa học kĩ thuật, lấy màu bạc làm chủ yếu.

Hội trường liên tục ồn ào, vang lên từng loạt tiếng gầm.

Chỗ ngồi lít nha lít nhít đều là người, đếm mãi không hết người, trên căn bản không có chỗ ngồi.

“Thật là nhiều người nha.”

Hạ Vũ cũng kinh ngạc.

Nhân viên đứng bên cạnh, mỉm cười ra hiệu với các cô: “Ba vị quí khách, khu vip ở chỗ này, mời theo tôi.”

Giống như dự liệu của Thời Tiểu Niệm, chỗ ngồi vip là hàng thứ nhất.

Không, ba vị trí nơi đó là ba chỗ ngồi bắt mắt nhất.

Thời Tiểu Niệm quét mắt xung quanh một cái, ngồi chỗ vip có tổng giám đốc các xí nghiệp, có nhân vật chính trị.

Cô bỗng nhiên sợ hãi, lui về sau, Hạ Vũ nắm lấy cô, nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”

“Tôi không thể ngồi chỗ đó, hai người ngồi đi.”

Thời Tiểu Niệm nói, hàng thứ nhất bắt mắt như vậy, cô đeo mắt kính khẩu trang, bị ống kính quay thì ra dáng vẻ gì, nếu quay được, tiêu đề ngày mai phỏng chừng là chị Thời Địch dựa vào cái gì có thể ngồi khu vip.

Cô không muốn khiến Cung Âu bê bối.

Có phải Cung Âu bị bận rộn làm cho hồ đồ rồi không? Lại an bài cô hàng thứ nhất.

Thời Tiểu Niệm lui về sau, Phong Đức lập tức bước lên ngăn cản cô: “Thời tiểu thư, cô yên tâm ngồi đi, thiếu gia có cân nhắc.”

“Nhưng...”

“Chuẩn bị bắt đầu tuyên bố rồi, không có chuyện gì đâu.” Phong Đức an ủi cô.

Tuy ông cũng cảm thấy hành động này có chút thiếu suy tính, nhưng chuyện thiếu gia dặn dò, ông không thể không làm tốt.

“Đi thôi, đi thôi, đừng ngăn cản người phía sau đi vào.”

Hạ Vũ đẩy Thời Tiểu Niệm ngồi vào vị trí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.