Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1617: Chương 1617: Bạch mã vương tử




- Tại sao người của quận chúa còn chưa tới? Nếu tiếp tục như vậy nữa, sợ rằng sẽ không ngăn cản được đội ngũ này.

Tiểu thống lĩnh kia cuối cùng sốt ruột, không ngừng nhìn về phía sâu trong Ma Uyên. Đúng vào lúc này, ánh mắt hắn cuối cùng sáng lên:

- Tới rồi.

- A a. . .

Hơn mười đạo quang ảnh bay tới vị trí của tiểu thống lĩnh kia. Con ngươi co lại. Sau đó tiểu thống lĩnh lại càng bất ngờ hơn. Quả nhiên quận chúa đủ coi trọng đối với Lan Quân gia, không ngờ phái qua nhiều cao thủ như vậy. Trong đó còn có hai lão già tóc hoa râm. Bọn họ đều là đại cao thủ thánh ma đạo sư đỉnh phong. Những người khác yếu nhất cũng là ma đạo sư Thiên cấp đỉnh phong. Đồng thời có không ít người là thế hệ trước.

- Không ngờ hình thành đội ngũ như vậy. Không hổ danh là Lan Quân gia trong truyền thuyết. Đáng tiếc bọn họ chết chắc rồi.

Đúng vào lúc này, có người nói chuyện. Tiểu thống lĩnh cũng đột nhiên phát hiện ra người nói chuyện này không ngờ không phải là một trong hai lão già kia, mà là một người thanh niên. Bọn họ biết tên của người thanh niên này. Đó chính là một trong những tinh anh cường đại nhất do ma vương phái tới cho quận chúa. Cho dù là ở trong cùng lứa tuổi, ở đế quốc Ma Pháp hắn cũng là thiên tài, đặc biệt có danh tiếng. Tên của hắn là Phỉ Ni.

- Để đám chó phát điên kia đi cắn đám người khác. Đội ngũ Lan Quân gia giao cho chúng ta.

Phỉ Ni nhìn tiểu thống lĩnh nói.

Bởi vì đây là mệnh lệnh của vị Phỉ Ni, đám người phát điên đang ở xung quanh đội ngũ Thanh Môn đột nhiên lùi lại. Trong nháy mắt, đám người Thanh Môn có thể thấy được, chỉ còn là máu cạn khô và thịt nát. Trong đó cũng có không ít là bị thiêu chết. Không ít người bị đóng băng. Cũng không ít người bị hóa đá hoặc phong hóa. Lúc trước dưới ma pháp sáng ngời, lưu lại cũng chỉ có thể cung cấp vong hồn cho vong linh huynh triệu hoán.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Những người thực lực yếu trong đội ngũ Thanh Môn thở hồng hộc, nhưng bọn họ lại hoàn toàn không dám nơi lỏng. Chuyện có khác thường tất có yêu. Bọn họ không tin đám người kia lại để cho bọn họ an toàn rời đi. Mỗi người đều cảnh giác nhìn xung quanh.

Con ngươi trong mắt rất nhanh liền co rút. Bởi vì bọn họ cảm giác được mười mấy áp lực khủng khiếp đè ép.

- Lan Quân gia đúng là Lan Quân gia. Vô cùng đặc sắc, cũng đủ quyết đoán. Thật khiến cho ta không khỏi bội phục.

Phỉ Ni đi ở phía trước bọn họ. Hắn mỉm cười giẫm lên những thi thể bị các loại ma pháp giết chết, phát ra những tiếng rốp rốp. Hắn lại hoàn toàn không hề xúc động. Dường như hắn chính là quan chấp hành của địa ngục, đã sớm nhìn thấy thứ khủng khiếp nhất trên thế gian. Hắn vẫn là ma pháp sư ưu nhã.

Trái lại, phía bên Thanh Môn, mặc dù là người nắm giữ thực lực thánh ma đạo sư cũng dính máu tươi hoặc đủ loại thịt nát, lộ vẻ rất chật vật. Bọn họ giống như đám đào binh, đang chờ đợi đám người đối diện kia xét xử. Thời điểm đối mặt với đám người kia, những người thực lực yếu đều run rẩy. Lấy Lan Quân Hi làm chủ, các thánh ma đạo sư đã bảo vệ ở phía trước bọn họ.

Phải biết rằng, đám người Phỉ Ni phát ra áp lực tinh thần, cao thủ bình thường cũng không thể ngăn cản.

Tim bọn họ cũng run rẩy. Bọn họ đều hiểu rất rõ, phần lớn thánh ma đạo sư Thanh Môn cũng chỉ mới là sơ đoạn. Còn đối diện, mỗi lão già dường như đều cường hãn, cùng ưu thế hơn so với bọn họ. Cùng lúc đó, Phỉ Ni xuất hiện cũng khiến cho rất nhiều người khiếp sợ và mờ mịt. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao Phỉ Ni lại xuất hiện ở đây. Vì sao hắn lại dẫn theo ma đạo sư thế hệ trước?

Đúng vậy, những người đang thầm hỏi vì sao phần lớn đều người gia nhập sau.

Trong đó có vài nữ hài lộ ra ánh mắt khó có thể tin được. Phỉ Ni rất tuấn tú, lại là thiên tài siêu cấp trong lãnh địa phương bắc của Băng Tuyết Ma Vương, là thần tượng và bạch mã vương tử trong lòng các nàng. Nhưng bây giờ hắn giống như thần tượng cưỡi con ngựa trắng tới giết bọn họ.

Chương 1067: Ma trận sư? Huyền Binh Giả?

- Phỉ Ni? Băng Tuyết Ma Vương quả nhiên chính là kẻ chủ mưu. Chỉ có điều ta cảm thấy rất kỳ quái, ngươi làm sao lại dám xuất hiện như vậy? Ngươi tự tin có thể lưu chúng ta lại như vậy sao?

Lan Quân Hi vẫn lạnh lung. Nàng là ma pháp sư hắc ám. Trên thực tế, Lan Quân Hi quả thực rất lợi hại. Trước đó bất cứ chuyện gì dường như cũng không thể khiến cho nàng dao động.

Chỉ sau khi gặp phải Ngụy Linh, mới sinh ra cảm giác bất lực.

- Không sai, đối với người chết chúng ta căn bản không quan tâm có bị phát hiện hay không. Giống như trước đó quận chúa đã từng nói với nàng, ở thời điểm như vậy, quận chúa đã xem nàng là người chết hoặc nói là vật trong bàn tay.

Phỉ Ni ở trong đội ngũ của quận chúa trước đó, cũng chính là một thành viên bị nhốt ở trong ma pháp trận hệ thổ.

Nói thật ra, lúc đó hắn đã phải nén giận. Chỉ có điều danh tiếng đã bị quận chúa đoạt đi, không cho hắn có thể biểu hiện, cho nên hắn mới không được người khác để ý. Hiện tại cuối cùng đến phiên hắn làm nhân vật chính, nên tự cao tự đại mỉm cười:

- Cũng đúng như quận chúa đã từng nói với nàng trước đó, nàng sẽ đến cầu xin quận chúa... A, hiện tại thật ra nàng có thể cầu xin ta. Nói thật ra, trước đó quận chúa đã nói, nàng có thể cho chúng ta chơi đủ. Nhưng ta đặc biệt động tâm. Đùa bỡn với nữ nhân của Lan Quân gia, sợ rằng mấy nghìn năm tới ta là người đầu tiên.

Răng rắc...

Các nữ hài vẫn ôm một chút hy vọng, vào giờ phút này trái tim trực tiếp vỡ nát. Đây thật là thần tượng của các nàng sao? Tại sao lại là người có nhân phẩm thấp kém đến mức này? Trước mặt bọn họ liệu có phải là ảo ảnh hay không.

Những người Thanh Môn khác quay lại, trợn mắt nhìn Phỉ Ni. Lan Quân Hi cũng là thận tượng trọng lòng rất nhiều nam nhân.

Lan Quân Hi hoàn toàn không tức giận, khẽ cười lạnh nói:

- Nhưng đến bây giờ, ta vẫn chưa từng cầu xin ngươi hoặc quận chúa của ngươi. Ta vẫn sống rất tốt, cũng sẽ tiếp tục sống thật tốt, cũng sẽ vạch trần âm mưu của các ngươi.

- Giãy dụa vô ích thôi. Nàng cho rằng ở dưới ma pháp trận tự nhiên này, nàng còn có thể phát ra loại ma pháp trận hệ thổ kia sao? Hắc. Thật ra ra rất tò mò, các nàng làm sao có thể từ trong ma pháp trận hệ thổ đi ra nhanh như vậy?

Phỉ Ni chỉ lắc đầu. Hắn tự tin người phía sau đủ tàn sát hết đội ngũ Thanh Môn trước mắt này. Thậm chí cũng không cần hi sinh bất cứ người nào. Câu nói kế tiếp, hắn cũng chưa từng nghĩ qua sẽ nhận được đáp án thế nào.

Lan Quân gia luôn có vài thủ đoạn đặc biệt.

Đúng vào lúc này, ánh mắt hắn đột nhiên rơi vào trên người Ngụy Linh phía trước, dường như không biết chuyện gì phát sinh, vẫn đang phá giải ma pháp trận, nhẹ nhàng nói:

- A, hóa ra người này thật sự là sao thủ trận pháp. Lúc trước là ma pháp trận hệ thổ. Hiện tại là ma pháp trận tự nhiên này của chúng ta... Ha hả, không trách được các ngươi có thể đi ra ngoài xa như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.