Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 536: Chương 536: Chương 287: Chờ anh hết bệnh 2




“Chỉ cần để cho người phụ nữ có cảm giác được ngài yêu, không thể chỉ nói miệng mà được!” Phong Đức nói, sau đó lại nhìn Cung Âu, “Thiếu gia, tôi mạo muội hỏi một câu.

“Nói đi.”

“Bao lâu rồi ngài chưa tạo ra sự kinh hỉ cho Thời tiểu thư rồi?” Phong Đức hỏi.

“Sự tồn tại của tôi là niềm kinh hỉ lớn nhất dành cho cô ấy.”

Cung Âu nhanh chóng trả lời.

“…”

Phong Đức im lặng.

Kinh hỉ, kinh hỉ.

Mãi cho đến khi lên đường đến N.E, Cung Âu ngồi trên xe, một tay chống lên cửa kính, đôi mắt đen đầy suy tư.

Kinh hỉ.

Cung Âu mím môi, đôi mắt đen càng trở nên thâm thúy, trước mắt đều là bộ dáng tối qua của Thời Tiểu Niệm, bộ dáng cẩn thận vô cùng.

Thật là.

Phụ nữ như thế nào lại phiền toái như vậy, mỗi lần có người thích anh thì Thời Tiểu Niệm sẽ ghen lên, anh còn phải thành lập một tổ chuyên đi ứng phó triệu chứng ghen.

Cảm giác an toàn chỉ thiếu nỗi anh không mang cô trong lòng bàn tay đi khắp nơi, vậy còn chưa an toàn sao?

“Cung tiên sinh, ngài xem, hộp ô mai này ăn rất ngon, có muốn thử hay không?”

Mona ngồi ở vị trí phó lái quay đầu nhìn Cung Âu, trên tay cầm một hộp o mai.

Nghe vậy, Cung Âu lạnh lùng nhìn cô ta, “Cảnh cáo cô, không cần nói chuyện tôi chữa bệnh với bên ngoài, sự nhẫn nại của tôi dành cho cô vẫn có mức độ đấy.”

“Vì sao?” Mona khó hiểu, “Thật ra anh không nên coi tôi là bác sĩ, nên coi tôi là bạn thì hơn, trị liệu như vậy có thể tiến hành vô hình, hiệu quả sẽ cao hơn.”

“Ai là bạn với cô.” Cung Âu lạnh lùng trừng mắt nhìn cô ta, “Sau nà cô dám nói lung tung trước mặt người phụ nữ của tôi thì tôi sẽ giết cô.”

Nếu không bởi vì cô ta Thời Tiểu Niệm sẽ không ghen.

Anh cũng không muốn vì tạo kinh hỉ mà nghĩ đến nát đầu.

“…”

Nghe lời như vậy, Mona chỉ có thể ngượng ngùng thu lại hộp ô mai, đôi mắt màu xanh lam có một chút mất mác, tự mình ăn một viên.

Xem ra Thời Tiểu Niệm đã nói với Cung Âu.

Cung Âu vẫn có hứng thú rất lớn với Thời Tiểu Niệm, phải nhân lúc Thời Tiểu Niệm nằm viện mà đẩy nhanh tiến độ.

Cung Âu ngồi phía sau, đôi mắt nhìn qua cửa hàng bên ngoài.

Xa xa nhìn lại anh thấy được một cửa hàng đá quý nổi tiếng quốc tế.

“Anh nhanh chóng thu thập đủ bốn bộ trang sức cho em.”

“Bốn bộ sao?”

“Là lắc tay, nhẫn, vòng cổ, khuyên tai.”

“Thì ra em còn muốn khuyên tai.”

“…”

Trí nhớ theo dòng chảy xuất hiện trong đầu anh, anh lạnh lùng nói, “Dừng xe.”

Đột nhiên nhận được mệnh lệnh, lái xe sửng sốt, nhanh chóng phanh lại, Cung Âu nghiêng người phía trước sau đó mở cửa ra ngoài.

Mona ngồi ở cạnh ghế lái, cả người cũng nghiêng về phía trước, suýt chút nữa thì ô mai mắc kẹt vào cổ họng, cô dời mắt liếc Cung Âu một cái, sau đó nhanh chóng xuống xe.

Mona đi theo Cung Âu vào cửa hàng đá quý.

“Hoan nghênh đã tới.”

Hai người tiếp khách đồng thời cúi người, lúc ngẩng đầu lên liền ngây ngẩn cả người, ánh mắt tràn đầy kinh diễm.

Cung Âu đứng đó, thân hình cao lớn làm cho người ta phải ngước nhìn, chỉ đứng thôi khí tràng đã đủ cường đại rồi, một chiếc áo sơ mi màu bạc đã đủ tôn lên dáng người hoàn mỹ, gương mặt anh tuấn vô song, đôi mắt đen đầy thâm thúy giống như nam châm thu hút toàn bộ vũ trụ.

Mona đứng bên cạnh anh, nhìn thấy ánh mắt mọi người hâm mộ liền cảm thấy thỏa mãn, đây mới là ánh mắt bình thường, cô ta vẫn luôn tự tin với dung mạo của mình, cô ta có một mái tóc dài đen bóng xinh đẹp, có đôi mắt màu xanh lam đầy trong suốt, mặc kệ là phương Đông hay là phương Tây đều là dạng mỹ nữ số 1.

Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy dài sạch sẽ, nhan sắc thanh nhã, làm cho ánh mắt nhìn vào cô ta liền cảm thấy thoải mái, Cung Âu đối với loại người hoang tưởng nhan sắc liền không chịu nổi.

Vậy mà hôm nay lại gặp, Cung Âu không thèm nhìn cô ta một cái.

“Tiên sinh, tiểu thư, xin hỏi muốn xem cái gì?”

Một người tiếp khách lấy lại tinh thần lập tức lễ phép hỏi.

“Khuyên tai.”

Cung Âu lạnh lùng nhìn xung quanh, sau đó mặt lạnh mở miệng.

“Mời đi bên này.”

Người tiếp khách dẫn anh tới quầy khuyên tai.

Cung Âu và Mona đi về phía trước, còn lại những người khác đều như điên lên, cứ thì thà thì thầm, “Trời ạ, đó là Cung Âu sao?”

“Mẹ tôi ơi, vậy mà tôi có thể nhìn thấy Cung Âu ngoài đời, lúc còn sống có thể nhìn thấy Cung Âu, aaaa.”

“Anh ấy còn đẹp trai hơn so với trên tin tức, tôi muốn điên rồi, tôi muốn điên.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.