Trăm Miệng Cũng Không Thể Bào Chữa

Chương 2: Chương 2




Editor: Tiannn (wattpad WangTiannn)

- ---

5.

Lần đầu nói chuyện của Lăng Kỳ Ý với Tần Thuật Dương kết thúc không trọn vẹn lắm bằng dấu chấm hỏi. Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã đến ngày huấn luyện quân sự của tân sinh viên, ba mẹ Lăng từ sáng sớm đã gói ghém hành lí của Lăng Kỳ Ý cẩn thận, sau đó đặt ở trước cửa nhà. Lúc Lăng Kỳ Ý bị gọi dậy, đầu bù xù như ổ gà, mặt vẫn còn ngái ngủ: “... Không phải nói để con tự thu thập sao?”

Ba Lăng đưa chứng minh thư với vé tàu nhét vào trong tay Lăng Kỳ Ý, vui vẻ: “Bố mẹ sợ con ngủ dậy muộn, nên mới gọi con dậy sớm một chút!”

Lằn Kỳ Ý nhìn tấm vé tàu lẻ loi trong tay, khó hiểu: “Gì vậy ạ? Sao lại chỉ có một tấm vé?”

Mẹ Lăng quay người đi về phía phòng ngủ: “Bố mẹ không phải là lo không kịp sao... Ai! Bố nó à! Đi thu thập hành lí của chúng ta nào!”

“Ừ ừ ừ, đến đây.”

Lăng Kỳ Ý gãi gãi đầu, cùng bố mẹ đi tới phòng cửa: “Bố mẹ thu dọn? Thu dọn cái gì ạ?”

“Thu dọn hành lý.” Ba Lăng cười đến không ngậm mồm lại được, “Vài hôm trước bố mẹ có đặt một chuyến du lịch! Trùng với ngày con lên trường luôn, cho nên bố với mẹ mới đặc biệt sớm như thế!”

“... Du lịch? Bố mẹ đặt khi nào vậy? Sao lại không nói gì với con?” Lăng Kỳ Ý nghĩ đến ba cái vali kia của mình, tâm lạnh một nửa, “Ý của bố mẹ là... con tự mình đi đến trường?”

“Tất nhiên là tự con đi rồi! Con mấy tuổi rồi? Chẳng lẽ lại còn muốn bố mẹ đưa đến tận trường?” Ba Lăng phất tay đuổi người, “Bố với mẹ là vé máy bay buổi chiều, ai nha con đi rửa mặt nhanh đi! Ăn xong còn phải đi đến ga tàu nữa!”

6.

Lăng Kỳ Ý không rõ bố mẹ khác đối xử như nào với con cái, nhưng hơn nửa, cậu chắc chắn là được bố mẹ nhặt về.

Cuối tháng tám, nhiệt độ vẫn luôn trên ba tám độ. Trong ga tàu, dòng người ra vào tấp nập, Lăng Kỳ Ý lưng ướt đẫm mồ hôi, kéo theo ba cái vali, thở dốc không ngừng.

Nhà trường cho các cậu ba ngày để nhập học, hôm nay là ngày cuối cùng. Trong nhóm lớp bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm offline từ mấy ngày trước, mọi người nói chuyện cùng nhau hai tháng, đến giờ chính thức gặp mặt nhau, khó tránh khỏi khi gặp mặt mà tán ngẫu một chút.

Lăng Kỳ Ý thở một hơi, vất vả ngồi lên tàu cao tốc! Cậu mở khung chat ra, đọc vài ba tin nhắn.

Điện thoại di động “ong, ong” rung hai lần, nhắc nhở Lăng Kỳ Ý có tin nhắn mới. Cậu liếc mắt nhìn, phát hiện là tin nhắn của bạn cùng phòng kì lạ của mình.

Tần Thuật Dương: “Dì quản ký túc mới ghé qua, nói tôi với cậu, khi nào đến nhớ qua chỗ dì ấy lấy chìa khoá. Dì ấy phát hiện mấy ngày nay tân sinh viên toàn trực tiếp lên thẳng phòng, quên không đăng ký với dì.”

Lăng Kỳ Ý: “Ok, cảm ơn.”

Sau khi gửi tin nhắn, Lăng Kỳ Ý thấy mình trả lời hơi khách sáo, vì thế bồi thêm một câu — “Cậu tới trường rồi à?”

Tần Thuật Dương: “Đến được mấy ngày rồi.”

Lăng Kỳ Ý: “Trường như nào!? Đại học Đông Thanh có phải rất lớn, rất dễ lạc đường không?”

Tần Thuật Dương: “Cậu không tự mình đến xem chắc?”

Chỉ một cậu, dập tắt dục vọng tán nhảm của Lăng Kỳ Ý.

7.

Ngồi tàu cao tốc hai giờ, Lăng Kỳ Ý đẩy ba cái vali xuống tàu, vừa xuống đã bị gió nóng hun.

Ngay lập tức, cậu bắt xe. Bác tài nghe cậu nói muốn đến đại học Đông Thanh, liền nhiệt tình nói chuyện với cậu. Ba cái vali kia có lực sát thương quá lớn, cậu mệt đến nỗi một câu cũng không muốn nói, nhưng mà cũng không thể dập tắt hứng thú của tài xế được.

Vì vậy câu được câu không trả lời tài xế. Từ ga tàu đến trường học mất khoảng nửa giờ đi xe, Lăng Kỳ Ý nhớ đến bức ảnh của Tần Thuật Dương, mơ hồ lo lắng cho sinh hoạt kí túc sau này.

Hằng năm, vào thời điểm tân sinh viên báo danh, đại học Đông Thanh sẽ bố trí tình nguyện viên đi giúp đỡ. Lăng Kỳ Ý vừa xuống xe đã bị hai học trưởng thân thiện vây quanh, cách đó không xa mấy học tỷ tinh mắt đã nhìn thấy Lăng Kỳ Ý vẻ ngoài xuất chúng.

“Học đệ, em ở khoa nào?”

“Học đệ, ký túc xá của em ở đâu? Để bọn chị đưa em đi.”

“Học đệ, mình thêm wechat nhé.”

Vì thế, Lăng Kỳ Ý bị một đám người vây quanh, cùng đi tới tòa kí túc của mình, ba cái vali kia của cậu được mọi người giúp đỡ cầm hộ.

Lăng Kỳ Ý ở phòng 503 tầng 7, tại đây là kí túc xá nam nên các học tỷ không có theo vào. Lăng Kỳ Ý đến phòng của dì quản lí kí túc ở tầng một lấy chìa khoá. Hai học trưởng chia sẻ vài tips về nhà ăn với cậu, đưa cậu đến cửa ký túc liền rời đi. Lăng Kỳ Ý luôn miệng cảm ơn, thuận tiện thêm wechat của hai anh ấy, nói đợi khi nào hai người họ rảnh, cậu muốn mời cơm.

Vừa mở cửa phòng đã nghe thấy tiếng động cùng lúc vang lên, phòng tắm ký túc thiết kế ngay bên lối ra vào. Lăng Kỳ Ý sửng sốt, nhìn chàng trai mặc áo phông trắng vừa bước ra khỏi đó.

Vẻ ngoài hoàn toàn giống với ảnh, thậm chí còn đẹp hơn trên ảnh.

Trong phòng bật điều hoà nhiệt độ vừa phải, anh ta vừa tắm xong, tóc vẫn còn nhỏ nước. Lăng Kỳ Ý chạm mắt với anh, phát hiện ánh mắt đối phương có chút hung.

Hai người đứng ở cửa nhìn nhau thật lâu, cuối cùng anh bạn cùng phòng mở lời trước: “Cậu có thói quen nhìn trộm người khác à? Cứ nhìn tôi chằm chằm vậy?”

Lăng Kỳ Ý: “?”

Câu thứ hai —

“Cậu đừng có dùng ánh mắt đó nhìn tôi, tôi không có hứng thú với con trai.”

Lăng Kỳ Ý chậm tiêu, mãi mới hiểu được Tần Thuật Dương dùng lí lẽ thẳng thắn, ngầm nói anh không thích cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.