Trao Quyền Duy Nhất

Chương 3: Chương 3




“Đồng Tước Đài(1)? Thật hay giả?”

Mức độ kinh ngạc của Ninh Tiêu Tiêu khi nghe thấy tin tức này được thể hiện từ miếng gà rán KFC bị rơi bịch xuống bàn vì đôi tay đang run rẩy của cô.

Một là tiếng thét lớn chói tai, hai là thức ăn bị rơi xuống, ở giữa chốn công cộng mà làm ra hai hành động vô cùng không nữ tính này đối với Ninh Tiêu Tiêu mà nói quả thực là xưa nay chưa từng thấy, càng chứng minh được sự chú ý vô cùng cao của cô với CV này.

Người bạn trai cảnh sát của cô ở bên cạnh không ngồi yên nổi, sắc mặt ngày càng xanh lét.

Tề Tĩnh nhịn cười, vô cùng ga lăng thay đàn em nhặt miếng gà rán KFC lên, cố ý cười tủm tỉm, đặt vào đĩa ăn của cậu cảnh sát(2): “Không thể lãng phí thức ăn, đúng không?”

Cậu cảnh sát đã từng nghe Ninh Tiêu Tiêu nói qua về thiên hướng tình dục của Tề Tĩnh, theo cách nói của bạn gái thì “Khả năng đàn anh ra tay với anh lớn hơn khả năng ra tay với em rất nhiều”, cho nên cậu hoàn toàn không có thái độ thù địch với Tề Tĩnh. Nhưng mà sau khi biết Tề Tĩnh là gay, lại bị đối phương đùa giỡn như vậy, da mặt của thằng nhóc này vẫn chuyển từ xanh sang hồng, ngượng ngùng gãi gãi đầu.

Lúc này đến phiên sắc mặt Ninh Tiêu Tiêu tái xanh rồi.

Đồng Tước Đài, hoàn toàn xứng đáng với cái danh CV đại thần.

Có thể mời được Đồng Tước Đài gia nhập liên minh tổ kịch, rất nhiều chuẩn bị trong giới võng phối đã coi đó là điểm sáng trong lịch sử làm kịch của mình.

Vị CV này nghe nói là xuất thân từ phối âm thương mại, điều kiện âm thanh tất nhiên hay miễn chê, diễn xuất cũng nhận được rất nhiều lời khen ngợi. Tuy rằng thời gian gia nhập giới còn trễ hơn Tề Tĩnh, nhưng mấy bộ kịch chủ dịch đều là kịch được cải biên từ tác phẩm văn học nổi tiếng, hơn nữa nhóm STAFF có tiếng tăm vượt trội, chỉ mất một thời gian ngắn đã chiếm được một trong những vị trí công âm hàng đầu.

“Lỗ tai cũng muốn mang thai rồi.” Đây là một câu cửa miệng của nhóm fan.

Công âm đế vương mạnh mẽ, cao quý, quyến rũ, vô cùng hấp dẫn các nữ sinh trong thời kỳ trưởng thành, ngay cả những người thuộc tầng lớp đi làm cũng không ít người si mê hắn, trong giới cũng có vài vị CV nam coi hắn là thần tượng.

Nhắc tới danh hiệu “đại thần” này, không thể không lấy số liệu ra làm chứng.

Chỉ cần so sánh lượng fan trên weibo, một CV có chút danh tiếng như Tề Tĩnh chỉ có thể bằng một phần mười của hắn. Đừng nhắc tới có sáu nhóm fan lấy danh nghĩa của Đồng Tước Đài, nhóm fan chính thức là nhóm VIP với quy mô trên 1000 người, còn lại đều là nhóm nhỏ hơn 500 người, hơn nữa đó chỉ là một phần fan —- Có thể thấy được số lượng fan khổng lồ.

Trong nhóm chính thức còn có bản thân hắn cùng với hai hội trưởng hội fan quản lý.

Trong hai cô hội trưởng này, một người tự lấy ID cho mình là “Đại Kiều”, người còn lại cũng đổi tên là “Tiểu Kiều”, hiển nhiên dựa theo điển cố “Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều(3)”, hận không thể khiến nam thần thật sự khóa mình vào hậu cung. Bản chất mê trai được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Nói tóm lại, Ninh Tiêu Tiêu đưa ra một kết luận.

“Đàn anh, anh gặp được chuyện tốt rồi.”

Làm CV, nếu có thể trở thành CP với Đồng Tước Đài đại thần trong cùng một kịch, tạm thời khỏi phải nói đến độ chú ý sẽ vươn lên hàng đầu, ngay cả danh tiếng cũng sẽ tăng lên, là cơ hội tốt để tô hồng bản thân.

“Danh tiếng gì đó thì mặc kệ đi.” Giọng điệu của Tề Tĩnh vẫn bình tĩnh như vẻ mặt của anh, đôi mày của Ninh Tiêu Tiêu nhíu lại thật chặt.

“Đàn anh, anh nói gì thế? Em đây lăn lộn trong giới lâu như vậy, giọng nói từng nghe cũng không ít, điều kiện của đàn anh không đến mức không thể nổi tiếng. Chỉ vì cuộc sống ngoài đời của anh quá bận rộn, ít chủ dịch, trước kia mấy cô A Cửu muốn giúp anh mở nhóm fan, anh lại không đồng ý. Lần này có cơ hội tốt như thế, anh nhất định phải nắm lấy, nhất định sẽ có thêm nhiều người thích anh hơn!”

Lời của Ninh Tiêu Tiêu là sự thật.

Có vài CV từng được diễn cùng với Đồng Tước Đài mà nổi như cồn sau một đêm làm ví dụ. Trong đó người được chú ý nhiều nhất, tiêu biểu nhất chính là CV thụ âm “Bún qua cầu(4)”, nhờ đảm nhiệm vai diễn chủ dịch trong một tác phẩm kinh điển của Đồng Tước Đài mà bây giờ nổi đến mức tay chạm vào cũng bỏng, được mời kịch không ngừng. Tổ hợp CP “Đài Bún” của Đồng Tước Đài và cậu ta trở thành một trong những đề tài nóng hổi nhất diễn đàn.

Mặc khác cũng có vài CV thụ âm lập tức nổi tiếng như thế, cho dù không sinh ra tổ hợp CP nhưng những vở kịch khác của bọn họ cũng được hưởng lây ánh hào quang, được nhiều fan chú ý đến. Nhóm tổ kịch thấy mình được hưởng ké như vậy thì vui vẻ vô cùng.

“Đồng Tước Đài thật sự là đại thần —-”

“Anh biết anh ta là đại thần, bình thường anh cũng hay đi dạo trong diễn đàn, cũng thích xem tin tức.” Tề Tĩnh đúng lúc ngắt lời cảm thán của Ninh Tiêu Tiêu. Lượng tin tức anh đọc nói không chừng còn nhiều và đầy đủ hơn cô.

“Chuẩn bị của tổ kịch anh tham gia thật giỏi quá, không ngờ có thể liên hệ được đại thần làm chủ dịch.” Ninh Tiêu Tiêu đổi góc độ thể hiện tâm trạng xôn xao của mình.

“Theo em nói thì anh rất ngại ở lại kịch tổ đấy.” Tề Tĩnh cười nói, “Cô gái chuẩn bị thật sự không nên tìm một kẻ mờ nhạt như anh đến hợp tác với đại thần, sẽ kéo chân tổ kịch thôi, còn kéo thấp độ chú ý.”

Biểu tình của Ninh Tiêu Tiêu nhất thời trở nên hung ác, nhéo cánh tay của anh một phen, “Những gì em đã nói lúc trước anh rốt cuộc có nghe vào tai không vậy?”

Khi đàn em đã bày ra hình tượng Mẫu Dạ Xoa, tránh tranh luận với cô mới là thượng sách: “Anh có nghe, có nghe.”

“Hiện tại anh không tính là người nổi tiếng, nhưng sau khi hoàn thành kịch này, nhất định sẽ nổi!”

“Ừ, ừ, đúng thế.”

“Nếu anh tranh thủ làm quen, thân thiết được với đại thần trong tổ kịch, em có thể lấy thân phận bạn bè đi liên hệ anh ấy đó!”

“Hóa ra em đã hạ một nước cờ thật lớn.” Tề Tĩnh sờ sờ cằm, giống như bừng tỉnh, hiểu ra vấn đề.

“Đương nhiên rồi, người ta rất thích Đồng Tước Đài đại thần đó~” Trình độ xôn xao lại tăng thêm một bậc, dễ dàng nhận ra(5).

“Này...Ngắt lời em một chút, mặt bạn trai em lại tái xanh rồi.”

Sau khi ăn xong, Tề Tĩnh nhìn theo đàn em cùng đồng chí cảnh sát đi lên xe bus, bản thân mình cũng lững thững đi về phía ga tàu điện ngầm.

Đã lâu không có ngày nghĩ, hẳn là nên thoải mái xả hơi một chút, xem một bộ phim, cùng các đồng nghiệp trong đài truyền hình đi hát KTV gì đó, Tề Tĩnh lại lựa chọn về nhà phối kịch.

Thật sự là ngoài ý muốn.

Ngay cả chính anh cũng kinh ngạc khi phối âm chiếm lấy một vị trí rất quan trọng trong cuộc sống của mình.

Hai ngày trước, tổ kịch《Cạm bẫy》đã liên hệ với anh, hẹn buổi tối chín giờ sẽ lên phòng YY để PIA kịch, phần lớn nội dung là mấy màn cần hai chủ dịch đối diễn. Khi Tổ kịch PIA kịch, các staff đều sẽ có mặt, còn có hai bạn thân của staff kiêm fan hâm mộ của Đồng Tước Đài đến hiện trường vây xem. Vốn có nhiều fan khác của Đồng Tước Đài yêu cầu được tới dự thính, nhưng chuẩn bị sợ quá đông người sẽ không khống chế được hiện trường nên không cho nhiều người tiến vào.

Về đến nhà mới tám giờ, Tề Tĩnh nghĩ chắc các thành viên trong tổ kịch còn chưa tới đủ, mình có thể bớt thời gian xem trước nội dung kịch bản, học thuộc lời kịch.

Nói thực ra, anh không cho rằng thanh tuyến của Đồng Tước Đài thích hợp với vai diễn cảnh sát hình sự trong kịch này.

Xuất phát từ ấn tượng thực ban đầu, bản chất của vai diễn này phải là ngay thẳng, chính trực. Tuy rằng có người nói không thể dùng thanh tuyến qua loa để thể hiện một nhân vật, nhưng trong thể loại nhân vật đặc thù như vây trong kịch truyền thanh, ấn tượng đầu tiên với người nghe vẫn là điểm mấu chốt.

Thanh âm của Đồng Tước Đài thực sự có thể trên 0.8, thậm chí còn cao hơn. Cường công là cường công, nhưng dựa theo kịch nghiệm nghe kịch từ trước tới nay của Tề Tĩnh, cách diễn của hắn thường có cảm giác khí thế bức người, không quá phù hợp với nhân vật được miêu tả. Chẳng qua bản thân Tề Tĩnh khi làm CV cũng không thích bị người ta giới hạn thể loại vai diễn, hơn nữa Đồng Tước Đài là đại thần, dựa vào diễn xuất chắc cũng chấp nhận được — Việc này để đạo diễn lo là được rồi.

Mải nghĩ như vậy, con chim cánh chút dưới góc màn hình phát ra tiếng “đinh đinh đinh” kéo suy nghĩ của anh quay về. Là nhóm tổ kịch.

Chuẩn bị – Yên Chi Hoa: Chào buổi tối cả nhóm thân yêu! ~(≧▽≦)/~

Đạo diễn – Cắm đao bốn phía: Yên Chi tiểu thụ, quyết đoán đè xuống!

Biên kịch – Múa rối: Quyết đoán đè xuống! +1

Hậu kỳ – Khóa một đời: Quyết đoán đè xuống! +2

Chuẩn bị – Yên Chi Hoa: Các cô... TAT Giữa ban ngày ban mặt, à không, giữa đêm đen trăng thanh gió mát mà TX(6) chuẩn bị thì còn ra thể thống gì nữa!

Đạo diễn – Cắm đao bốn phía: Phụt, chuẩn bị chính là dùng để TX nha, sự giác ngộ đau đớn như vậy mà giờ cô mới hiểu ╮(╯▽╰)╭

Biên kịch – Múa rối: Ha ha ha ha, quả nhiên Cắm đao là một thanh đao tốt!

CV – Chẳng hỏi ngày về: *cười* Cắn hạt dưa bê ghế ra vây xem.

Chuẩn bị – Yên Chi Hoa: QAQ!! Ngày về sama, anh...!!!

Hậu kỳ – Khóa một đời: Ôi! Vị này chính là chủ dịch thụ lần này, Chẳng hỏi ngày về sama sao? Mạnh mẽ vây xem!

CV – Chẳng hỏi ngày về: Chào buổi tối mọi người.

Hậu kỳ – Khóa một đời: Phụt, phụt, một tiểu thụ ngoan ngoãn. Đồng Tước sama của chúng ta lần này lại được hưởng phúc rồi~

Vị hậu kỳ này là staff mới gia nhập, lần trước khi Tề Tĩnh vào nhóm còn chưa nhìn thấy. Hồi tưởng lại lịch sử trò chuyện của nhóm trước đây, dường như hậu kỳ là fan trung thành của Đồng Tước Đài, kỹ thuật tốt lắm, bình thường không hoạt động gì mấy trong tổ kịch. Bởi vì cô đồng ý gia nhập liên minh mà Yên Chi Hoa còn kích động thật lâu.

Lúc này, Tề Tĩnh nhìn lướt qua danh sách thành viên nhóm – Đồng Tước Đài vẫn không ở đây.

CV – Chẳng hỏi ngày về: Sao vậy, sao đại thần còn chưa vào nhóm?

Chuẩn bị – Yên Chi Hoa: TAT, là thế này, QQ của đại thần không thêm bạn, nhưng mà anh ấy đã nhắn tin rằng chín giờ sẽ tới phòng YY, em đã gửi số phòng cho anh ấy rồi.

Hậu kỳ – Khóa một đời: Phụt, phụt, tiểu thụ không chờ nổi sao? Bộ dáng gấp gáp ghê ~

Biên kịch – Múa rối: Dù sao cũng là Đồng Tước Đài đại nhân cơ mà!

Hậu kỳ – Khóa một đời: Tổ kịch có đại thần nhiều lắm, không thể thêm được nữa. Bình thường một gặp được người thật chỉ có thể đến nhóm fan chính thức, nhưng mà đã đầy người từ lâu rồi.

Chuẩn bị – Yên Chi Hoa: Khóa ơi, cô có ở trong nhóm fan chính thức không?

Hậu kỳ – Khóa một đời: Đương nhiên là có.

Chuẩn bị – Yên Chi Hoa: TAT, có thể liếc mắt một cái xem Đồng Tước Đài sama có online không? Nhắc anh ấy một chút, chín giờ PIA kịch, sắp đến giờ rồi, mời anh ấy lên YY được không?

Hậu kỳ – Khóa một đời: A, tôi đi xem thử. Nhưng mà nếu anh ấy ẩn thì tôi cũng bó tay thôi ╮(╯_╰)╭

Mắt thấy sắp tới chín giờ, hậu kỳ quay về nói hình như Đồng Tước Đài không online, Yên Chi Hoa biết hiếm lắm mới có dịp tóm được Tề Tĩnh, không dám trì hoãn quá lâu, đành phải để các thành viên trong tổ kịch đến YY trước, còn cô tiếp tục đi liên lạc với Đồng Tước Đài.

Nhưng thật ra Tề Tĩnh không có ý kiến gì.

Công việc ở ngoài đời dễ xảy biến số, chắc là có chuyện gì đó khiến đại thần đến trễ giờ hẹn. Bản thân công việc của anh cũng có xác suất bất ngờ cao, đã lấy làm quen, chút khoan dung vẫn phải có.

Một tổ kịch trừ bỏ mấy việc chính là phối âm cùng chế tác thì giao lưu trò chuyện cũng rất quan trọng.

Khoảng thời gian giao lưu trước khi bắt đầu chính thức thật ra là phần Tề Tĩnh thích nhất. Ví dụ như đạo diễn Cắm đao bốn phía bình thường rất thích dùng icon đáng yêu khi trò chuyện, làm cho người ta ấn tượng về một cô gái xinh đẹp, ngọt ngào, khi mở miệng nói chuyện lại là thanh âm chị gái thuần chủng, thật sự ngoài dự đoán của mọi người.

Ví dụ như biên kịch Múa rối bình thường tưởng chừng rất khôn khéo, viết kịch bản rất cẩn thận, tỉ mỉ, lại là một cô gái ngây thơ, ngốc nghếch, ngay cả mic cũng không biết chỉnh sao cho ổn.

Ví dụ như chuẩn bị Yên Chi Hoa có giọng nói mềm mại, chất phác.

Tề Tĩnh cảm thấy nếu có một ngày anh bỏ việc làm phóng viên thì anh sẽlui về viết tiểu thuyết tả thực, các loại người trong vòng tròn võng phối luẩn quẩn muôn hình muôn vẻ này đều là những nhân vật rất đáng giá để tả.

Bất tri bất giác đã tới mười gì, hai fan hâm mộ đến vây xem đại thần vẫn chờ đợi trong đau khổ, hứng trí cũng không còn cao như trước. Hai người ở trong khung chat tự trò chuyện với nhau về mấy kịch phát gần đây nhất của Đồng Tước Đài.

Yên Chi Hoa gấp tới mức xoay vòng vòng, chốc lát tiến vào, chốc lát lại đi ra, liên tục tìm kiếm người khác để hỏi han.

Hậu kỳ có lẽ chán trò chuyện rồi, bỏ lại một câu “Nếu Đồng Tước sama tới đây, các cô nhớ ghi âm nhé, ngày mai tôi sẽ nghe” rồi logout. Thấy cô đi rồi, hai fan kia cũng không ở lại quá lâu, lần lượt rời đi.

“Thật ngại quá, Ngày về cự cự.” Trong thanh âm của đạo diễn Cắm đao bốn phía mang ý xin lỗi rõ ràng.

“Đừng lo, dù sao tôi cũng có thời gian rảnh rỗi để học hỏi biên kịch về mấy từ địa phương khó đọc trong kịch bản. Không tính là hoàn toàn không có tiến triển.” Tề Tĩnh mỉm cười đáp lại.

“Đây là lần đầu tiên em hợp tác với Ngày về sama, cảm thấy đại nhân thật quá chuyên nghiệp! Mấy chữ sai còn sót trong kịch bản bị đại nhân tóm được, khiến biên kịch em đây thật xấu hổ quá!” Múa rối nối tiếp đề tài, cười he he hai tiếng, “Trước đây được không ít người phổ cập kiến thức về đại nhân, chỉ nghe họ nói anh vô cùng thích giả chết...”

“Múa rối!” Cắm đao bốn phía nghe đến đó, sợ tới mức lập tức lên tiếng ngắt lời.

“Cắm đao, cô gấp cái gì, để tôi nói nốt đã.” Múa rối hắng giọng, tiếp tục nói, “Tuy rằng nghe nói anh vô cùng thích giả chết, nhưng phối kịch thật sự, thật sự rất chuyên nghiệp. Đêm nay cảm giác đại nhân mang lại cho em chính là như vậy.”

“Cảm ơn.” Tề Tĩnh nhẹ nhàng cười, cố ý trêu tức nói, “Tôi sẽ không ngừng cố gắng giả chết.”

Lời này vừa nói ra, trong tai nghe quả nhiên truyền đến tiếng kêu rên thấu trời.

Nhưng thanh âm gay gắt nhất lại đến từ chuẩn bị Yên Chi Hoa mới trở lại trong phòng.

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Ngày về sama! Thật xin lỗi...” Thanh âm của Yên Chi Hoa có chút lạ thường, cẩn thận nghe sẽ có giọng cô khẽ nghẹn ngào.

Một người thông minh như anh hiển nhiên đoán được xảy ra chuyện gì.

Nhưng anh không phải staff, không tiện nói toạc ra, chỉ có thể mở miệng an ủi: “Đừng nóng vội, cô cứ từ từ nói.”

“Vừa rồi hội trưởng hội fan của Đồng Tước Đài sama, Tiểu Kiều trả lời em, nói rằng buổi tối hôm nay sama ra ngoài gặp bạn, không hề biết chuyện phải PIA kịch. Em nghĩ... Em nghĩ chắc anh ấy quên rồi... Đều tại em không xác nhận lần cuối với anh ấy. Nhưng mà hôm trước anh ấy nhắn tin rằng thật sự sẽ tới mà...” Yên Chi Hoa càng nói đến cuối, thanh âm càng run rẩy, còn hít hít mũi vài cái.

Đại khái sau năm giây, một loạt đền toàn bộ bị rơi vào trạng thái xám xịt, tĩnh mịch nặng nề.

Yên Chi Hoa tạm dừng trong chốc lát, lo sợ nói: “Ngày về sama, anh... giận sao?”

Tề Tĩnh vội vàng trả lời: “Không phải, tôi không sao.”

Chỉ là không biết phải nói gì để an ủi đối phương mà thôi.

Xem nội dung trò chuyện trước đây cùng cô, hẳn cô cũng yêu thích Đồng Tước Đài vô cùng như những fan hâm mộ khác, dù sao lập trường của fan và staff cũng không giống nhau.

Bất kể thế nào, xem ra đêm nay Đồng Tước Đài sẽ không xuất hiện —

Cắm đao bốn phía thở dài một hơi: “Đã gần mười rưỡi rồi, hiện tại phải làm sao bây giờ, còn muốn đối kịch nữa không?”

Múa rối yếu ớt đề nghị: “Có thể PIA phần của Ngày về không?”

Cắm đao bốn phía hiển nhiên có chút do dự, đèn của cô mãi mà không sáng. Nhưng Tề Tĩnh lại nói thay cô: “Tôi nghĩ đạo diễn cảm thấy dùng phương pháp đối kịch sẽ tốt hơn, còn có thể chỉ đạo CV phù hợp với cảm xúc CP. Đặc biệt là trong kỳ một có rất nhiều đoạn diễn mờ ám, hai người phối sẽ có hiệu quả hơn một người thu âm.”

“Đúng, đúng, đúng, chính là như thế.”

“Nhưng Đồng Tước Thai không tới...”

“Hay là tạm thời Cắm đao bốn phía thay thế tiểu công một chút, đối kịch thử với Ngày về xem có được không? Dù sao cô cũng là đạo diễn.” Yên Chi Hoa lo lắng không yên hỏi.

“Ặc...” Thanh âm phát ra từ mic tràn đầy xấu hổ.

Tề Tĩnh hiểu rõ lòng cô, cười cười giải vây cho đạo diễn: “Như vậy không tốt lắm đâu. Nơi này ngoài tôi ra đều là con gái, lời kịch của hai chủ dịch đối diễn có rating quá cao, mặc dù tôi có thể nhập vai, nhưng tin rằng vẫn sẽ làm đám con gái các cô không cảm thấy thoải mái.”

Lời này vừa nói xong, đạo diễn lập tức gửi một cái tin nhắn cá nhân trên QQ cho anh.

Nhóm tổ kịch《Cạm bẫy》—-

Đạo diễn – Cắm đao bốn phía: Ngày về cự cự, anh... anh thật sự quả là tri kỷ!! ┭┮﹏┭┮

CV – Chẳng hỏi ngày về: Phụt, đừng khách khí, xoa xoa đầu.

Sau khi hiểu được nỗi băn khoăn của Tề Tĩnh, Yên Chi Hoa tính tìm một CV nam đang login tới đây đối kịch, tạm thời thay thế.

“Để tôi đi hỏi một chút xem có CV nam nào hiện tại đang rảnh không, các cô cũng thử tìm xem, có thì kéo qua ngay.”

“Vừa rồi đã hỏi hai người, đều nói không rảnh... Haizz...”

“Về cơ bản người online lúc này không phải đang ghi âm thì cũng là chơi game, tắt tin nhắn QQ.”

“... Âm nhược thụ có được không?” Chính là loại thụ ở mức thấp nhất của không biết xấu hổ.

“...Quá kinh người rồi.” Nếu làm không tốt sẽ gây tác dụng ngược đó.

Tề Tĩnh không muốn mọi người khó xử, đang định nói “Hay là để lần sau hẹn thời gian khác cũng được”, biên kịch Múa rối đột nhiên kêu to lên, khí thế chẳng khác nào Columbus phát hiện ra Tân đại lục.

“Có! Có!”

“Ai? Ai?” Thanh âm chị hai của Cắm đao bốn phía ồn ào vang lên, gần tới mức thánh thót như âm loli.

“Chú Nhạn đó, chú Nhạn đang online!” Múa rối liên tục nói, “Anh ấy đã ở trong tổ kịch này, suýt chút nữa tôi quên mất.”

“Chú Nhạn là ai?”

Tề Tĩnh chưa từng nghe nói trong giới võng phối có một CV tên như vậy, vì thế tò mò hỏi.

Yên Chi Hoa nửa chần chừ, nửa cười khổ trả lời.

“Công quân... giọng ông già.”

*Chú thích:

(1) Đồng Tước Đài: đài Đồng Tước, vào đời Tam Quốc (220- 280), Chúa Nguỵ là Tào Tháo đã cho xây dựng đài Đồng Tước bên sông Chương (huyện Lâm Chương, tỉnh Hà Nam).

(2) Nguyên văn là vũ cảnh, viết tắt của lực lượng cảnh sát và vũ trang nhân dân Trung Quốc.

(3) Điển cố “Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều”: nôm na là Tào Tháo xây đài Đồng Tước để nhốt các mỹ nữ, có tham vọng muốn bắt hai chị em Đại Kiều và Tiểu Kiều nhốt vào trong đài làm thiếp. Nhờ chiến thắng Xích Bích mà tham vọng của Tào Tháo tan vỡ hoàn toàn. Nhà thơ Đỗ Mục đời nhà Đường đã viết bài “Xích Bích hoài cổ”, trong đó có hai câu: “Đông phong bất dữ Chu lang tiện/ Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều”, tức là nếu không nhờ có gió Đông giúp Chu Du thì đài Đồng tức đã trở thành nơi nhốt hai nàng Kiều.

(4) Bún qua cầu: Đặc sản Vân Nam, Trung Quốc (ngon lắm >.<)

(5) Dật vu ngôn biểu: loại tình cảm mà không nói ra lời thì người khác đã nhận ra.

(6) TX: trêu chọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.