Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 489: Chương 489: Chương 263: Anh đẩy ngã Mr Cung 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Em dựa vào cái gì mà nói tình cảm có thời hạn? Em dựa vào cái gì mà nói tình cảm đã sớm tiêu hao? Anh không tiêu hao, em dựa vào cái gì mà tiêu hao?” Cung Âu nắm tay Mr Cung liên tục nói, nói năng lộn xộn, xong lại nói: “Em xem, anh không ở bên em một ngày thôi mà tay em đã biến thành lớn như vậy rồi.”

Lớn em gái anh á!

Thời Tiểu Niệm đứng đó, trong lòng nhổ nước bọt, lạnh lùng trong mắt có dấu hiệu giảm xuống.

Cô cầm khăn ướt tới trước, đặt khăn che mặt anh, lau chùi cho anh, mùi rượu bay đến cô thật sự khó chịu.

Một giây sau, eo của cô đã bị Cung Âu ôm lấy, anh ôm cô, đầu nghiêng đến trước người cô: “Thời Tiểu Niệm không có lương tâm, sao anh lại coi trọng em? Anh tùy tiện coi trọng con dế mèn còn nghe lời hơn em.”

“Anh ngồi yên, đừng nhúc nhích.”

Thời Tiểu Niệm bất đắc dĩ nói, nâng mặt anh lau cho anh.

Cung Âu hình như rất ghét khăn mặt, hung hăn quay đầu, chôn cả khuôn mặt trước người cô, buồn buồn nói: “Thời Tiểu Niệm, em không có lương tâm, em làm từ tảng đá.”

Thời Tiểu Niệm vốn không muốn tính toán với một con quỷ say, nhưng nghe lời nói của anh, không khỏi nói: “Cung Âu, bây giờ rốt cuộc trong chúng ta là ai sai rồi? Anh không tin em, anh đúng. Anh đi tìm người phụ nữ khác, anh đúng.”

Anh đều đúng hết.

“Vậy em kéo anh về lại là tốt rồi.”

Cung Âu thấp giọng nói, nói tới lẽ thẳng kh1i hùng.

“Em không kéo anh về sao? Anh chịu về với em sao?” Thời Tiểu Niệm không biết nói gì hơn.

Anh thật biết đổi trắng thay đen.

Cung Âu dùng sức ngửi mùi thơm thoang thoảng trên người cô, rất thỏa mãn, sau đó ngẩng mặt nhìn cô.

Cho dù là một mặt men say, nhưng không thể phủ nhận, anh vẫn cực kì anh tuấn.

Cung Âu ngưỡng mặt nhìn cô, hai mắt nửa mở, lông mi rất dài rất dài, chuyện đương nhiên nói: “Anh vừa bắt đầu đương nhiên không chịu, em không kéo anh thêm mấy lần nữa, anh cũng không về với em.”

“Thời Tiểu Niệm, em không có chút nghị lực.” Anh trách cứ cô.

Thời Tiểu Niệm triệt để thua anh, dáng dấp anh như vậy là nói hết lời trong lòng ra rồi đi.

Không ngờ lúc đó vẻ ngoài anh cao cao tại thượng, thật ra cất giấu bên dưới là tâm kiêu ngạo, một mực reo hò trong lòng, em hãy kéo anh đi, em kéo anh thêm lần nữa anh sẽ đi với em.

Thời Tiểu Niệm nghĩ Cung Âu lúc đó là do tâm lý hoạt động không tốt rồi, nhất thời cảm thấy cả người cũng không tốt được nữa.

“Thời Tiểu Niệm!”

“Dừng!” Thời Tiểu Niệm thật sự không nghe nổi nữa: “Anh muốn tắm không?”

“Không muốn.”

“Trên người anh hôi chết đi được.”

“Vậy anh muốn.”

Thời Tiểu Niệm rất muốn nện chết anh, đẩy anh vào phòng tắm, nước ào ào chảy vào bồn tắm, có chút mệt mỏi mà thở dài một hơi.

Không nghĩ tới Cung Âu say lại thành dáng vẻ này, hoàn toàn là một đứa bé.

La hét dài dòng cộng thêm cố tình gây sự.

Đau đầu.

Thời Tiểu Niệm tắt nước, bước ra ngoài muốn đỡ Cung Âu đi tắm, vừa ra, cô đã bị mù mắt.

Chỉ thấy Cung Âu đẩy ngã Mr Cung lên giường, đôi chân dài quấn lấy thân thể màu bạc, tay thon dài nâng đầu Mr Cung muốn hôn anh.

Mr Cung đối với Cung Âu thiết trí là tuyệt không động thủ, cũng không chống cự.

“Thời Tiểu Niệm, anh xin thề, anh chỉ muốn hôn một mình em.”

Cung Âu đẩy ngã người máy, tiếng có tiếng không nói.

Nhìn tình cảnh này, cả người Thời Tiểu Niệm đều phải hỏng mất, cô mới rời khỏi đi chuẩn bị nước mà thôi, sao đều biến thành người yêu thương nhau rồi?

Anh trong vòng một ngày biểu diễn trước mặt cô hai lần quá trớn rồi.

Nhất định phải ác tới vậy à?

Sau khi Thời Tiểu Niệm tan vỡ, người bỗng nhiên tỉnh táo lại, cô cầm điện thoại mở camera, sau đó nhắm ngay một màn trên giường ấn nút chụp.

Một bức ảnh.

Thời Tiểu Niệm đi tới, vỗ vỗ Cung Âu, nói: “Cung Âu, em ở đây. Mr Cung, cậu đi nạp điện trước đi.”

“Vâng, chủ nhân.”

Mr Cung từ trên giường đứng lên, cúi thấp đầu xoay người đi ra ngoài.

Thời Tiểu Niệm đứng bên giường cúi người, vỗ vỗ gò má Cung Âu: “Cung Âu, anh tỉnh lại đi, đi tắm.”

Khuôn mặt của anh cực kì nóng.

Nóng đến mức tay cô muốn thiêu cháy theo.

Cung Âu nằm trên giường, bị cô vỗ mấy cái, con mắt hơi mở ra, hai mắt mông lung nhìn cô, nhìn thật kĩ, tâm tình trong mắt đột nhiên trở nên phức tạp.

“Cung Âu!”

Thời Tiểu Niệm khẽ gọi tên anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.