Ngày trong xanh, cây
cỏ cũng xanh, hương hoa thơm ngát, nếu nói một khắc trước Lục Uyển Nhi
còn vì Lục Cẩm Dương đáp ứng cùng nàng quay về Lục gia mà cao hứng, thì
bây giờ nghe thấy Lục Cẩm Dương vì mình mà tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật liền
cười không nổi .
Đại minh hôn tục, nếu cưới hỏi đàng hoàng,
thì sau khi thành thân ba ngày, phải cùng trượng phu quay về nhà mẹ đẻ
bái lạy, thì mới chứng minh được mối quan hệ của hai người, nhưng Cố Du
Hiên phụng mệnh hoàng thượng, vốn không thể bồi Lục Uyển Nhi cùng nhau
trở về, ý định ban đầu của nàng là muốn hắn chọn lễ vật tốt một chút thì may ra mới chiếm được cảm tình của Hứa thị, chờ hắn hoàn thành mọi
chuyện xong thì đến thỉnh tội.
Lễ vật đưa về nhà mẹ đẻ kị
nhất riêng lẻ, phải là số chẵn, ý chỉ phu thê thành đôi, trăm năm hảo
hợp, số lẻ thường tượng trưng cho điềm xấu.
Mà lễ Lục Cẩm Dương chuẩn bị, gồm có ngũ mai đồng tiền, bốn vòng tay màu trắng bạc, ba cây quạt, tám ly trà.
Đây chẳng phải là đi ăn mày sao?
Ngũ tứ tam bát!
Lục Cẩm Dương đủ ngoan độc!
Bên trong đại sảnh, Trần Oánh lá gan sợ hãi đang nhìn Hứa thị, yếu ớt nói,
"Lục phu nhân. . . Lục phu nhân hảo, nô tỳ phụng mệnh phu nhân đưa Nhị
phu nhân đến thăm người."
"Ngươi nói cái gì?" Giống như nghe được trò cười, nụ cười trên mặt Hứa thị cứng đờ.
Lục Uyển Nhi quay về, Cố Du Hiên không tới vì phụng mệnh hoàng thượng thì
không nói gì, thế nhưng Cố gia chỉ phái tới một con nhóc, trừ bỏ nha
hoàn hồi môn bên người Uyển nhi là Thanh Liễu, cũng không còn người nào
khác, đây không phải là cố ý làm mất mặt Lục phủ sao.
Trong
lòng Trần Oánh biết Hứa thị đã tức giận đến cực độ, nhưng đây là mệnh
lệnh của Lục Cẩm Dương, bất chấp khó khăn, đành mở miệng nói một lần
nữa, "Nô tỳ đưa Nhị phu nhân đến Lục phủ thăm viếng. . . . . ."
"Làm càn."
"Đây là Cố gia nhà làm quan, có cấp bậc lễ nghĩa sao? Tốt xấu gì Uyển nhi
nhà ta cũng là đại tiểu thư của Lục phủ, ủy khuất làm bình thê gả cho Cố gia nhà các người, chính là nhà Cố gia các ngươi có phúc, các ngươi lại không biết trân trọng, tùy tiện phái một hoàn đưa Uyển nhi trở về,
ngươi đem Lục gia ta xem thành cái gì , khinh thường Hứa gia ta không
tồn tại sao?"
Hứa thị đầu đội trâm kim phượng màu vàng, áo
khoác hình Khổng Tước, cẩm phục thêu hoa văn rực rỡ, mắt xếch lợi hại
đang nhìn chằm chằm Trần Oánh, dĩ nhiên là mang theo tức giận.
Cả đời của nữ nhân sướng hay khổ một phần đều nằm ở hôn nhân, vốn dĩ nàng
không đồng ý gả Lục Uyển Nhi cho Cố Du Hiên, là do Uyển Nhi khăng khăng
đòi gả, nên nàng mới thoái nhượng, mặc dù Cố Du Hiên nâng đại kiệu đến
đón Uyển Nhi vào Cố phủ ,nhưng Hứa thị vẫn cảm thấy Uyển Nhi nhất định
sẽ chịu thiệt, cũng không nghĩ tới, Cố gia lại đối xử với Uyển Nhi như
vậy, chỉ có di nương mới có thể tùy tiện phái một nha hoàn đưa đón.
Nếu như truyền ra ngoài, sau này Lục Uyển Nhi làm sao có thể ngẩng cao đầu
mà sống, việc này mọi người mà biết, thế nào ở sau lưng cũng bàn tán
linh tinh!
Còn lễ vật này, đây là cái gì!
Hứa thị tức giận nói, "Lục Cẩm Dương đang ở đâu?"
Ngày trước Uyển nhi phái người tới đưa tin, nói sẽ thuyết phục Cố Du Hiên khiến cho Lục Cẩm Dương cùng nhau trở về.
"Phu nhân nói , ngày hôm nay là ngày đoàn tụ của Nhị phu nhân với Lục phủ,
về sau Nhị phu nhân đã là người của Cố gia, sẽ khó có cơ hội quay trở
lại, nàng sẽ không đến quấy rầy, bất quá xin thân gia phu nhân hãy yên
tâm, chờ Nhị phu nhân ở đủ ngày, nàng sẽ tới đón Nhị phu nhân hồi phủ."
Sau khi nói xong những lời mà Lục Cẩm Dương dạy, trong lòng Trần Oánh nơm
nớp lo sợ, sau lưng mồ hôi đã chảy ròng ròng, Hứa thị hay Lục gia, nàng
đều rất sợ, bởi vì chỉ cần nói mấy câu bất hòa tâm ý, nàng nhất định sẽ
bị xử lý. Ngay tại buổi sáng, lúc đầu Lục Cẩm Dương còn khách khí tiêu
sái ở cỗ kiệu phía sau Lục Uyển Nhi, ai ngờ lúc sau liền thay đổi chủ ý, nói là lúc này nàng quay về Lục gia sẽ không hợp cấp bậc lễ nghĩa, tạm
thời đi ngoại tổ gia trước dàn xếp hết mọi chuyện, khi nào Lục Uyển Nhi
quay về thì sẽ báo cho nàng một tiếng.
Đúng là nàng xui xẻo, nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, trở thành nha hoàn bị Lục Cẩm Dương nhìn
trúng, cùng đi với Lục Uyển Nhi, Lục Cẩm Dương còn có lòng nhắc nhở
nàng, nên tránh thời gian có Lục Nguyên, nếu không hai người đồng thời ở đây, nàng nhất định sẽ khổ sở .
Nhưng chỉ cần một mình Hứa thị, cũng đã làm cho da đầu người ta phải run lên.
"Còn có. . . . . . Còn có, phu nhân nói, hi vọng Lục phu nhân sẽ thích lễ
vật mà nàng đã chuẩn bị. Lễ tuy đơn giản nhưng tâm ý thì nhiều, đều là
chọn lựa kỹ càng mới có được."
Lời này của Lục Cẩm Dương quả nhiên có ý tứ, ý là nói cho Hứa thị biết, đồ vật này nọ không quan
trọng, quan trọng là ... thành ý, nếu Hứa thị ghét bỏ, chẳng phải là
trọng giàu khinh nghèo sao.
"Ngươi. . . . . ." Hứa thị nổi giận, giơ tay tính đánh Trần Oánh.
Vẫn là lục Uyển Nhi đúng lúc, đem tay Hứa thị ngăn lại.
"Mẫu thân, thỉnh người vào trong bàn bạc với nữ nhi một lúc." Lục Uyển Nhi mỉm cười, "Xin cô nương chờ một lát."
"vâng. . . . . ."Trần Oánh giải vây cho Lục Uyển Nhi, Trần Oánh tự nhiên cảm
động đến rơi nước mắt, không ngừng đáp lời, không biết phu nhân tại sao
lại đem việc này giao cho nàng, bất quá nghĩ lại, nếu làm tốt việc này,
về sau trước mặt phu nhân nàng càng có thêm địa vị.
"Uyển
Nhi, vì sao lại cản mẫu thân." Vào nội đường, Hứa thị khó hiểu hỏi, “
Vốn dĩ do tiểu tử Cố Du Hiên trèo cao, mẫu thân tất nhiên sẽ không để
cho bọn họ ủy khuất ngươi như vậy."
"Mẫu thân, sính lễ đã
nhận, nữ nhi đã là người của Cố gia, hiện tại tức giận, sẽ không có lợi
cho tương lai sau này của nữ nhi. . . . . ."
thân mình Hứa
thị có chút run rẩy, đem toàn bộ cốc trà trên bàn đánh vỡ, "Cố Du Hiên
là phu quân của ngươi, vậy còn Lục Cẩm Dương!"
"Nha đầu kia không biết tốt xấu, muốn làm ngươi khó xử."
Lục Uyển Nhi nhíu mày, "Có thể nàng ta vô tình, hoặc do Vương ma ma bên người chỉ bảo."
Hà thị cấp nha hoàn lưu lại bên người Lục Cẩm Dương cũng không đơn giản,
Vương ma ma làm việc thành thục còn hiểu một ít dược lý, Liên Sinh trời
sanh tính cách điềm tĩnh làm việc chững chạc, Thất Vĩ thì thông minh
hiếu động, cứng mềm có đủ, ai cũng có sở trường riêng.
Hứa
thị con ngươi xẹt qua một tia tàn độc, "Mama bên người Lục Cẩm Dương?
Nếu nàng ta cản trở thì trừ khử, ngươi không làm được thì giao cho nương làm."
Hứa thị đây là muốn nhúng tay vào việc của Cố gia !
Tất nhiên bị Lục Uyển Nhi ngăn lại, Cố Du Hiên khôn khéo, như thế nào chịu
được kẻ khác dùng quyền lực làm việc sau lưng mình, không thể vì một hạ
nhân mà làm cho hắn không thoải mái.
Lục Cẩm Dương chính là ví dụ tốt nhất !
"Nương, ngươi yên tâm, nữ nhi tự có chủ trương." Lục Uyển Nhi nói.
Hứa thị thở dài một hơi, "Uyển Nhi, không phải nương đã nói với ngươi,
trong triều đình người hiển quý nhiều biết bao nhiêu, lấy thân phận của
ngươi, mặc dù không lấy chồng Vương Công quý tộc, chọn người tài tốt vẫn có, vì sao. . . . . ."
"Vì sao nhất định chọn Cố Du Hiên, còn muốn khuất thân đi làm bình thê của hắn, đứng dưới Lục Cẩm Dương!"
Lục Uyển Nhi cầm tay Hứa thị, "Nương, không nói đến tình trạng hiện tại của Du Hiên như thế nào, hắn đứng nhì trong kỳ thi Điện thí, đã chứng minh
hắn là người có tài, huống hồ ngoại tổ cùng cậu không phải cũng nói qua
Cố Du Hiên xứng với hắc mã, ngày sau tất nhiên sẽ chiếm được vị trí đứng đầu."
"quan trọng là nữ nhi thích chàng." Lục Uyển Nhi khóe miệng cười nhạt.