Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 391: Chương 391: Chương 214: Toàn bộ thế giới đều quan tâm anh 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Màu lam này rất giống màu cà vạt của Cung Âu.

Cô lựa chọn trang phục.

Thời Tiểu Niệm thay váy, mang giày cao gót màu trắng đi theo Phong Đức đến phòng thiết kế.

Cô bước vào, thấy Cung Âu đứng quay mặt vào tường, tóc ngắn sau khi chải chuốt anh có vẻ đặc biệt anh tuấn, cô đang muốn mở miệng, thấy Cung Âu hít một hơi sâu.

Thời Tiểu Niệm sửng sốt, nhớ tới lời mình nói tối qua, không khỏi cảm thấy buồn cười.

Xem ra anh đúng là căng thẳng.

Thời Tiểu Niệm ngăn cản Phong Đức muốn bước vào, không cho ông quấy rối Cung Âu, nhưng Cung Âu nhận ra quay đầu nhìn hai người, hô hấp lập tức đình trệ, tia lúng túng trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất.

Một giây sau, Cung Âu chỉ vào tường lạnh lùng nói: “Phong Đức, tường này có vấn đề.”

“Hả?” Phong Đức há hốc mồm.

Trong lòng Thời Tiểu Niệm hiểu rõ, cũng không vạch trần, chỉ đi tới trước, hai tay đặt phía sau, nhìn Cung Âu hỏi: “Em mặc váy này được không?”

Cung Âu đánh giá cô một lát, không chút keo kiệt ca ngợi: “Người phụ nữ của anh mặc gì đều đẹp.”

“Mặc khăn lau cũng đẹp?”

“Đẹp.”

Phụ nữ đều thích nghe ca ngợi, Thời Tiểu Niệm cười lên, nhìn anh nói: “Thật ra em mặc đẹp như vậy cũng không có tác dụng gì?”

Cô chỉ là khán giả thôi.

Cung Âu bước tới trước mặt cô, hai mắt nhìn chằm chằm cô, tiếng nói từ tính: “Anh phải đi rồi, một lát Phong Đức dẫn em đến chỗ tuyên bố.”

“Được.” Thời Tiểu Niệm gật đầu: “Có phải trước khi tuyên bố em sẽ không gặp anh?”

“Ừ.”

Trước khi tuyên bố anh còn có việc cần làm.

“Được rồi, vậy anh cố lên!” Thời Tiểu Niệm nhìn anh nói, tiếng nói dịu dàng, như dòng suối tinh khiết.

“Vậy thôi?”

Cung Âu bất mãn nhìn chằm chằm cô, vẫn chưa đi.

Thời Tiểu Niệm mím môi, nhón chân lên hôn gò má anh một cái: “Được chưa?”

Trên mặt Cung Âu vẫn bất mãn, kéo cô vào trong lồng ngực, cúi đầu hôn môi cô, hôn nồng nhiệt, hôn triền miên thâm nhập, cuốn lấy miệng cô, cướp đoạt toàn bộ ngọt ngào.

Thời Tiểu Niệm đưa tay muốn nắm y phục anh, bỗng nhiên nghĩ đến y phục anh hôm nay không thể nhăn nhúm, lập tức thả tay xuống, không hề lộn xộn, ngoan ngoãn để anh hôn.

Lúc lâu sau, Cung Âu mới luyến tiếc buông cô ra, đầu ngón tay đặt trên môi cô lau một cái, giọng nói khàn khàn: “Anh đi trước.”

“Ừ.”

Thời Tiểu Niệm gật đầu, nhìn bóng lưng của anh, nhớ tới dáng vẻ anh mới hít sâu, lớn tiếng nói: “Tuyên bố nhất định sẽ thành công.”

Cung Âu không quay đầu lại, tiếp tục rời đi.

Thời Tiểu Niệm quay đầu, thấy Phong Đức đứng đối diện tường nghiên cứu: “Tường này có vấn đề chỗ nào chứ? Nào có vấn đề.”

“Haha.”

Thời Tiểu Niệm không khỏi bật cười, bước tới bên cạnh Phong Đức, nghi hoặc hỏi: “Phong quản gia, lúc Cung Âu tuyên bố quản lí hệ thống N.E có căng thẳng không?”

“Không có nha.” Phong Đức lắc đầu: “Đúng là lần này thiếu gia giống như đặc biệt coi trọng, vì cái này mà mở cuộc họp không dưới 20 lần.”

Hóa ra là như vậy.

Xem ra Cung Âu đặc biệt coi trọng, để bụng sản phẩm người máy này.

Thời Tiểu Niệm mím môi, người thiết kế hình tượng từ bên ngoài bước vào, liếc mắt nhìn thấy Thời Tiểu Niệm lập tức cúi thấp đầu: “Thời tiểu thư, chúng ta có thể bắt đầu làm tóc rồi.”

“Được.”

Thời Tiểu Niệm gật đầu, ngồi vào ghế.

Cô vừa ngồi xuống liền nhìn thấy Phong Đức đứng bên tường nhận điện thoại, thái độ kính cẩn nghe theo: “Lão gia, vâng, thiếu gia đã xuất phát.”

Phong Đức vừa nói vừa liếc mắt nhìn Thời Tiểu Niệm, xoay người đi ra ngoài.

Lỗ tai Thời Tiểu Niệm rất thính, thanh âm Phong Đức đè thấp hết sức vẫn truyền tới lỗ tai cô: “Lão gia, tôi nghĩ thiếu gia gần đây vì chuyện tuyên bố nên bận rộn, mới không liên hệ với Mona tiểu thư.”

Mona tiểu thư?

Chính là đối tượng kết hôn của Cung Âu?

Nhiều ngày như vậy, xem ra Cung Âu vẫn chưa đề cập tới chuyện từ bỏ kết hôn với bên Anh quốc, ngay cả thử nghiệm cũng không thử.

Ánh mắt Thời Tiểu Niệm ảm đạm, người thiết kế làm tóc sau lưng cô hỏi: “Thời tiểu thư, xin hỏi muốn làm kiểu tóc nào?”

Thời Tiểu Niệm ngẩng mặt lên, nhìn mình trong gương, trong mắt một mảnh âm u: “Tùy ý cô đi, không sao cả, dù gì tôi chỉ là một khán giả.”

Dù sao địa vị của cô cũng không quan trọng.

“Được, Thời tiểu thư.”

Người thiết kế gật đầu.

Còn một giờ tới buổi tuyên bố Mr Who.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.