Khuê đặt hai tay lên bả vai Tiểu Mỹ giữ chặt lấy cô, đôi môi nóng bỏng tiến lại nhũ hoa phía trước một ngụm ngậm lấy, hơi thở lạnh lẽo làm cho đỉnh đầu nhũ hoa không khỏi căng cứng, chiếc lưỡi ướt át của anh ra sức bú mú đánh qua đánh lại hai quả hồng mềm, lại còn ác độc mà cắn bộ ngực cô đến đỏ bừng. Cuối cùng còn hung hăng cắn hạt đậu nhỏ do bị kích thích mà vểnh lên.
" A..." Tiểu Mỹ hai tay giữ chặt lấy Khuê, móng tay bâm vào da thịt anh, cô bị liếm đến nhũn ra, vô lực tựa vào người Khuê, căn bản đã không còn sức để chống cự nữa.
" Khuê, không cần, buông ra." Nhiệt khí nóng bỏng chậm rãi hướng bụng cô tụ lại, giữa hai chân dần dần chảy ra mật dịch ẩm ướt, Tiểu Mỹ cắn môi, đá chân lung tung, đầu không ngừng lắc mạnh mẽ kháng cự, toàn thân nảy lên vì sung sướng.
Giờ phút nảy Khuê đã hoàn toàn mất đi lí trí, Tiểu Mỹ càng giãy dụa, ma sát lại làm cho côn thịt của anh căng cứng thêm, hai mắt phiếm hồng mang theo một chút nghi hoặc, yên lặng nhìn người con gái bị đặt dưới mặt đất.
Khuôn mặt nhỏ nhắn kia sao thấy quen thuộc vậy, Khuê nhíu mày, trong mắt đầy nghi hoặc nhưng nhanh chóng bị tiêu tan, chỉ còn lại dục vọng, thần sắc hiện ra một mảnh thô bạo. Khuê chậm rãi tiến đến cái cổ mảnh khảnh của Tiểu Mỹ ngửi ngửi, đột nhiên há mồm hung hăng cắn xuống.
" A, đau quá!" Tiểu Mỹ bất ngờ bị đau,nức nở khóc, liều mạng giãy giụa, cô bám chặt lấy bả vai Khuê, muốn đấy anh ra.
Khuê nhả cổ Tiểu Mỹ ra, thấy cô vẫn ra sức giãy giụa chống cự, một tay kéo mái tóc dài của cô, đem cô áp dưới sàn nhà, tay kia đem quần áo trên người cô xé rách hết.
" Aa..."
Tiểu Mỹ nhắm chặt hai mắt, sợ hãi thét chói tai, nước mắt từng giọt theo khoé mắt chảy xuống. Cảm giác giữa hai chân mình có một cỗ khí lực cường đại, cô vùng vẫy đem hai chân khép vào, nhưng lại bị anh kéo dang ra.
" Không cần." Tiểu Mỹ tuyệt vọng thét lên, khuôn mặt nhỏ nhắn do sợ hãi đã trắng bệch. Đôi chân thon dài ở mạn sườn, phía trong đùi bị cánh tay rắn chắc dùng sức gắt gao tách ra, Khuê ghé sát vào giữa hai chân Tiểu Mỹ, hai mắt bị dục vọng thiêu đốt đỏ rực nhìn chằm chằm vào hai cánh hoa đang mở ra khép vào.
" Không muốn, không muốn, buông.!" Tiểu Mỹ nắm chặt tay, trên mặt xấu hổ kèm theo giận dữ.
Hành lang im ắng lại đột nhiên vang lên hỗn độn tiếng bước chân. Tiểu Mỹ định thần lại, cố gắng ngẩng đầu, nhìn theo hướng âm thanh truyền đến. Phát hiện người tới trước mặt không ai khác là ba người bọn họ. Tiểu Mỹ xấu hổ đỏ bừng mặt hận không thể có cái lỗ nào để chui xuống.
" Khuê, không cần, mau đứng lên, bọn họ về rồi." Tiểu Mỹ chống hai tay xuống sàn nhà, nức nở cầu xin, mông cùng thân mình dần dần lui về phía sau, muốn chạy trốn người con trai đang kiềm kẹp mình.
Bất đắc dĩ, Khuê hoàn toàn không nhìn thấy hay nghe thấy âm thanh gì cả.
" Hai người đang làm gì?."
Nghe thấy thanh âm của Mẫn, Tiểu Mỹ xấu hổ quay đầu đi, không giám nhìn về phía trước.
" Vật nhỏ dâm đãng, một ngày không có đàn ông liền không chịu được." Liên cười tà, trên tay cầm bộ DV đi tới, lạnh lùng nhìn Tiểu Mỹ nằm dài trên sàn nhà.
Sắc mặt Liệt không đổi, day day trán giống như phiền não.
" Không phải, không phải." Bọn họ nói khiến Tiểu Mỹ khó chịu cực kì, lắc lắc đầu, giải thích " Khuê không biết xảy ra chuyện gì, anh ấy..."
Không biết nên giải thích thế nào nữa, hai mắt Tiểu Mỹ mở to, nước mắt chảy tràn xuống từng giọt, nhìn Mẫn cầu xin anh có thể nói giúp mình. Mẫn quay mặt sang một bên, không giám nhìn Tiểu Mỹ, trên mặt mang theo một chút chột dạ, đáng tiếc Tiểu Mỹ bị áp trên mặt đất nên không thấy.
Bọn họ nhìn vài lần liền hiểu được Khuê bị làm sao, nhưng lại giả vờ như không biết, khó trách có chút chột dạ, bất quá vì có thể cùng có được cô gái mình yêu, quyết định không để ý tới Tiểu Mỹ hai mắt đã đẫm lệ.
" Tiểu dâm oa này, có phải muốn anh cùng các anh khác đồng thời cắm vào tiểu huyệt của em mà lộng." Liên ngồi xổm xuống cạnh Tiểu Mỹ, đem ngón tay thon dài đâm vào trong miệng cô, ngôn ngữ dâm loạn.
Bị hai ngón tay đút vào trong miệng, Tiểu Mỹ không phát ra được âm thanh, hai mắt hồng hồng đẫm lệ phát ra những âm thanh ô ô tỏ vẻ kháng cự.
" Không phải." Liên nguy hiểm nheo mắt lại, nở nụ cười. " Hai cái không đủ, còn muốn thêm sao?"
Thấy ý tứ bị xuyên tạt, Tiểu Mỹ gấp đến độ khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, mang theo hi vọng nhìn Liệt, mong anh có thể cứu cô.
" Hai cái không đủ, vậy bốn cái chắc sẽ đủ."
Tiểu Mỹ không thể tưởng tượng được, Liệt lại đồng ý với Liên, thoát đi quần áo trên người, bên kia Mẫn cũng thế.
" Như vậy, em trai đây có thể vì các anh ghi lại khoảnh khắc này." Một tay Liên đút trong miệng Tiểu Mỹ, tay kia dơ DV bắt đầu quay phim.
" Không, không cần..." Trong đầu tia hi vọng nhỏ nhoi đã bị chặt đứt, Tiểu Mỹ khóc không ra tiếng.