Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 79: Chương 79: Chương 58: Khiêu vũ cùng Cung Âu 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trước đây, hắn không biết bỏ ra bao nhiêu công sức để liên hệ với N.E, kết quả cũng chưa từng gặp được Cung Âu, chỉ gặp được Phong Đức.

“Cung tiên sinh còn đang bận, có thời gian tôi sẽ báo tổng giám đốc Lâm đến.” Phong Đức mỉm cười, lịch sự rút tay mình về, quay đầu nhìn Thời Tiểu Niệm, cung kính nói “Thời tiểu thư, Cung tiên sinh chờ cô cùng khiêu vũ”

Nghe vậy, Lâm Đạt khiếp sợ há to miệng, ngơ ngác nhìn về phía Thời Tiểu Niệm.

Thời Tiểu Niệm nghĩ đến một màn trước gian phòng trên chuyến tàu có chút tê cả da đầu, cô nhìn về phía Đường Nghệ, “Đường Nghệ, một lát tôi có chuyện cần cậu giúp đỡ, cậu có thể tạm thời đừng đi xa hay không?”

Chuyện sớm giải quyết ba năm trước thì càng tốt.

Có thể, ngày hôm nay cô gặp Đường Nghệ trên tàu là ý trời, ông trời không nỡ nhìn cô như vậy nên muốn giúp cô sớm làm rõ chân tướng.

Đường Nghệ nhìn Lâm Đạt còn đang khiếp sợ, cả người không có phản ứng.

Lâm Đạt vội vàng gật đầu nói “Vâng vâng vâng, chúng tôi nhất định không đi xa. Thời tiểu thư có gì dặn dò, dù là chuyện gì chúng tôi cũng đều im lặng chờ”. Lâm Đạt nhìn về phía Thời Tiểu Niệm với vẻ mặt nịnh nọt chân chó đến cực điểm.

Thời Tiểu Niệm nhìn Đường Nghệ một chút mới cùng Phong Đức rời đi.

Bọn họ vừa đi, Lâm Đạt liền đẩy Đường Nghệ một cái, sắc mặt nịnh nọt ban nảy trong chốc lát trở nên dữ tợn “Người phụ nữ này suýt làm hỏng việc của tôi, người bạn học này của cô là người phụ nữ của Cung tiên sinh sao cô không nói sớm, hại tôi mất mặt còn làm tôi giới thiệu bạn trai cho cô ta, cô ta giờ đang ở bên cạnh Cung tiên sinh mà còn giới thiệu”

Trên thế giới này còn có ai nhiều tiền hơn Cung Âu đây, Kim chúa à.

“Cung tiên sinh?” Đường Nghệ ngơ ngác hỏi “Cung tiên sinh nào?”

“Còn có thể Cung tiên sinh nào ngoài Cung Âu” Lâm Đạt tức đến không nói được.

“...”

Cung Âu, tổng giám đốc N.E

Thời Tiểu Niệm lại có thể ở cùng Cung Âu.

Biểu hiện trên mặt Đường Nghệ nhất thời càng thêm dại ra, đã lâu không phục hồi tinh thần.

Bên trong chuyến tàu, ánh đèn óng ánh, hoa phục mỹ ảnh, ăn uống linh đình.

Nữ ca sĩ cùng những nữ vũ công trên trung tâm sàn nhảy ra sức biểu diễn. Bên dưới, nam nữ dồn dập múa lên, vừa biểu diễn vừa ra vẻ xã hội thượng lưu.

Cung Âu ngồi trên ghế salông bên cạnh, cơ thể hơi ngả về phía sau, gương mặt lạnh lùng nhìn về phía trước, độc chiếm một ghế salông ba người ngồi.

Thời Tiểu Niệm đi tới.

“Lại chạy đi đâu?” Cung Âu lạnh lùng ngước mắt về phía cô, cơn thịnh nộ vừa rồi còn chưa rút đi.

“Tùy tiện đi một chút” Thời Tiểu Niệm khẽ nói, trong lòng hoang mang nhìn thần sắc của hắn, do dự làm thế nào có thể nói tốt về Đường Nghệ trước mặt người này.

Ánh mắt Cung Âu âm trầm, rơi vào trên người cô như lưỡi dao sắc lướt qua da dẻ, làm người khác trong lòng run sợ.

Đêm nay, cô thật sự làm Cung Âu tức giận rồi.

“Lại đây khiêu vũ” Cung Âu từ trên ghế salông đứng lên, đem ly Champagne đưa cho Phong Đức, kéo tay Thời Tiểu Niệm vào sàn nhảy.

Thấy Cung Âu đi vào, các tân khách xung quanh cũng tự chủ dạt ra hai bên, cho bọn họ một khoảng không gian lớn.

Thời Tiểu Niệm khoát tay mình lên vai hắn, nhảy điệu Waltz.

Lúc trước cô xem kịch của phương Tây trên truyền hình những bước nhảy đơn giản này, cảm thấy kĩ thuật nhảy thật đẹp, liền đọc sách, tìm hiểu len lén tự học.

Cung Âu ôm cô khiêu vũ, trên mặt không có chút tình cảm nào, cực kì tối tăm.

“Anh còn đang giận sao?” Thời Tiểu Niệm nhỏ giọng hỏi, phối hợp với bước nhảy của hắn.

“Em cũng biết em chọc tức tôi giận?” Cung Âu âm trầm nhìn cô.

“Tôi chỉ muốn biết rõ sự thật ba năm trước, anh hà tất phải như vậy” Thời Tiểu Niệm càng thêm nhỏ giọng.

Ánh mắt Cung Âu trầm xuống, bàn tay kề sát bên hông cô, đột nhiên trên tay dùng sức một cái, đưa cô tới gần mình.

“Sao tôi chỉ thấy được em đang muốn rũ sạch quan hệ, không muốn làm người phụ nữ của tôi.”

Nghe tiếng nói của hắn, Thời Tiểu Niệm trong lòng rung rẩy, ngoài miệng nỗ lực bình tĩnh nói “Anh nghĩ nhiều rồi”

“Tốt nhất là vậy” Con ngươi đen của Cung Âu dừng ở mặt cô, từng bước từng bước kéo cô khiêu vũ.

“Anh khiêu vũ rất tốt” Thời Tiểu Niệm nói sang chuyện khác, trong đầu nghĩ tới làm thế nào để Đường Nghệ thuận lợi đi ra mà sẽ không làm Cung Âu nổi giận.

“Em đúng là ngu ngốc có thừa” Cung Âu khinh bỉ nói, giày da nhọn chống đỡ ở mũi giày của cô “Lúc này lui về phía sau”.

Cô tự học đương nhiên sẽ không bằng hắn.

Thời Tiểu Niệm được Cung Âu dạy Waltz, nhưng những bước nhảy năm đó cô tự học đã khắc sâu, cho nên mặc kệ Cung Âu nói mấy lần, chân cô vẫn theo ý nghĩ trước đây mà tiến lùi.

“Chưa từng thấy em ngốc như vậy, mấy bước này không phải đi như thế” Sự chú ý của Cung Âu được cô dời đi thành công, bắt đầu không nhịn được dạy cô.

Thấy hắn như vậy, Thời Tiểu Niệm thoáng thở ra một hơi, một mặt mất tập trung nghe hắn dạy, một mặt nhìn về phía sàn nhảy bên cạnh.

Chỉ thấy Lâm Đạt ôm Đường Nghệ đang ngồi bên cạnh Phong Đức. Đường Nghệ đang mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn bọn họ, còn Lâm Đạt vẫy vẫy bàn tay đầy dầu mỡ với cô, mặt đầy nịnh nọt.

Thời Tiểu Niệm có chút đau đầu, nên nói thế nào đây. Hiếm thấy Cung Âu và Đường Nghệ đều ở đây, hiện nay đàm luận về chuyện ba năm trước là thời cơ tốt nhất, cô một mực vừa mới chọc giận Cung Âu.

Phải dùng biện pháp thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.