Trao Quyền Duy Nhất

Chương 53: Chương 53




Tuy rằng Bún qua cầu không được may mắn cho lắm, nhưng cuối cùng tổng điểm vẫn xếp thứ tư, ngồi vững trong top đầu.

Xuất phát từ sự đồng cảm, Tề Tĩnh thở dài một hơi trước kết quả này.

Buổi thi diễn “Liễu Tố Ngọc” kết thúc lúc tám giờ, giữa hai buổi thi có nửa giờ nghỉ, rất nhiều người treo nick trong kênh luôn, không logout ra ngoài, còn hăng hái bừng bừng thảo luận về cuộc thi vừa diễn ra. Phía ban tổ chức cũng tắt mic, chuyển sang hình thức cấm nói, để MC và ban giám khảo có thể nghỉ ngơi.

Đối với Thẩm Nhạn, trong nửa tiếng này ngoại trừ nghỉ ngơi, hắn còn muốn tranh thủ thử thiết bị.

Để đạt được hiệu quả cao nhất của microphone khi nói trực tiếp trên YY, Tề Tĩnh để Thẩm Nhạn trở về phòng sách mở máy tính riêng, đăng nhập tài khoản, còn anh ở lại trong phòng ngủ, tạm thời rời khỏi kênh thi đấu, tới một kênh không người bình thường để thử âm. Đó là một kênh được lập ra từ khi anh còn chưa có danh tiếng gì, chuyên dùng cho những người chuyên nghiệp giúp các CV mới vào nghề luyện tập diễn xuất, hiện tại kênh này đã xuống dốc, nhưng anh vẫn rất hoài niệm không khí thời đó, vậy nên thỉnh thoảng vẫn tới đây để đối kịch.

Ngày hôm nay, số người trong kênh vẫn không nhiều hơn bình thường, chỉ được tính theo hàng đơn vị.

Hơn nữa, căn cứ theo kinh nghiệm của Tề Tĩnh, đa phần người ta chỉ treo nick ở đây để tích điểm mà thôi.(1)

“A, được rồi, anh nhớ đổi ID của anh thành “Ba ba の mèo”, nếu không sẽ bị lộ nick thật.” Sau khi Thẩm Nhạn vào kênh, Tề Tĩnh bỗng nhiên nhận ra ID của hắn vẫn ghi ba chữ “Nhạn Bắc Hướng”, anh vội vã nhấn F2 mở mic, nhắc nhở hắn đổi lại.

Thẩm Nhạn sửa theo lời anh, sau đó Tề Tĩnh kéo hắn tới một căn phòng nhỏ có mật mã.

Đây là phòng riêng mà anh đã xin chủ kênh tạo cho mình, đối phương cho anh làm quản lí kênh, có quyền đặt mật khẩu cho phòng, không để người khác quấy rầy.

Thẩm Nhạn dường như không quen sử dụng các tính năng của YY, Tề Tĩnh chỉ cho hắn từng bước một, điều chỉnh âm sắc, sau đó thiết lập cao cấp, tùy chỉnh cho tới khi Tề Tĩnh cảm thấy thanh âm gốc của hắn đã đạt tới chất lượng tốt nhất, không giống như các loại âm điện tử ngày nay, bối cảnh và tạp âm lẫn lộn không nghe nổi.

“Như vậy được chưa?” Sau lần điều chỉnh cuối cùng, Thẩm Nhạn hỏi.

Trong hiện thực, Tề Tĩnh đã nghe thanh âm trầm thấp kia vô số lần, nhưng giờ khắc này, trong giọng nói ấy xen lẫn âm hưởng của micro, có chút khàn khàn. Thanh âm này thổi bùng lên hồi ức trong tâm tưởng anh, những ngày hai người chậm rãi chuyện trò tới quên trời quên đất qua tai nghe.

“Được rồi.” Tề Tĩnh thì thào đáp, hơi ngừng lại một chút rồi bỗng nhiên cười rộ lên: “Ha ha, thật kỳ quái. Đã lâu rồi chúng ta không trò chuyện như vậy.”

Mỗi ngày, luôn ở bên nhau, trong phạm vi đối phương có thể chạm tới, bốn mắt nhìn nhau, trực tiếp mặt đối mặt mà nói.

Cuộc sống như vậy đã trở thành một thói quen. Vậy nên hiện tại, không biết vì sao anh lại có chút hoài niệm phương thức giao lưu lúc đầu giữa hai người họ.

Thẩm Nhạn hơi ngẩn người. Sau đó, trong tai nghe truyền tới tiếng hắn cười khẽ. Microphong bắt tiếng rất rõ ràng, thậm chí nghe ra được hơi thở ôn hòa hiền lành của hắn khi cười: “Chúng ta cứ tâm sự như vậy nhé? Dù sao trong lúc anh thi, em cũng ở bên đó nghe một mình.”

Sao Tề Tĩnh có thể không đồng ý chứ, anh cười nói: “Được.”

Điều này tạo có anh cảm giác mới mẻ chưa từng có. Rõ ràng chỉ cách một bức tường, hai người ngồi trong hai căn phòng khác nhau cùng dưới một mái nhà, ngồi trước máy tính của chính mình, trò chuyện qua internet.

Trước mặt Tề Tĩnh vẫn còn đặt cốc sữa nóng Thẩm Nhạn mang tới cho anh trước khi rời đi, hơi nóng lượn lờ bay lên. Bàn tay anh chạm vào thành cốc, nhiệt độ nóng rát cả tay. Anh nắm chặt lấy, dường như lòng bàn tay còn cảm nhận được nhiệt độ trên cơ thể Thẩm Nhạn lưu lại. Rồi anh bật cười vì suy nghĩ ngốc nghếch của mình.

Không có chủ đề gì để nói.

Muốn nói cái gì thì nói cía đó, dùng thanh âm của đối phương để làm ấm lòng mình.

“Đây là lần đầu tiên... chúng ta nói chuyện YY nhỉ.” Tề Tĩnh chợt nhớ tới lần đầu tiên đối kịch với Thẩm Nhạn, thuận miệng lấy làm chủ đề.

“Ừ” Lúc đó tích điểm của tài khoản Thẩm Nhạn là 0, cấp bậc thấp nhất, khiến anh tưởng rằng Thẩm Nhạn cũng giống như các thành viên trong tổ kịch, hoàn toàn không có kinh nghiệm đối kịch. Thực tế là xét trên góc độ nào đó mà nói, Thẩm Nhạn cũng được coi là người mới. “Đúng là anh chưa từng dùng YY.”

“Hả?” Tề Tĩnh bất ngờ nhướng mày, “Nhưng anh đã nói trước đây thường cùng người khác đối kịch mà.”

“Đúng vậy, nhưng mà năm đó hay dùng skype, bây giờ chắc ít người dùng.” Phần mềm SK đã từng được lưu hành trong giới võng phối từ rất nhiều năm trước đây, hiện tại đang dần dần bị thay thế bởi YY. Tề Tĩnh chợt hiểu ra – Cửu cô nương từng nói với anh, những người có thói quen dùng SK đều thuộc cấp bậc tiền bối.

“Vậy bây giờ có phải anh dùng YY không quen không? Nếu anh muốn thì nói với tổ kịch một tiếng, nhiều người vẫn có tài khoản SK mà.” Cửu cô nương đã từng lôi kéo anh dùng thử, thế nên Tề Tĩnh có thể thích ứng được với cả hai bên.

“Không sao, hiện tại đã tốt lắm rồi.” Thẩm Nhạn dịu dàng nói, “SK không thể ghi âm được, nhưng YY thì có thể – Đó cũng là một ưu điểm.”

Người nói vô tâm, người nghe có ý.

Mặt Tề Tĩnh bỗng nhiên hơi nóng, âm thầm cảm thấy may mắn vì đối phương đang không ở trước mặt mình, không thấy bộ dáng bối rối của anh.

“Em...” Đã trót tự ý ghi âm hiện trường đối kịch lần đầu tiên của chúng ta rồi, xin lỗi anh.

Hai mươi chữ ngắn ngũi nhảy vọt lên tới cổ họng theo nhịp tim đập thình thịch ngày một rõ ràng của anh, nhưng mãi vẫn không cất tiếng được. Ngập ngừng mãi, anh vẫn không có dung khí thú nhận chuyện xấu kia. Lúc đó anh đã chối bay chối biến được, nói rằng mình không hề ghi âm, trong khi trên thực tế là anh đã nghe đi nghe lại bản ghi âm đó không biết bao nhiêu lần.

Quả thật, đây chính là hành vi phạm pháp.

Tề Tĩnh chột dạ liếc mắt nhìn góc phải bên dưới màn hình. Tám giờ hai mươi, còn khoảng mười phút nữa sẽ tới giờ mở màn cuộc thi.

“Khụ... Em sẽ ghi âm quá trình thi đấu của anh, coi như làm kỉ niệm.” Không thể không nói, vào thời khắc mấu chốt này, điều Thẩm Nhạn là bình tĩnh chứ không phải hoảng sợ, vì vậy anh đổi giọng: “Anh chứ yên tâm thi đấy, đừng vừa thi vừa dùng giấy với bút ghi chép lại, cứ nghe là được rồi.”

Thẩm Nhạn tham gia thi, chắc chắn không được phân tâm, vậy nên cần dùng ghi âm để thay thế, sau này hắn có thể nghe lại.

“Ừ, cảm ơn em.” Cho tới bây giờ thanh âm của Thẩm Nhạn vẫn còn rất điềm tĩnh, trạng thái ổn định như trước.

Tề Tĩnh giảng giải cho hắn thêm một chút về các tính năng khác của YY như hình thức lên mic, xác nhận chắc chắn tới lúc đó hắn sẽ không thao tác sai, rồi nói thêm vào câu cổ vũ đơn giản. Lúc tạm biệt, Tề Tĩnh hít một hơi thật sâu, sau đó rời khỏi kênh, trở lại kênh thi đấu.

Vòng đấu loại đợt hai, cuộc thi casting phối âm “Tru thiên lệnh 5” – Màn “Tiêu Sơn lão tẩu”, sắp bắt đầu.

Đối với hầu hết quần chúng mê game và mê phối âm mà nói, nhân vật Tiêu Sơn lão tẩu này không hề có lực hấp dẫn như Liễu Tố Ngọc, nguyên nhân chủ yếu là vai này cần có giọng kiểu ông già, không phải loại giọng thanh niên mà người ta thích nghe.

Nhưng mà đúng vào ngày chủ nhật, hơn nửa lượng người vẫn ở lại nghe từ trận trước, số người trên mạng vẫn vượt qua hàng vạn.

“Các thính giả thân mến, hoan nghênh mọi người tới hiện trường trận đấu vòng loại thứ hai của cuộc thi phối âm “Tru thiên lệnh 5”! Bây giờ là tám rưỡi tối giờ Bắc Kinh, tôi là MC Khúc nhạc dương xuân, xin được tuyên bố, cuộc thi chính thức bắt đầu!” Bởi vì không phải tất cả mọi người đều tới nghe ngay từ trận đầu, cho nên Khúc nhạc dương xuân phải nói lời dạo đầu và giới thiệu quy tắc một lần nữa.

Tề Tĩnh không quen biết với các CV phối âm ông già, ngoại trừ Nhạn Bắc Hướng ra, anh không quen biết ai phối được giọng này.

Nhưng nhờ có khung chat, anh thoáng nhận ra được một người.

Nếu trong cái khung bé bằng lòng bàn tay kia cứ mười giây lại xuất hiện một bình luận spam ID của một người, thì bất kể là ai cũng sẽ nhớ lấy nó.

MC vẫn còn đang đọc dở, trên khung chat đã xuất hiện cảnh tượng đồ sộ khiến người ta vây xem, nhất là loại người có lòng hiếu kì mãnh liệt như Tề Tĩnh.

Người nghe 1: Ai nha nha nha, chú Pháo của chúng ta mà lên sàn, chắc chắn sẽ được giải nhất ~≧▽≦

Người nghe 2: (~o ̄▽ ̄)~o Chú Pháo V5!! Chú Pháo là đệ nhất thiên hạ!!!

Người nghe 3: Hu hu hu hu hu hu hu hu hu hu trận này không cần đấu cũng biết là chú Pháo sẽ thắng, bởi vì chú Pháo là dân chuyên nghiệp mà~

Người nghe 4: Chú Pháo, chú Pháo, cháu yêu chú! (ái chà, thổ lộ như vậy thật ngượng ngùng)

Người nghe 5: ╮(╯▽╰)╭ Chú Pháo đã từng chỉ được giải á quân bởi vì lòng dạ ban giám khảo quá hiểm độc, lần này chú nhất định phải chứng minh thực lực của mình với mọi người nha, chú Pháo! Chúng cháu vĩnh viễn ủng hộ chú!

Người nghe 6: ╮(╯▽╰)╭ Đừng nhắc tới cái chuyện xấu kia nữa, thực lực của chú Pháo như thế nào, chúng ta cứ chống mắt lên mà xem!

...

Càng về sau càng nhiều fan dùng khẩu hiệu “Chú Pháo thống nhất giang hồ, xưng bá võng lâm” để spam.

Xem ra nơi nào có CV, nơi đó có fan hâm mộ.

Chỉ khác nhau ở chỗ có phải là fan cuồng hay không thôi.

Tề Tĩnh lặng lẽ đỡ trán, cái tên “chú Pháo” này khiến anh liên tưởng tới một ông chú mặt đầy râu ria xồm xoàm, vạm vỡ đô con. Còn có khẩu hiệu thống nhất giang hồ gì đó, đây đâu phải là đại hội chọn minh chủ võ lâm, không nên quá đà.

Lúc này, có một bộ phận người nghe sẽ sinh ra bất mãn, cùng tham gia chat mỉa mai.

Người nghe 7: Mấy fan hâm mộ ơi, kiềm chế chút đi. Trừ chú Pháo của các cô ra còn có nhiều thí sinh khác dự thi mà ╮(╯_╰)╭

Người nghe 8: Trả lời lầu trên, nhưng mà người ta là “Đại pháo vương” danh tiếng lẫy lừng, mấy ngày trước, người ta còn đăng weibo thông báo nhận được giải quán quân cơ *ngoáy mũi*

Người nghe 9: Ái ui ui, đó chính là chú Pháo mà mỗi lần chuẩn bị mời kịch đều yêu cầu chuẩn bị gửi ảnh tự sướng, thấy mặt mũi người ta xinh đẹp đáng yêu mới chịu nhận kịch sao? Chữ “Pháo” trong từ “chịch xã giao” sao? ╮(╯▽╰)╭

...

Tuy rằng các fan rất kiêu ngạo, nhưng những người phản bác càng nói càng khó nghe, Tề Tĩnh còn vã mồ hôi hột thay MC Khúc nhạc dương xuân chịu trách nhiệm giữ gìn hòa khí.

Từ lúc đăng ký tham gia, mấy cô nàng Cửu cô nương đã bơm cho anh liều thuốc dự phòng, nói trước rằng hiện trường cuộc thi có thể sẽ rất hỗn loạn.

Hỗn loạn là đương nhiên rồi, chẳng qua anh không ngờ mỗi màn thi đấu lại xảy ra tình huống khác nhau.

Rốt cuộc chú Pháo là người như thế nào?

Tề Tĩnh nhìn danh sách thí sinh tham gia trên bảng thông báo, tìm mãi mới thấy một ID có chứa chữ “Pháo”, hóa ra tên đầy đủ là “Tiếng pháo vang trời”, quả nhiên vô cùng khí phách. Hắn được ngẫu nhiên xếp vị trí thứ 19, ở trước Thẩm Nhạn.

Nhìn lên tiếng nói của quần chúng nhân dân, bỗng nhiên Tề Tĩnh rất xấu ra muốn thêm một số “4” vào phía trước số “19“. (2)

Nhưng mà anh vẫn là một thanh niên tốt văn minh và đạo đức, vậy nên suy nghĩ như vậy chỉ lóe lên trong đầu một chút thôi.

Thừa dịp MC còn đang giới thiệu lưu loát như hoa trôi nước chảy, anh mở trang web lên, phát huy bản năng nghề nghiệp, tìm kiếm thông tin và sự kiện liên quan tới người này.

Tiếng pháo vang trời, nick name “chú Pháo”, là một trong những CV nổi tiếng am hiểu giọng trung niên và cao tuổi của xã đoàn danh tiếng.

Người này từng có lời thề son sắt rằng sẽ không phối đam mỹ, nhưng sau đó lại phá lệ vì một chuẩn bị xinh đẹp, phối một số vai, nhưng chủ yếu vẫn theo hướng lồng tiếng trong trò chơi và phim hoạt hình.

Cái giúp hắn nổi tiếng nhất không phải là một tác phẩm cụ thể, mà là hắn từng một lần đạt được vị trí á quân với số phiếu bầu áp đảo trong cuộc thi casting phối âm “Tru thiên lệnh“.

Nếu như không phải ban giám khảo chấm điểm không cao, rất có thể hắn sẽ đạt được quán quân.

Đương nhiên, những người hâm mộ hắn vẫn canh cánh chuyện này trong lòng, cho rằng ban giám khảo quá kém cỏi, báo hại chú Pháo của họ không được giải nhất. Vì vậy, với lần trở lại này, mục tiêu chính là quán quân “Tiêu Sơn lão tẩu“.

“Chậc chậc chậc.” Tề Tĩnh đọc tới đây, dùng ba tiếng tặc lưỡi để tổng kết tâm tình của mình.

Giữa lúc anh định tiếp tục vây xem khung chat hóng hớt sóng gió fan và anti mắng nhau, Khúc nhạc dương xuân tuyên bố đăng phần lời thoại cho màn tuyển chọn cho vai “Tiêu Sơn lão tẩu“. Thời khắc mấu chốt đã tới, các thính giả cũng tự giác trở nên yên ắng, tất cả đều chăm chút nhìn vào thông báo.

Cảnh diễn và lời thoại được đăng lên, cũng bao gồm ba cảnh, chín câu lời thoại, thời gian giới hạn 120 giây.

Do Tiêu Sơn lão tẩu là sư phụ của nhân vật chính Tần Thác, toàn bộ các cảnh được chọn của vai này đều thuộc đoạn đối thoại với các đồ nhi, không có gì kỳ quái.

Đoạn đầu tiên được chọn là cuộc nói chuyện giữa ông và Tần Thác. Đoạn thứ hai là phân cảnh giữa ông và đồ đệ Bạch Kha. Đoạn thứ ba ở phần kết thúc, Tần Thác trở về bình an, nhưng Bạch Kha chỉ còn là nắm tro tàn, có vui vẻ có bi thương, biểu hiện được tình cảm trong lòng ông mới là điểm mấu chốt.

“Sau đây, xin mời thí sinh số 1 lên mic! Thí sinh số 1, thí sinh số 1, bạn có nói chưa? Xin hãy kiểm tra lại thiết bị của bạn...” Khúc nhạc dương xuân kiên trì dùng chất giọng nữ mạnh mẽ của mình để nói, người nghe lại không biết chán. Chẳng qua từ khi cô gọi tên thí sinh lên thi đấu, Tề Tĩnh vẫn không nhịn được mà thấy căng thẳng.

Đúng như dự đoán của anh, rõ ràng không phải anh thi, vậy mà tay anh run rẩy, lòng bàn tay đầy mồ hôi.

Mắt anh bất giác nhìn đi nhìn lại danh sách thí sinh, tìm cái tên “Ba ba の mèo“.

Đèn nhỏ trước ID của hắn vẫn xám xịt, điều này là đương nhiên rồi bởi vì còn lâu mới tới lượt Thẩm Nhạn lên mic. Nhưng anh vẫn vô thức lo sợ đèn sẽ không sáng bởi vì mic bị trục trặc, hoặc internet bị trục trặc, hoặc những nguyên nhân khác.

Còn rất lâu mới tới số 28, từng giây từng phút đều là giày vò.

Nhưng anh tuyệt đối không thể liều lĩnh chạy tới gõ cửa phòng sách. Gõ cửa chính là biểu hiện của thiếu niềm tin vào Thẩm Nhạn. Tâm trạng tiêu cực căng thẳng có thể lây nhiễm, anh phải giả vờ vô cùng tự tin mới được.

Tề Tĩnh nghĩ thầm, nếu như cái người tên chú Pháo gì đó không giỏi như lời đồn thì anh mới an tâm được.

Tiếc là chú Pháo này quả thật có tài.

“Tôi là Tiếng pháo vang trời, mong các bạn trai xinh gái đẹp hãy ủng hộ tôi nhiều hơn! Xin hãy bỏ phiếu cho tôi! Tôi cực kỳ tự tin có thể diễn trọn vẹn vai này.” Lời giới thiệu rất khí thế, chất giọng trầm càng cộng thêm nhiều điểm cho hắn/

Điểm này lúc trước mọi người đều dự đoán được, bởi vì người ở độ tuổi thanh niên khi đóng vai ông già rất dễ để lộ sơ hở, nghe mất tự nhiên, không phù hợp, nếu không cẩn thận sẽ biến thành giọng thái giám. Độ tuổi của Tiêu Sơn lão tẩu vào khoảng 60 đến 70 tuổi, người tham gia ở độ tuổi này đã ít lại càng ít hơn.

Bởi vì hầu hết ba ban giám khảo đều không cho điểm tối đa ở mục “Chất giọng”, luôn dao động giữa 2.0 và 3.0.

Tề Tĩnh cho rằng chú Pháo chỉ được cái miệng là giỏi, kêu gọi fan bỏ phiếu, nào ngờ hắn cất tiếng đọc lời thoại đầu tiên đã khiến lòng người rung động, “Ai ở ngoài cửa? Là Tần Thác sao?... Con đó nha, cuối cùng cũng trở về rồi à?”

Đúng tiêu chuẩn âm ông già.

Chất tuổi của giọng nói hoàn toàn vượt xa những thí sinh trước đó, rất chuẩn, khiến người ta tưởng tượng ra một ông lão tầm sáu mươi, bảy mươi tuổi.

“Xong đời rồi...” Tề Tĩnh thầm than một tiếng, vô cùng kinh hãi khi phát hiện ra mình đang công nhận đối phương. Anh vội vã che miệng lại, sợ Thẩm Nhạn ở phòng cách vách nghe thấy.

Cho dù lượng phiếu bầu thế nào đi chăng nữa, chú Pháo cũng từng giành được giải á quân, thực lực chắc chắn không tệ.

Quả nhiên suy nghĩ của anh rất ngây thơ...

Tề Tĩnh xiết chặt tay, đặt ở trên bàn, tiếp tục lắng nghe.

Chú Pháo nhanh chóng hoàn thành cảnh diễn số một, sau đó đến cảnh hai, đoạn đối thoại với Bạch Kha. Dựa theo lời kịch, màn này giống như Tiêu Sơn lão tẩu đang giao nhiệm vụ cho Bạch Kha, ghi chú chất giọng thể hiện sự “lo lắng“.

Ghi chú rất đơn giản, rất thẳng thắn.

Vì vậy, chú Pháo dừng lại một chút rồi mới nói, tâm tình được điều tiết, chuyển sang trạng thái lo âu, dường như không quá yên tâm với năng lực làm việc của đồ nhi, tiếng nói chất chứa hoài nghi sâu sắc: “Bạch Kha, lần này con đi nhớ phải làm việc cẩn thận, nhất định không được khinh suất. Sư đệ con...”

Dừng ở đoạn này, sau đó tiếp tục.

“Sư đệ con đôi khi làm việc quá tùy tính, thường rước họa vào thân, lại giỏi thoát thân. Vi sư lo lắng cho con hơn...”

Không cần xét đến lời kịch, chỉ cần nghe giọng điệu cũng thấy được đang ám chỉ năng của Bạch Kha không bằng Tần Thác, muốn y phải tự hiểu rõ ý tứ.

Tiết tấu, tiếng động, thể hiện cảm xúc đều rất chuyên nghiệp. Tề Tĩnh rùng mình, các fan hâm mộ lại bắt đầu hưng phấn điên cuồng hò reo trên khung chat càng khiến lòng bàn tay anh rét lạnh.

Chú Pháo đã thuận lợi tiến vào cảnh diễn cuối cùng, đồng thời cũng là phân cảnh khó khăn nhất, phức tạp nhất.

“Vậy ư... Bạch Kha, nó...” Đây là đoạn đối thoại giữa Tiêu Sơn lão tẩu và Tần Thác mang theo tro cốt của Bạch Kha, đến đoạn này, chú Pháo rất thông minh khi không dừng lại như trong ghi chú, thêm vào một tiếng thở dài, sau đó căm giận nói: “Cũng tốt, cũng tốt! Coi như sư môn bớt đi một nghiệt đồ! Từ nay về sau, phái Tiêu Sơn không còn người này nữa, lão phu... không cần phải nhìn thấy nó, lo lắng cho nó!”

Đoạn diễn được sửa lại này thể hiện một không khí bi thương, hào hùng, vì đại nghĩa diệt thân, sức bùng nổ cực lớn.

Ngay cả Tề Tĩnh cũng hơi khiếp sợ.

Trong lúc anh đang ngẩn người, cửa sổ bỏ phiếu nhảy ra trước mắt, trên khung chat lại rơi vào trạng thái điên cuồng lần nữa, ngay cả anti fan cũng không thể không thừa nhận thực lực của chú Pháo.

Tề Tĩnh giãy dụa trong chốc lát, cuối cùng mang theo cõi lòng ngổn ngang mà bỏ phiếu.

Nguyên nhân hoàn toàn không phải vì anh thích màn trình diễn của chú Pháo bao nhiêu, mà là khách quan so sánh với các thí sinh trước đó mà nói, đặc biệt là ba người anh đã bỏ phiếu, chất giọng và diễn xuất của chú Pháo quả thật vượt xa. Xuất phát từ nguyên tắc công bằng, anh phải thuyết phục chính mình nhấn vào nút bỏ phiếu.

Hơn nữa... Nếu như Thẩm Nhạn ở bên cạnh anh, hẳn hắn cũng sẽ đồng ý với quyết định này.

“Không sao đâu, không sao đâu, chỉ là vòng đấu loại. Có thể vào top 10 là tốt rồi.” Tề Tĩnh vỗ nhẹ ngực, tự an ủi mình.

Sau khi thính giả bỏ phiếu, điểm của ban giám khảo cũng được công bố.

Lần này, số điểm còn khiến anh bất ngờ hơn Bún qua cầu...

Tổng điểm cuối cùng của thí sinh số 19:

[Chất giọng]: 4.0, 3.5, 5.0. Trung bình: 4.17

[Phát âm]: 4.0, 3.5, 4.5. Trung bình: 4.0

[Kỹ năng cơ bản]: 3.0, 2.5, 4.5. Trung bình: 3.33

[Sức hấp dẫn]: 2.5, 1.0, 4.0. Trung bình: 2.5

Điểm của ban giám khảo: 4.17+4.0+3.33+2.5=14.0 điểm.

Điểm bỏ phiếu: 76.1% phiếu bầu. Tỷ lệ = 0.761 điểm.

Tổng điểm: 14.0+0.761=14.761 điểm.

Cho tới thời điểm này của cuộc thi, đây là lần đầu tiên trong cùng một bảng điểm xuất hiện điểm tối đa 5.0 và điểm thấp nhất 1.0.

Tề Tĩnh ngẩn người.

Chuyện gì xảy ra vậy? Điểm số quá chênh lệch... Ban giám khảo bất đồng quan điểm sao?

*Chú thích:ss

(1) QQ, weibo, YY đều có hệ thống tích điểm theo số giờ online.

(2) 419: tình một đêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.