Triệu Hoán Thần Binh

Chương 395: Chương 395: Độc Cô Cửu Nhai, là ai vậy?




Bọn họ cũng không phải chờ đợi quá lâu. Cửa lớn cung điện thần bí liền mở ra. Ba đạo nhân ảnh đồng thời từ bên trong đi ra.

- Chúc mừng Cửu Tà đại nhân nhận được kiếm tâm. Chúc mừng hai vị đại nhân Cửu Tà và Cửu Huyền trở thành kim bào...

Ba đạo nhân ảnh vừa ra tới nơi, mọi người đã chen chúc xông tới, rất nhanh liền vây quanh Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền, sau đó bắt đầu nịnh hót nói không ngừng.

Về phần Vu Nhai... Không có gì đáng chú ý. Người kia là ai chứ?

Biểu tình của hai người Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền không khác nhau là mấy, đều lộ vẻ mặt khiếp sợ.

Dĩ nhiên bọn họ không phải khiếp sợ bởi chuyện trước mắt, mà là vì tất cả những gì nhìn thấy ở trung tâm Kiếm Ảnh Trận. Không đợi bọn họ kịp phản ứng, đã bị đám người vây tới, đẩy về phía Độc Cô Thanh Hải. Đặc biệt là Độc Cô Cửu Tà, thiếu chút nữa thì bị người ta nắm lấy kéo qua.

Độc Cô Cửu Tà là nam, mọi người dám tới gần, dám làm loạn.

Độc Cô Cửu Huyền thì không thể làm loạn. Hơn nữa Độc Cô Cửu Tà bị Độc Cô Thanh Hải điên cuồng khích lệ, kết quả có thể tưởng tượng được. Nếu không phải Độc Cô Cửu Huyền là tôn nữ chính quy của người ta, sợ rằng cũng sẽ giống nưh Vu Nhai bị người ta không để ý tới.

- Ha ha, ta nói này Cửu Tà, ngươi quả nhiên là không hổ danh với cái tên của mình. Bỗng nhiên nổi tiếng. Không hổ danh là truyền nhân ta nhìn trúng. Lần đầu tiên tiến vào Kiếm Ảnh Trận dung hợp ba đạo kiếm tâm. Không tồi không tồi. Quả nhiên có phong thái của ta lúc còn trẻ!

Độc Cô Thanh Hải làm gia gia người ta, tất nhiên không có khả năng tự mình đi nghênh đón. Hắn chờ ở nơi đó, vẻ mặt vẻ hưng phấn. Vừa thấy Độc Cô Cửu Tà, hắn liền khích lệ, đơn giản là thao thao bất tuyệt. Cuối cùng, hắn nói tới mức Độc Cô Cửu Tà tỉnh lại.

- Chờ một chút. Người dung hợp ba đạo kiếm tâm không phải là ta!

- Không cần khiêm tốn. Ta biết tiểu tử ngươi lại muốn cự tuyệt. Hừ hừ, Cửu Tà, để ta kiểm tra một chút... Đ

ộc Cô Thanh Hải chuẩn bị thực hành kế hoạch cưỡng chế thu nhận đồ đệ của lão. Trên mặt lão lộ ra nụ cười âm hiểm.

- Thật sự không phải là ta. Bá tổ có thể hỏi Cửu Huyền mà xem!

Độc Cô Cửu Tà buồn bực muốn chết, rất nhanh liền ngắt lời, nói. Vừa rồi mình bị Vu Nhai làm cho chấn động, sợ nói không ra lời. Vừa ra tới đây đã bị người ta hiểu nhầm. Con mẹ nó cảm giác kia thật sự phiền muộn.

- Thật không phải là ngươi sao? Cửu Huyền, cháu nói đi!

Độc Cô Thanh Hải bán tín bán nghi nhìn sang.

- Quả thực không phải là Độc Cô Cửu Tà, mà là Độc Cô Nhai. Hiện tại chắc phải gọi là Độc Cô Cửu Nhai!

Độc Cô Cửu Huyền bởi vì Độc Cô Cửu Tà bi kịch trở thành nhân vật chính. Nàng ở một bên cũng bình tĩnh trở lại, nặng nề gật đầu.

- Độc Cô Cửu Nhai, đó là ai vậy?

- Chính là hắn...

Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền đồng thời chỉ tay về phía Vu Nhai. Tất cả mọi người theo đó mà nhìn sang. Sau đó bọn họ liền thấy Vu Nhai đang lén lén lút lút nhón đầu ngón chân đi về phía ngọn núi bên dưới. Bộ dạng như vậy đừng nói có bao nhiêu bỉ ổi, hoàn toàn không có nửa điểm gì là cao thủ. Trên người hắn cũng giống như tên khất cái, tóc tai rối loạn.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, lại nhìn về phía hai người Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền.

- Ai, Cửu Huyền à, cháu là tôn nữ của ta. Gia gia ta thật vất vả mới tìm được một truyền nhân kiếm pháp. Sao cháu có thể liên kết với hắn lừa gạt ta. Gia gia thật quá thương tâm!

Vẻ mặt Độc Cô Thanh Hải lộ vẻ bi thương nói.

Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên đều kêu lên một tiếng kỳ quái:

- Độc Cô Nhai, ngươi đừng đi.

Không đi mới là lạ. Vừa rồi, bộ dạng Độc Cô Cửu Tà thế nào, hắn đều nhìn thấy rõ ràng. Hắn cũng không thích cảm giác bị nâng lên. Chủ yếu nhất là vì Tử lão đầu này vừa nhìn đã biết là một tên biến thái. Nếu làm không tốt, thật sự sẽ bị bắt làm truyền nhân.

Hơn nữa trong cơ thể hắn có ba đạo kiếm tâm, phải lập tức tìm một chỗ thật tốt để nghiên cứu một chút. Hắn phải bảo Huyền Binh Điển hoặc Thôn Thiên Kiếm nghĩ biện pháp ẩn nấp. Nếu không bị loại cao thủ cực kỳ siêu cấp như Độc Cô Thanh Hải bắt được, bắt đi nghiên cứu còn may, nếu như bí mật trên người khó giữ được mới là phiền muộn. Nhân cơ hội này, Vu Nhai đột nhiên vận dụng Phong Tung Bộ cộng thêm thuật ám ảnh chặn giết, chạy ra khỏi Kiếm Ảnh Trận, xuống ngọn núi phía dưới!

Vu Nhai đã thông qua Độc Cô Cửu Tà biết được, Kiếm Ảnh Trận của Độc Cô gia, bao gồm tất cả mọi thứ ẩn trong hư không. Chuôi kiếm giống như chỗ của Độc Cô Thanh Hải chỉ là một phần của Kiếm Ảnh Trận, ở vị trí sát ngoài. Sau đó là rừng kiếm. Cuối cùng là khu vực kiếm tâm.

Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền điên cuồng đuổi theo. Đám người Độc Cô Thanh Hải ngây người giống hết như Vu Nhai trước khi tiến vào sát hạch.

Trên phương diện cảnh giới Vu Nhai khẳng định vẫn kém hơn so với hai người kia. Nhưng trên phương diện tốc độ, hắn lại nhanh hơn so với bọn họ. Chỉ có điều như vậy vẫn chưa đủ. Hắn không phải muốn tránh Độc Cô Cửu Huyền và Độc Cô Cửu Tà, mà là Tử lão đầu phía sau.

- Tiểu Thúy...

- Ngao...

Nếu cứ như vậy, Vu Nhai nhất định ngay cả bột xương cũng không còn. Hắn vội vàng gọi Tiểu Thúy, nhảy đến trên lưng nó, sau đó tùy tiện chỉ một hướng.

Tiểu Thúy liền bay vào trong rừng kiếm phong cao thấp khác nhau phía dưới.

Khi Độc Cô Cửu Tà cùng Độc Cô Cửu Huyền thật vất vả từ trong Kiếm Ảnh Trận đi ra, đã không thấy Vu Nhai nữa

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Độc Cô Thanh Hải mới vọt xuống. Hắn không nói hai lời kiểm tra kiếm tâm trong cơ thể Độc Cô Cửu Tà. Chợt sắc mặt hắn điên cuồng biến đổi, giống như ánh mặt trời chiếu xuống núi vào buổi sáng sớm. Bảy màu không ngừng trao đổi.

- Mẹ nó, lẽ nào lão tử thật sự nhìn nhầm?

Độc Cô Thanh Hải không nhịn được thở hắt ra nói.

- Thanh Hải bá tổ, ta không phải đã nói với bá tổ rồi sao? Độc Cô Nhai kia thật sự rất tà. Điều khiến người ta suy sụp chính là, hắn từ đầu đến cuối đi trong rừng kiếm đều đi đường chính giữa. Hơn nữa còn đi nhanh hơn ta!

Độc Cô Cửu Tà không biết là đang buồn hay đang vui, nói.

- Cái gì?

Độc Cô Thanh Hải lại khiếp sợ:

- Đi đường chính trong rừng kiếm. Trong đường chính này, sát tính tại sao không có khiến hắn suy sụp được? Cho dù không có, hắn sao có thể đi ra trong thời gian ngắn như vậy được?

- Ta làm sao biết được! Ta đã nói hắn rất tà mà.

Vẻ mặt Độc Cô Cửu Tà đầy cầu xin.

- Gia gia, gia gia nói xem có phải bởi vì hắn là Kỳ Binh Giả, cho nên sát tính và kiếm ý đối với hắn vô hiệu hay không?

Độc Cô Cửu Huyền hỏi vấn đề trước đó vẫn muốn biết.

- Ừ, có thể, có thể... Không, không có khả năng. Nếu nói như vậy, tiểu tử này dựa vào cái gì mà có thể dung hợp ba đạo kiếm tâm? Trong đó còn có một đạo kiếm tâm cường đại như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.