Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 392: Chương 392: Chương 214: Toàn bộ thế giới đều quan tâm anh 2




Trên đường náo nhiệt, tháp chuông led trên màn ảnh đã bắt đầu tiếp sóng, trực tiếp hiện trường rầm rộ.

TV đầu đường, trong cửa hàng, trung tâm thương mại, siêu thị to nhỏ đều khóa lại tình hình hiện trường buổi tuyên bố.

Đám người trẻ tuổi trên đường cầm điện thoại xem ghi hình trực tiếp.

Bên trong trường quay, bối cảnh hoàng cung vàng son lộng lẫy, Thời Địch vừa quay xong, mặc ba lớp đồ cổ trang trên người khiến cô ta khó chịu.

Một lát sau, có người đưa tới ly nước.

Thời Địch nhận lấy uống một hớp, hỏi: “Trên Internet còn có bê bối lần trước không?”

“Không còn. Phong ba hình như đã qua đi.” Người môi giới cười nói: “Xem ra Cung Âu kia cũng không có bao nhiêu thời gian gắn bó với Thời Tiểu Niệm, ngoại trừ lần trước đăng tin đức nữ phát rồ kia, cũng không hại gì cô, hôm nay Cung Âu phải tuyên bố sản phẩm mới, phỏng chừng sẽ không động đến cô nữa.”

Nghe vậy, Thời Địch thở phào nhẹ nhõm, lập tức cười lạnh một tiếng: “Không chừng Cung Âu xem Thời Tiểu Niệm như người phụ nữ ấm giường mà đá rồi, sao có khả năng vì cô ta mà trả giá, còn hung hăng nhắm vào tôi.”

“Chính là thế.”

Người quản lý kéo một cái ghế, nói: “Tôi thấy tin phụ nữ phát rồ lần trước có thể là do Thời Tiểu Niệm quấn quít Cung Âu làm, Cung Âu không chịu được liền giúp một chút, sao có khả năng giúp cô ta làm bao nhiêu chuyện chứ.”

Người quản lý cũng thở ra một hơi.

Nếu Cung Âu thật sự có tâm tư nhắm vào các cô, e là cô và Thời Địch đều biến mất trên thế giới này rồi.

Bất quá bây giờ xem ra, địa vị của Thời Tiểu Niệm trong lòng Cung Âu cũng tầm thường thôi.

Thời Địch ngồi trên ghế, ngước mắt nhìn xung quanh, là thời gian nghỉ ngơi, tất cả mọi người mặc kệ diễn viên hay là đạo diễn, thư kí trường quay, các nhân viên đều cầm điện thoại di động nhìn chằm chằm màn hình.

Chỉ chốc lát sau, một nhân viên đem một TV lớn ra: “Đến rồi, đến rồi, buổi tuyên bố lập tức bắt đầu, xem điện thoại dễ hơn, xem TV có mấy đài trực tiếp đâu.”

“Đến rồi, đến rồi!”

Tất cả mọi người nghe vậy đều cùng nhau bước tới.

“Các người nói Mr Who rốt cuộc là thứ gì? Có phải là phiên bản mới của điện thoại không?”

“Tôi thấy không phải, nhất định là loại hình vận động, khoa học kĩ thuật bây giờ đều yêu thích đưa ra sản phẩm vận động.”

“Sao N.E có khả năng như vậy? Tôi lại cảm thấy là máy vi tính.”

“Không phải N.E làm khoa học kĩ thuật rất tốt sao? Không chỉ làm những cái máy vi tính kia, anh ngớ ngẩn.”

Tất cả mọi người thảo luận khí thế ngất trời.

Thời Địch ngồi một bên, có chút không cam lòng nói: “Có gì đáng xem, không thể yên một lát à?”

Coi như Thời Tiểu Niệm ở bên Cung Âu không có địa vị gì, cô ta cũng thấy khó chịu khi Cung Âu gây náo động lớn như vậy, rõ ràng không phải là người làng giải trí, nhưng bá chiếm đầu đề làng giải trí.

“Vừa lúc nghỉ ngơi, Thời Địch tới đây, cùng xem đi.”

Đạo diễn có vẻ kích động hơn những người khác: “Bây giờ mười phần bên trong người đàn ông có chín phần thích chơi sản phẩm khoa học kĩ thuật, N.E ra cái gì cũng đều đi trước thời đại, mau tới cùng xem đi.”

Thời Địch không còn lời nào để nói, lấy trang sức quý phi trên đầu xuống, nhấc theo đồ hóa trang dày nặng đi tới ngồi, một mặt khó chịu nhìn màn hình TV.

Trên màn hình, bên ngoài hiện trường đầy người, tất cả đều giống như quan hệ cuồng hoan như thế, quan cảnh điều động duy trì trật tự.

Đám người kia điên rồi sao?

Ra báo tuyên bố, chờ tới ngày bán sản phẩm, ngày đó những người này còn chưa tiến vào bệnh viện tâm thân toàn bộ.

Trang viên Mộ thị.

Trợ lý Ellen đi vào một biệt thự phục cổ, đẩy cửa phòng, lập tức truyền đến mùi rượu nồng nặc.

Lại uống rượu.

Ellen nhíu mày, bước vào kéo rèm cửa sổ, mở cửa sổ ra, để không khí mới mẻ bay vào.

Trên ghế sopha có một bóng người thon dài đang nằm.

Ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Mộ Thiên Sơ nằm trên ghế sopha đưa tay che mắt: “Kéo rèm cửa sổ lại.”

Anh ghét chói mắt.

Ellen quay đầu, thấy trên mặt đất trước sopha chất đầy chai rượu, rượu gì cũng có, hiển nhiên là trộn với nhau uống.

“Mộ tổng, anh tỉnh táo lại đi, anh cứ tự giận mình như vậy sao được?” Ellen bước tới nhìn người trên ghế sopha.

“Tôi không cần cô tới quan tâm tôi.”

Mộ Thiên Sơ say khướt nói, thích ứng được ánh sáng mới chậm rãi ngồi dậy, tinh thần uể oải, gương mặt đẹp trai tràn đầy men say, ánh mắt mê ly, trạng thái tinh thần cực kì tệ, lôi thôi lếch thếch.

“Mộ tổng, anh không thể tiếp tục như vậy, lúc anh vừa mới tiếp nhận Tập đoàn Mộ thị có bao nhiêu hoài bão, tại sao bây giờ vì một người phụ nữ mà biến thành bộ dạng này?”

Ellen nhìn boss của mình tùy hứng biến thành dáng dấp bây giờ, nhanh tay ôm đầu.

“Tập đoàn Mộ thị.”

Mộ Thiên Sơ trào phúng nở nụ cười: “Tập đoàn Mộ thị bị Cung Âu phá thành hình dáng gì, muốn khôi phục rầm rộ như xưa cũng cần mấy năm, huống chi chị cũng sẽ không để tôi tiến vào Tập đoàn, tôi chính là phế vật vô dụng.”

Anh vô dụng.

Cái gì đều thua, cái gì cũng không chiếm được.

Tập đoàn không còn, Tiểu Niệm cũng mất.

“Mộ tổng.”

Mộ Thiên Sơ ngồi trên ghế sopha, tiện tay cầm chai rượu rót vào trong ly, lung lay hai lần, ngửa đầu uống xong, rượu là chất gây mê tốt nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.