Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1618: Chương 1618: Chưa từng nghe nói tới




- Cho dù ở trong đế quốc Ma Pháp, cao thủ ma pháp trận trẻ tuổi như vậy thật sự cũng khó thấy. Chỉ tiếc rằng, kẻ nào đối nghịch với ma vương, kết quả đều chỉ có một. Đó chính là chết!

Thoáng dừng lại một chút. Trong mắt Phỉ Ni chợt lóe lên vẻ nghiêm túc, quát:

- Ngoại trừ Lan Quân Hi ra, những kẻ khác giết không chừa một tên. Còn nữa, không nên động tới kẻ đang phá trận kia. Đó là con mồi của ta. Ta muốn hắn sống không bằng chết.

Trước đó Phỉ Ni bị mệt mỏi sáu ngày, nguyên nhân là do người này gây ra. Lúc trước hắn đã sớm muốn băm thây thành vạn đoạn.

- Thánh cấp Thiên cấp, tiến lên phía trước. Những người khác lui ra phía sau.

Trong thời khắc khẩn trương này, Lan Quân Hi đã quên mất nàng không còn là thủ lĩnh của đội ngũ này nữa. Nàng không nhìn Ngụy Linh quát. Tuy rằng nàng lộ vẻ bình tĩnh, nhưng nàng hiểu rất rõ, đám người trước mắt kia có lực lượng đáng sợ tới mức nào. Nàng vung tay lên, lại lấy ra một quyển trục ma pháp. Nàng muốn tiên hạ thủ vi cường. Nàng hiểu rất rõ, trên tay đối phương khẳng định cũng có quyển trục ma pháp cấp Thần Tướng.

- Quyển trục cấp Thần Tướng, chúng ta cũng có.

Phỉ Ni nở nụ cười lạnh.

Hắn đã sớm dự đoán được Lan Quân Hi sẽ dùng chiêu thức ấy. Vừa rồi hắn chẳng qua chỉ ra hư chiêu. Đám người phía sau hắn cũng không lập tức xông lên. Tất cả đều đúng như hắn đoán. Ngay khi Lan Quân Hi phát ra quyển trục, trong nháy mắt, hắn cũng ném ra quyển trục.

Ầm...

Ánh sáng hỏa quang cùng băng tuyết trong nháy mắt đan xen vào nhau. Tiếng nổ khủng khiếp ở trong ma pháp trận tự nhiên trở nên hung bạo. Ma pháp cấp Thần Tướng. Mặc dù hai người không thể hoàn toàn phát huy được tất cả năng lượng trong quyển trục, nhưng chí ít cũng đạt tới tám chín phần. Hai người đều là thánh ma đạo sư cửu đoạn, đều là thiên tài nghịch thiên. Thực lực không chênh lệch bao nhiêu. Dư âm khủng khiếp chấn động ngược lại. Nếu không có hơn mười thánh ma đạo sư bảo vệ phía sau, sợ rằng đám người có thực lực dưới Thiên cấp đều sẽ bị dư âm đánh chết. Nhưng dù vậy mỗi người đều phun ra máu tươi, bộ dạng rất chật vật.

Thậm chí ba thánh ma đạo sư cũng phun ra máu tươi.

Sắc mặt Lan Quân Hi trầm xuống. Giờ này khắc này nàng đã không có cách nào tĩnh táo được nữa. Nàng nhìn tồn tại trước mắt giống như mây nấm, không cách nào thấy đối diện được. Tâm tình nàng đã rơi xuống đáy cốc. Với cục diện, chỉ có thể lấy thêm quyển trục cấp Thần Tướng thứ hai ra...

- Tiểu thư Lan Quân Hi, không biết nàng còn có chiêu gì nữa. Ném ra thêm một quyển trục cấp Thần Tướng sao. Ta sẽ theo tới cùng.

Đáng tiếc phía sau mây nấm lại truyền tới giọng nói của Phỉ Ni vô cùng thản nhiên. Tất cả đều nằm trong mưu tính của hắn. A, tất cả thật sự đều đang ở nằm trong kế hoạch của hắn?

Hắn vừa dứt lời, trong chớp mắt, một tiếng hét thảm đột ngột vang lên...

- A...

Kèm theo tiếng hét thảm này, một tính mạng cứ như vậy vô thanh vô tức mất đi. Mà lúc này nụ cười trên gương mặt Phỉ Ni cứng đờ, ác mộng mới bắt đầu. Bởi vì xung quanh hắn truyền tới từng tiếng kêu thảm thiết.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Hai phe bất kể là địch hay ta đều đang vô cùng choáng váng. Bởi vì mây nấm kia, phía bên Thanh Môn căn bản không nhìn thấy được tình huống phía đối diện.

Phía đối diện, bọn họ chỉ thấy từng tia sáng màu đỏ đột ngột xuất hiện trong mây nấm. Sau đó, một tiếng hét thảm vang lên, khí tức của một tính mạng biến mất. Tại sao lại có tia sáng màu đỏ kia? Tia sáng màu đỏ kia từ đâu tới? Phía bên Lan Quân Hi còn có cao thủ nào đó sao?

- Tia sáng màu đỏ...

Xuyên qua mây nấm kia, Lan Quân Hi cũng nhìn thấy tia sáng màu đỏ. Tuy rằng trong nháy mắt, nhanh tới kinh người, có thể người khác không nhìn thấy, nhưng là một thánh ma đạo sư cửu đoạn nàng làm sao có thể không nhìn thấy được. Lúc này nàng mới đột nhiên nhớ ra trong đội ngũ của bọn họ có một người như vậy.

Lúc này nàng mới chợt nhớ ra, hóa ra nàng đã không còn là thủ lĩnh của đội ngũ này nữa. Nàng theo bản năng quay đầu lại nhìn...

Sau đó, nàng chỉ thấy được nam nhân bị nàng không cẩn thận bỏ quên kia, trong tay lại đang cầm Thần Binh trường cung màu đỏ. Từng mũi tên bắn ra. Chỉ cần bắn ra một mũi tên, phía đối diện sẽ có một tiếng hét thảm. Hiện tại đối diện đã có bao nhiêu tiếng kêu thảm thiết? Thời gian chỉ mới là một cái chớp mắt.

Phỉ Ni phía đối diện không hổ danh là thiên tài siêu cấp. Hắn rốt cuộc đã có phản ứng! Trong giây lát hắn quát:

- Băng Phong Thần Thiết!

Két két két...

Hàn ý khủng khiếp đột nhiên từ đối diện truyền tới. Bởi vì hàn ý kinh khủng này, mây nấm cũng đông lại thành viên, giống như mưa băng điên cuồng rơi xuống. Trong nháy mắt, xung quanh lại trở nên rõ ràng.

Đương nhiên, những người thực lực quá yếu lại gặp bi kịch. Bọn họ gần như bị đông cứng.

Hiện tại còn ai để ý tới những người đông cứng kia. Vẫn là người của hai phe địch và ta khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt. Ở trong mắt của đám người phía bên Thanh Môn, phía đối diện đã xuất hiện thêm một tường băng cực lớn. Tường băng vô cùng nặng nề, truyền đến áp lực kinh khủng. So với hai quyển trục cấp Thần Tướng vừa nãy, áp lực kém vô cùng. Rất hiển nhiên, tường băng này lại do một quyển trục cấp Thần Tướng đánh ra.

Ở trên mặt tường, vẫn cắm hơn mười mũi tên màu lửa đỏ, đang lắc lư dao động. Dưới tình huống như vậy, chúng rốt cuộc còn không bị đông cứng, vẫn muốn lao tới. Đáng tiếc lực bắn đã không còn, hoàn toàn bị ngăn ở phía ngoài tường băng.

Xuyên qua lớp tường băng giống như thủy tinh, bọn họ có thể thấy rõ, mười mấy người phía đối diện vốn không sợ hãi, hiện tại đã thiếu đi một nửa. Một nửa số người thiếu đi đó đã ngã trên mặt đất. Trên người mỗi người đều có một lỗ lớn bị cháy đen. Cũng không có khí tức tính mạng. Trong những thi thể này, có một lão già thực lực thánh ma đạo sư cửu đoạn.

Cuối cùng, bọn họ mới chú ý thấy, bởi vì vừa rồi ma pháp cấp Thần Tướng phát nổ, ở giữa xuất hiện một hố to không thấy đáy.

Đương nhiên, cuối cùng bọn họ vẫn phải quay đầu lại, không ngờ nhìn thấy nam nhân trước đó đang phá giải trận pháp đang giơ một cây cung đỏ như lửa nhìn chằm chằm vào phía đối diện. Sau đó lại thấy hắn lắc đầu bộ dạng không tim không phổi reo lên:

- Quyển trục cấp Thần Tướng quả thực đúng là dối trá.

Hiện tại ai để ý đến hắn nói cái quỷ gì chứ? Bọn họ chỉ biết vừa rồi, cục diện gần như sắp chết, vậy mà chỉ một mình hắn và một cây cung đã hoàn toàn xoay chuyển. Đúng vậy, thủ lĩnh Ngụy Linh bá đạo còn là một Huyền Binh Giả. Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người trong đội ngũ Thanh Môn. Những người mới gia nhập ngơ ngác nghĩ:

- Không ngờ vị ma trận sư kia là Huyền Binh Giả?

- Ma trận sư, Huyền Binh Giả, đây là gì vậy?

Đúng vậy, bọn họ vẫn luôn cho rằng người thanh niên phá giả trận là vị ma trận sư đặc biệt cường đại. Nhưng chẳng ai nghĩ tới hắn còn là một Huyền Binh Giả đặc biệt cường đại. Điều này thật khiến người ta suy sụp. Trên thế giới tại sao có thể có loại kỳ tài như vạy? Vì sao chúng ta chưa từng nghe nói tới?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.