Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1596: Chương 1596: Bọn họ thật sự người tốt?




Những người ban đầu còn cảm thấy kiêng kỵ hắn, hiện tại không them nhìn hắn nữa. sắc lang như vậy có thể có khí lực gì chứ?

Tuy rằng bộ dạng "Vưu Y Nhi của Mạc Luân Tạp Đế quả thực rất xinh đẹp, nhưng nhìn cũng phải có khả năng khống chế, thân sĩ một chút chứ? Thật đúng là đồ nhà quê.

Sắc mặt Lan Quân Hi thật sự không dễ nhìn. Nàng cũng là mỹ nữ. Gia hỏa này chưa từng nhìn mình chảy qua nước miếng. Nhưng hiện tại, đối với "Vưu Y Nhi của Mạc Luân Tạp Đế, hắn nước chảy miếng. Quả thực buồn cười. Hơn nữa, lúc mình và hắn nói chuyện. . .

Sắc mặt thâm trầm, Lan Quân Hi nói:

- Đúng vậy, ngươi đối với thực lực của Thanh Môn chúng ta, cũng có chút nhận thức rồi chứ? Vậy bây giờ hãy nói một chút về vấn đề tập hợp đội hình.

Vu Nhai có phần sững sờ. Sau đó hắn chợt mỉm cười, không để ở trong lòng. Nếu nữ nhân này có thể có thiện cảm đối với hắn một người lai lịch không rõ ràng mới là lạ. Hắn căn bản cũng không biết hắn cùng với Thủy Tinh mắt đi mày lại, đã đả kích người ta.

Về phần những gì Lan Quân Hi vừa nói, Vu Nhai tuy rằng không nghe được, nhưng hắn có nghe các Binh Linh bên cạnh nói chuyện.

Chính là giới thiệu sơ qua về các thánh ma đạo sư Thanh Môn. Đương nhiên, cũng không giới thiệu cụ thể thực lực của bọn họ, chỉ giới thiệu tên và một ít sự tích nhỏ của bọn họ mà thôi. Trong đó có ba vị giống như Lan Quân Hi, là người của gia tộc Lan Quân thần bí. Chỉ có điều địa vị không cao bằng Lan Quân Hi, vẫn phải nghe theo sự chỉ huy của nàng. Vu Nhai có lưu ý một chút. Bởi vì ba người này nhất định là chủ lực của Thanh Môn.

A, bởi vì trong thời gian Lan Quân Hi giới thiệu về mọi người "Ngụy Linh" thất thần, đã cho lưu lại cho mọi người một ấn tượng rất xấu.

Đặc Lai Nhĩ cười. Ấn tượng của mọi người đối với hắn càng tệ, vậy càng tốt. Hiện tại Đặc Lai Nhĩ thật sự có chút nghi ngờ hai người kia chính là những kẻ quê mùa quanh năm trốn ở sâu trong núi. Thật ra những lời bọn họ nói ba ngày trước cũng không có tâm cơ gì. Đặc Lai Nhĩ đã điều tra qua hai người kia. Dường như bọn họ vẫn thật sự là người tốt. Bọn họ từ tỉnh Phong Vụ qua, đã từng giúp đỡ rất nhiều người.

Hắn vốn cảm thấy Vong Thổ Song Sát đột nhiên xuất hiện có chút quỷ dị. Nhưng biểu hiện ngu ngốc của người này vừa rồi khiến trong lòng hắn càng do dự, cũng nghiêng về chuyện hai người chính là kẻ quê mùa ở thâm sơn cùng cốc.

Đúng vậy, nếu quả thật là người có tâm cơ, hắn muốn lợi dụng Thanh Môn làm gì đó, khẳng định sẽ không đắc tội Lan Quân Hi và mình, nói ra những lời ba ngày trước dễ khiến người ta hiểu lầm, mà phải cẩn thận từng li từng tí nhận lấy sự tín nhiệm của tiểu thư Lan Quân Hi. Lúc này cũng không nên trắng trợn nhìn mỹ nữ đắc tội với các cao thủ khác của Thanh Môn. . .

Đúng vậy, bọn họ chắc chắn là người tốt, hơn nữa còn là người tốt nhà quê.

Ừ, có thể bọn họ có chút nhanh trí, không tính là ngu ngốc, nhưng tuyệt đối không hiểu về các đạo lí đối nhân xử thế.

Đặc Lai Nhĩ tự giễu mình. Trước kia cảnh giác với đám nhà quê kia làm gì chứ. Nhưng hắn rất nhanh chợt ngây người, đột nhiên quay sang nhìn Lan Quân Hi hỏi:

- Tiểu thư Lan Quân Hi, tiểu thư muốn cùng tên hệ thổ. . . tiên… tiên sinh Ngụy Linh làm thành một đội sao?

- Đúng vậy, ta và tiên sinh Ngụy Linh một đội. Ngươi hãy cùng Lan Quân Khôi bọn họ tạo thành một đội.

Lan Quân Hi gật đầu một cái nói.

Hơn hai trăm người, tất nhiên không có khả năng hoàn toàn tập trung lại cùng một chỗ. Bởi vì trong đại hội săn bắn lần này, mỗi đội không hạn chế số người. Cho dù ngươi lũ lượt dẫn vào mấy nghìn người cũng không có vấn đề. Nhưng ai có thể ngu ngốc tới mức dẫn mấy nghìn người đi cùng nhau chứ?

Ngoại trừ những người thật sự cho rằng lần này thật ra chỉ là đại hội săn bắn ra, ai lại muốn làm như vậy?

Bất kỳ ai cũng không biết Ma Uyên ở đâu, sẽ xuất hiện vào lúc nào. Dãy núi Phiêu Phong Tuyết rất rộng lớn. Cho dù có hơn mười vạn người đi vào cũng chỉ giống như hạt cát giữa sa mạc. Nếu như mấy nghìn người chia làm mười mấy đội, sau đó cùng nhau sử dụng các loại ma pháp liên lạc, chỉ cần có thể có một đội ngũ tìm được dấu vết của Ma Uyên, các đội ngũ khác sẽ lập tức chạy tới.

Theo lời đồn, sắp tới Ma Uyên sẽ mở ra một khe nứt nhỏ. Nhưng trong lời đồn đại lại không nói gì về chuyện Ma Uyên sẽ mở ra ở đâu.

Đương nhiên, mỗi đội ngũ cũng phải có đầy đủ sức chiến đấu. Nếu không cho dù tìm được Ma Uyên, chỉ sợ cũng không có sức đi tranh đoạt. Bởi vậy, Thanh Môn hơn hai trăm người cũng chỉ chia làm bốn đội. Bốn người của Lan Quân gia, bốn đội ngũ cũng vừa đẹp. Lan Quân Hi liền trực tiếp kéo Vu Nhai về đội ngũ của hắn, đẩy Đặc Lai Nhĩ đi. Chuyện Đặc Lai Nhĩ lo lắng lúc trước đã trực tiếp trở thành sự thật!

Cũng chính là, "Ngụy Linh" thật sự thay thế vị trí của hắn ở bên cạnh Lan Quân Hi.

- Nhưng tiểu thư Lan Quân Hi, ta lại là thánh tử của Thần Điện hệ thổ.

Đặc Lai Nhĩ làm sao có thể cam tâm được. Tiểu thư Lan Quân Hi quyết định như thế không phải nói rõ ràng kém hơn so với "Ngụy Linh" sao?

- Đặc Lai Nhĩ, chính bởi vì ngươi là thánh tử của Thần Điện hệ thổ, ta mới chuyển ngươi sang đội ngũ của Lan Quân Khôi. Với thực lực của ngươi có thể giúp được đám người Lan Quân Khôi. Được rồi, không cần tranh cãi nữa. Chuyện cứ quyết định như vậy đi. Nếu như mỗi người đều không nghe theo sự sắp xếp của ta, vậy vị tría tổng chỉ huy tạm thời của ta nên nhường lại cho người khác thì hơn.

Mặt Lan Quân Hi trầm xuống nói.

Biểu tình Đặc Lai Nhĩ đầy phòng bị, căm hận nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, dường như muốn nuốt sống hắn.

Vu Nhai lại hoàn toàn không thèm để ý đến. Chỉ có điều hắn cũng có chút bất đắc dĩ. Người lớn lên đẹp trai, cho nên không có cách nào, bao giờ cũng sẽ khiến cho người khác đố kỵ. Tuy nhiên hắn có chút kinh ngạc. Không ngờ Đặc Lai Nhĩ này lại là thánh tử của Thần Điện hệ thổ. Xem ra Lan Quân gia nắm giữ lực lượng cũng rất cường đại.

Pháp Thần Điện gặp bi kịch, thật sự đã chia năm xẻ bảy. . .

- Tiên sinh Ngụy Linh, ta tách Vong Thổ Song Sát các ngươi ra xa, không có vấn đề gì chứ?

Lan Quân Hi lại hỏi.

- Đương nhiên không thành vấn đề. Tất cả đều nghe theo lệnh chỉ huy.

Vu Nhai sảng khoái nói. Vong linh huynh bị phân đến một đội ngũ khác. Vu Nhai đương nhiên hiểu được ý của Lan Quân Hi. Nàng chính là sợ hai người bọn họ ở cùng một chỗ, sẽ khó đối phó. Nhưng Lan Quân Hi không biết, Vu Nhai căn bản không thèm để ý xem vong linh huynh bị phân đến đâu. Tách ra có thể sẽ tốt hơn. Có thể biết được nhiều chuyện hơn. Thậm chí có cơ hội tìm được Ma Uyên lớn hơn.

- Được rồi. Ta cảm ơn tiên sinh Ngụy Linh và các vị đã phối hợp với chúng ta. Hiện tại chúng ta cũng lên đường đi thôi.

Lan Quân Hi liếc mắt nhìn Vu Nhai. Nàng thật sự không hiểu nổi gia hỏa "Ngụy Linh" này là hạng người thế nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.