Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 54: Chương 54: Chương 45: Đói đói đói đói đói 2




Edit:Bạch Ngọc Tuyết

Beta: Goctruyen

“Tới công ty nấu cơm?” Thời Tiểu Niệm ngạc nhiên.

Cái này lại bày trò gì đây a.

“Đúng vậy.” Phong Đức dừng lại một lúc, “Hơn nữa, thiếu gia muốn cô nấu phần ăn cho năm trăm người, thưởng cho bộ phận nhân viên tinh anh có công lao xử lý chuyện lần này.”

“Phần ăn của năm trăm người? Một mình tôi?”

Thời Tiểu Niệm giật mình suýt chút nữa từ trong xe taxi nhảy dựng lên.

“Ừ.”

“Tôi làm không được, làm sao tôi có thể làm được phần ăn của năm trăm người.” Đây quả thật là chuyện không thể nào.

“Bên trong hiệp ước viết rõ, lúc thiếu gia muốn cô nấu cơm cô phải làm.” Phong Đức bất đắc dĩ nói.

“...”

Đúng là có điều khoản này,nhưnghắnkhôngthểláchluậtnhưvậy,từtrướctớigiờcôchỉnấuănchohắn,làmgìmàđếnnămtrămngười.

Hắn xem cô là siêu nhân sao?

“Lúc nãy, Thời tiểu thư nói gì với thiếu gia trong điện thoại, mà khiến thiếu gia nổi giận như vậy? Cô đi nhanh đi, đừng chậm trể thời gian nữa.” Phong Đức cố gắng nhỏ giọng nói.

Trong Điện thoại chợt vang lên tiếng người nào đó đang đập đồ.

Là Cung Âu. không cần suy nghĩ cũng biết.

Thời Tiểu Niệm cắn môi, bên trong hiệp ước viết nếu cô không nấu cơm sẽ bị phạt như thế nào nhỉ? Làm sao lại không nghĩ ra, quên đi, dù sao việc hành hạ như thế nào cũng không thuộc về mình.

Phần cơm của năm trăm người, làm thì làm.

Ai bảo cô ký khế ước bán thân.

Thời Tiểu Niệm cúp điện thoại, nói với chú tài xế, “Chú à, làm phiền chú đi trụ sở chính của tập đoàn N.E”

“Là một khu khoa học kỹ thuật của nhà giàu đúng không?” Chú tài xế nghe vậy liền quay đầu, vội vàng đi.

Thời Tiểu Niệm bước xuống xe phía dưới tòa cao ốc cao tít tận mây kia.

Đây là lần đầu tiên cô đến trụ sở chính của tập đoàn N.E, cô đã từng xem qua không ít hình trên báo chí, nhưng trong thực tế còn khiến cô kinh ngạc hơn.

Tòa cao ốc trước mắt hùng vĩ, cao đến làm cho người khác có loại cảm giác choáng váng.

“Thời tiểu thư.” Phong Đức đã chờ ở cửa, trong tay bưng một bộ quần áo đầu bếp, thấy cô tới, lập tức đi xuống mấy bước nấc thang, “Quần áo của cô, mau lên một chút, còn có hơn một giờ nữa chính là thời gian ăn bữa tối, tôi mang cô đi phòng ăn.”

“Hơn một giờ nữa là ăn cơm?”

Thời Tiểu Niệm ngây người, cách thức dày vò người của Cung Âu cũng thật là quá ác độc chứ.

Cô nhận lấy quần áo đầu bếp, mau chóng theo Phong Đức đi vào trong.

Vừa vào cửa cô liền phát hiện cách thức bên trong cực cao, mỗi công nhân đều rất nghiêm túc, đi bộ cũng mang theo chút ít hương vị vội vàng, vô ý cũng có thể thấy được ký hiệu N.E in trên kính, tường.

Hệ thống điện thoại di động N.E khiếp sợ toàn thế giới chính là ở nơi này khai phá ra.

Thời Tiểu Niệm xúc động mấy giây liền thật sâu lo lắng cho mình, phần ăn của năm trăm người, phần ăn của năm trăm người.

Phong Đức mang cô vào phòng ăn của nhân viên, trong ấn tượng của cô hẳn là phải đơn giản mới đúng, nhưng phòng ăn trước mắt lại có thể so với khách sạn năm sao, chớp mắt cô có chút hoài nghi mình có phải đi nhầm chỗ hay không.

Trong phòng ăn đứng rậm rạp chằn chịt người, thống nhất mặc quần áo đầu bếp, thấy Phong Đức, tất cả mọi người cúi đầu, “Quản gia.”

Phong Đức là quản gia của Cung Âu, luôn luôn được người tôn kính.

“Ở đây bình thường chỉ có nhân viên tiền lương đạt S cấp trở lên mới có thể dùng cơm nơi này.” Phong Đức vừa nói vừa đồng tình nhìn Thời Tiểu Niệm một cái, “Không biết Thời tiểu thư chuẩn bị làm mấy món ăn? Điểm tâm là gì?”

Hắn vừa dứt lời, Thời Tiểu Niệm đang đi tới cửa phòng bếp, nghe vậy kinh ngạc mở to mắt, “Mấy món ăn còn có điểm tâm? Một mình tôi làm sao có thể?”

Cho dù là chém cô thành mười khúc cũng không có khả năng hoàn thành.

“Nhưng cấp bậc của phòng ăn là...”

Thời Tiểu Niệm nhìn cái nồi lớn trong phòng bếp, ánh mắt giảo hoạt chuyển động, hỏi, “Phong quản gia, Cung Âu là nói như thế nào, bảo tôi làm bữa ăn tối của năm trăm người.”

“Đúng vậy.”

“Nội dung cụ thể của bữa ăn tối không có phân phối đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Vậy thì tốt quá.” Thời Tiểu Niệm xoăn tay áo lên liền tiến về phía phòng bếp, vừa đi vừa nói, “Tôi quyết định, bữa ăn tối nay là ---- cơm xào trứng!”

“...”

Phong Đức đứng ở một bên suýt chút nữa ngã sấp xuống, khiếp sợ nhìn cô.

Cơm xào trứng? Để cho nhân viên cao cấp của tập đoàn lợi hại nhất toàn thế giới N.E ăn cơm xào trứng?

Hắn muốn ngăn cản, Thời Tiểu Niệm đã đi vào đóng cửa lại “Ba” thật lớn, ngăn cách hắn ở bên ngoài. Được rồi, hy vọng thiếu gia sẽ không tức giận.

Bên kia ---

“Ầm.”

Diện tích phòng làm việc của tổng tài N.E rất lớn, chiếm mấy trăm mét vuông, bên ngoài cửa sổ là cả thành phố huy hoàng sầm uất.

Cung Âu ngồi trước bàn làm việc chơi điện thoại di động, trên gương mặt anh tuấn không có chút sắc mặt tốt, bỗng nhiên, hắn hung hăng quăng điện thoại ra ngoài thật mạnh.

“Tổng giám đốc.”

Một tổng giám đốc đứng trước mặt hắn sợ đến cả người phát run.

“Đây chính là hệ thống giữ bí mật an toàn nhất mà cậu có thể làm? Nếu như bản lãnh của cậu chỉ có thể tới đây, bây giờ cậu lập tức cút cho tôi! Lập tức cút!” Cung Âu vỗ bàn, đôi mắt đen trợn to nhìn người trước mặt, lửa giận cao đến ba trượng.

“Tôi, tôi có thể làm tốt hơn, bây giờ tôi lại đi thăng cấp, sáng mai nhất định hoàn thành!”

“Tối nay hoàn thành!”

Cung Âu cầm văn kiện lên liền quăng về phía hắn.

“Dạ, dạ, nhất định hoàn thành!”

Tổng giám đốc bị sợ đến tè ra quần chạy đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.