Còn có thế lực lớn nào đó đến Phiêu Phong Thành chờ tin tức. Tất cả hoàn toàn không có liên quan gì với Vu Nhai và đám dân nghèo.
Nguyệt Ninh Á cũng không quay trở lại gây phiền toái cho bọn họ. Chắc hẳn bởi vì hiện tại đang là thời kỳ đặc biệt. Băng Tuyết Ma Vương không cho phép nàng đi ra ngoài gây sự.
- Ba ngày đã trôi qua. Chúng ta mau lên đường thôi.
Sáng sớm, đám người Vu Nhai, vong linh huynh, Tu Tư và Tô Lôi đã xuất phát. Đám dân nghèo nhìn theo bóng dáng bọn họ rời đi, sau đó lại lặng lẽ mang túi lên vai, rời khỏi khu xóm nghèo này. Bọn họ sợ Nguyệt Ninh Á quay lại trả thù. Đạt Mộc gia gia không rời đi. Hắn là người chỉ còn thiếu nửa bước nữa sẽ xuống lỗ, cũng không muốn lại phải tiếp tục bôn ba. Chỉ có điều, sắp tới lão còn phải đối mặt với cảnh tượng vắng vẻ như vậy, thật khiến người ta ưu thương.
Đám dân nghèo tin tưởng, chỉ cần Tô Lôi và Tu Tư có thể trợ giúp Thanh Môn thành công lấy được ma kiếm, bọn họ vẫn có cơ hội trở lại. Cho dù không về, đến lúc đó Tô Lôi và Thanh Môn cũng sẽ nghĩ biện pháp an bài cho bọn họ một nơi ở tốt.
Khi đi ra khỏi Tuyết Lâm Thành, bọn họ nhìn thấy ở phía ngoài thành có rất đông thanh niên. Vu Nhai không có cảm giác gì. Hắn đã sớm quen với những trường hợp như vậy. Chỉ cảm thấy có chút bi ai cho người dân của đế quốc Ma Pháp. Những người này không phải đi đối đầu với dân Cổ Duệ, mà đang nội đấu.
Vu Nhai không nhịn được quay đầu lại nhìn tiểu thành Tuyết Lâm, tự lẩm bẩm:
- Rốt cuộc Nguyệt Lâm Sa đang ở đâu?
Ba ngày qua, mỗi buổi tối Vu Nhai đều sẽ đi vào trong Phiêu Phong Chủ Thành điều tra. Đáng tiếc ngay cả một chút manh mối cũng không có. Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa dường như đột nhiên biến mất. Biến mất đặc biệt quỷ dị. Theo lý thuyết, một đám thánh ma đạo sư không có khả năng bốc hơi khỏi nhân gian như vậy. Trừ khi bọn họ rơi vào một tuyệt địa cực hiếm người tiến vào...
- Hắc, xung quanh Phiêu Phong Thành, tuyệt địa cường đại nhất lại có thể cho bọn họ vô thanh vô tức, dường như chỉ còn lại có Ma Uyên...
Đúng vậy. Mặc dù không tìm được chút manh mối nào, nhưng vẫn có thể tra ra được một vài lời đồn đãi. Điều này cho hắn biết, Nguyệt Lâm Sa từ đế quốc Ma Pháp truyền tống đến nơi đây, thời điểm lại truyền tống về phía Bách Tộc Loạn Địa thì biến mất. Rất nhiều người đều nói, có thể bởi vì truyền tống trận xảy ra vấn đề gì đó, trên đường truyền tống đã xé nát đám người Nguyệt Lâm Sa thành mảnh nhỏ. Thi thể rơi xuống trong loạn tầng không gian.
Có thể thật sự có khả năng này, nhưng Vu Nhai cũng không công nhận. Nguyệt Lâm Sa là ma pháp sư không gian. Cho dù thật sự xuất hiện không gian chảy loạn, cũng không thể không có chút vết tích nào như vậy. Trừ khi truyền tống trận thẳng tới biển Thần Huyền.
Bởi vậy, Vu Nhai trực tiếp loại bỏ khả năng này. Ánh mắt hắn lại nhắm thẳng vào Ma Uyên.
- Đáng tiếc Ngôn thánh ma đạo sư còn đang phát điên. Bằng không qua miệng nàng có thể tìm hiểu được chút manh mối về Tuyết Ma.
Trong lòng Vu Nhai chỉ có thể thầm cảm thán. Chỉ có điều hiện nay hắn vẫn rất thuận lợi. Tuy rằng trước mắt vẫn là sương mù dày đặc, nhưng bất kể thế nào, hắn đã có một mục tiêu. Đó chính là Ma Uyên. Chỉ cần tìm được Ma Uyên, có lẽ rất nhiều vấn đề cũng có thể giải quyết dễ dàng!
Lại nói, nếu như Ma Uyên thực sự có Thần Chi Nguyên Giới hoặc có thần kiếm Thần Chi Nguyên Giới, vậy thì hắn càng phải đi!
- Tới đây. Ta giới thiệu với mọi người một chút. Bọn họ theo thứ tự là Ngụy Linh, Cáp Đạt Nhĩ, Tô Lôi và Tu Tư ở Tuyết Lâm Thành. Thực lực đều trên ma đạo sư. Trong đó, ngay cả Nguyệt Ninh Á cũng không làm gì được tiên sinh Ngụy Linh.
Rất nhanh, bốn người tìm đến chỗ tập trung của Thanh Môn. Ở đó có Lan Quân Hi và người gia tộc Lan Quân gia thần bí. Bọn họ chiếm được một chỗ rất tốt. Thanh Môn cũng không ít người. Có chừng hơn hai trăm người. Thực lực yếu nhất cũng là đại ma đạo sĩ, cũng tương đương với Hoàng Binh Sư. Cường giả đạt được Thánh cấp cũng không ít. Sau khi bọn họ nghe thấy Lan Quân Hi giới thiệu "Ngụy Linh" khiến Nguyệt Ninh Á không làm gì được, có thể cảm nhận được ánh mắt đầy lửa nóng. Có khoảng mười sáu người có thực lực Thánh cấp.
Nếu như bao gồm cả Vu Nhai và vong linh huynh, chính là mười tám thánh ma đạo sư trẻ tuổi.
Đương nhiên, Vu Nhai nhìn lại. Phần lớn bọn họ đều gần 30 tuổi, đã xem như tiến vào thời kỳ trưởng thành của cuộc đời. Chỉ có không mấy người trên mặt còn thoáng có chút trẻ con chưa hết. Bất kể thế nào, đây là một lực lượng đặc biệt cường đại.
Đúng vậy. Đây chính là tập hợp lực lượng trẻ tuổi trong Thanh Môn, là lực lượng nòng cốt của Thanh Môn sau này.
So với ba thế lực lớn hoàng gia, Băng Tuyết Ma Vương và Tạp Đế Luân Tư mà nói, Thanh Môn vẫn có chút thua kém. Ba thế lực lớn này chắn chắn phải tới Ma Uyên. Lúc này, Vu Nhai dường như cảm giác được điều gì, nhìn về một hướng khác. Nơi đó rõ ràng có hai khí tức hắn đặc biệt quen thuộc. Đó chính là khí tức của Thủy Tinh và Tiểu Hắc. . .
Hắc, thật ra ba ngày trước thời điểm Vu Nhai vừa tới Phiêu Phong Thành, đã biết Thủy Tinh và Tiểu Hắc đến đây.
Hiện tại Thủy Tinh chính là thiên tài của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Đương nhiên, khi Vu Nhai nhìn thấy Thủy Tinh, dáng vẻ Thủy Tinh đã thay đổi rất nhiều. Mái tóc dài màu đen mang theo vài lọn tóc màu vàng kim nhạt. Làn da dường như biến thành tuyết trắng. Con ngươi vốn mơ hồ lại biến thành màu kim. Đó chính là thấu kính mỹ đồng do Vu Nhai tự tay chế tạo, đưa cho Thủy Tinh trước đi nàng xuất phát tới Mạc Luân Tạp Đế.
Trên phương diện khí chất, trông nàng càng quyến rũ hơn. Ở trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, nàng mang thân phận là một ma pháp sư quang minh. Nói chung, nàng đứng ở nơi đó, thật sự khiến người ta loá mắt. Nàng trở thành tiêu điểm chú ý của vô số người. Vô số nam nhân lộ vẻ si mê.
Đúng vậy, đương nhiên cũng bao gồm cả Vu Nhai.
- Chít. . .
Tiểu bằng hữu Tiểu Hắc lại hóa thân làm một con chuột nhỏ kim sắc. Đúng vậy, nó nhuộm lông. Bộ lông vốn đen kịt, lúc này biến thành màu vàng tuyệt đẹp. Cho dù là ai cũng sẽ không thể liên tưởng nó với con chuột Tiểu Hắc khủng khiếp bên cạnh Vu Nhai.
Đúng vậy, hiện tại nó chính là sủng vật Tiểu Kim của pháp sư quang minh "Vưu Y Nhi” Mạc Luân Tạp Đế.
Nó cũng phát hiện ra Vu Nhai. Theo bản năng, nó kêu lên một tiếng. Nó cũng đảo mắt, sau đó gian manh, lăn qua lăn lại ở dưới chân Thủy Tinh. Thủy Tinh đá Tiểu Hắc một cái, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Vu Nhai, sau đó quay đầu đi. Nàng cố kìm chế kích động muốn trợn trắng. Gia hỏa thối này cố ý đòi mình hoan hỉ. Bây giờ còn nhìn mình lộ ra biểu tình chảy nước miếng. Thật là!
- Tiên sinh Ngụy Linh, tiên sinh Ngụy Linh. . .
- Ách. Tiểu thư Lan Quân Hi gọi ta có chuyện gì sao?
Dường như tới lúc này Vu Nhai mới nhớ ra mình được gọi là Ngụy Linh. Hắn lau nước miếng, khôi phục lại bộ dạng đứng đắn, khiến mọi người càng thêm khinh bỉ hắn.