Nhưng lúc này, vẻ đẹp của
nàng lại có phần rất thương tâm. Trên gò má nàng, hai hàng nước mắt đang chảy dài. Vẻ đẹp thê lương như vậy càng khiến cho hắn thêm sợ hãi.
- Chuyện này... Nàng... nàng cứ tiếp tục. Ta... ta đi trước!
Trong nháy mắt, tức giận điên cuồng trong đầu Vu Nhai đã trực tiếp bị
hai hàng nước mắt này cuốn trôi đi mất, không thấy bóng dáng. Những lời
hắn thật sự muốn nói đều nói không nên lời. Cuối cùng hắn chỉ có thể đờ
đẫn, lắp bắp thêm vài từ, sau đó lao nhanh ra ngoài...
Mẹ nó. Thật sự không thể chịu nổi khi nhìn thấy nữ nhân khóc. Thậm chí
lúc này Vu Nhai cũng không ý thức được tại sao Kiếm Linh lại có thể có
nước mắt?
- Ta chỉ nói với nàng tất cả những gì ngươi từng trải qua sau khi tới
đến đại lục Thần Huyền. Hơn nữa, ta quả thực cũng là một nữ nhân xấu. Ta có tư tâm khi nói với nàng những lời đó. Về phần tư tâm gì, vừa rồi
Thủy Tinh đã nói cho ngươi biết.
Thôn Thiên Kiếm Linh lên tiếng.
Lúc Vu Nhai gần rời đi, trong giọng nói của nàng không có khóc nức nở,
nhưng vẫn có chút run rẩy. Rất rõ ràng nàng cố đè nén tâm tình nói ra
những lời này. Sau khi nói xong, Thôn Thiên Kiếm Linh lập tức đánh một
đạo Huyền Nguyên Chi Lực ra ngoài, ném Vu Nhai ra khỏi tiểu thế giới
Binh Linh của nàng. Sau đó, Huyền Nguyên Chi Lực hoàn toàn phong tỏa
tiểu thế giới Binh Linh của nàng.
Đứng ở trên mặt đất của Huyền Binh Điển, Vu Nhai há hốc miệng. Trong nháy mắt đầu óc hắn trống rỗng...
- Này... Lão bà Thôn Thiên Kiếm, Thôn Thiên Kiếm Linh, Thôn Thiên Kiếm
tỷ tỷ, Thôn Thiên Kiếm tiền bối, trước hết hãy mở cửa một chút được
không?
Vu Nhai cuối cùng đã kịp phản ứng. Tuy rằng trong đầu vẫn cảm thấy khó
có thể tin được, nhưng hắn chính là không xông vào tiểu thế giới Binh
Linh của Thôn Thiên Kiếm Linh được. Hứn chỉ có thể ở bên ngoài kêu.
Đương nhiên cũng bao gồm những lời xin lỗi. Đáng tiếc Thôn Thiên Kiếm
Linh vẫn im lặng.
- Mẹ nó, mị lực quá mạnh mẽ, hình như cũng là sai lầm. Trời ạ, ta thật sự có mị lực mạnh như vậy sao?
Cuối cùng, Vu Nhai chỉ có thể phiền muộn cùng cười khổ. Nói thật ra, đến bây giờ hắn vẫn không thể tin được Thôn Thiên Kiếm Linh cao cao tại
thượng sẽ thích mình. Hắn thật sự không thể tin được. Thật vậy. Trong
lúc nhất thời đầu óc hắn thực sự hỗn loạn muốn chết.
Mà thôi. Vẫn nên nhanh chóng thực hiện kế hoạch đã. Nếu muộn nữa sợ rằng không kịp.
Vu Nhai lắc đầu, nhanh chóng vứt bỏ hỗn loạn trong đầu. Lúc này Huyền
Binh Điển đã rơi vào trong đường ống thoát nước của đế quốc Huyền Binh.
Rất nhanh thân ảnh hắn từ trong Huyền Binh Điển đi ra, sau đó vội vàng
bay thật nhanh về phía hoàng thành.
Mặc dù nói không nghĩ nữa, nhưng dọc đường đi đầu óc hắn vẫn hỗn loạn.
Mãi đến khi thật sự đến hoàng thành, mãi đến khi một lần nữa đi tới phủ
tướng quân còn ầm ĩ hơn cả đêm hôm trước, hắn mới hoàn toàn tiến vào
trạng thái chiến đấu. Có lẽ bởi vì tâm tình có hơi loạn, hắn cũng không
làm tiếp các điều tra khác. Linh giác chỉ nhẹ nhàng đảo qua, xác định
lúc này công chúa Linh Vũ đã đi tới phủ tướng quân, hắn mới phát động
thời gian Thần Vương chi đạo...
Huyền Binh Đại Đế cũng không tới tham gia hôn lễ của công chúa Linh Vũ.
Có lẽ bởi vì hắn bận rộn rất nhiều chuyện phải lưu lại, có lẽ là bởi vì
vấn đề phong tục, hoặc hắn còn chưa tới. Dù sao bây giờ còn chưa có
chính thức bái đường, nghi thức lớn nhất còn chưa chính thức bắt đầu.
Nói chung, Huyền Binh Đại Đế hiện tại chưa xuất hiện!
Đúng vậy, Vu Nhai cũng phải tranh thủ ra tay trước khi Huyền Binh Đại Đế có khả năng xuất hiện.
Phải biết rằng, bản thân Huyền Binh Đại Đế không đáng sợ, nhưng chỉ cần
hắn xuất hiện, sợ rằng bên cạnh sẽ có một thậm chí vài cao thủ khủng bố. Đến lúc đó kế hoạch của hắn khẳng định rất bất lợi. Thậm chí ngay cả
chuyện thực hiện cũng đừng nghĩ tới, đã trực tiếp bị bắt rồi.
Đúng vậy. trước khi nơi khởi nguồn Nguyên Giới sụp đổ, Huyền Binh Đại Đế đã rời đi rồi.
Huyền Binh Đại Đế thật sự không ngờ Vu Nhai sẽ không đi cứu Đan Đạo Hùng mà xuất hiện ở nơi này. Lấy tâm thuật đại đế của hắn, khẳng định nghĩ
không ra, Vu Nhai cũng là thủ lĩnh của một thế lực lớn lại không cẩn
thận như vậy, kích động như vậy. Chỉ vì một chuyện đối với hắn mà nói là rất rất nhỏ mà cam tâm tình nguyện mạo hiểm. Hắn biết Vu Nhai là người
trọng tình trọng nghĩa, cho nên mới có chuyện Đan Đạo Hùng. Nhưng không
ngờ sự trọng tình trọng nghĩa của Vu Nhai lại vượt qua cả suy đoán của
hắn trước đó.
Nói chung, thời gian Thần Vương chi đạo lặng lẽ xuất hiện như vậy...
Ở trong mắt Vu Nhai, mọi người xung quanh đều dừng lại. Bởi vì năng lực
ẩn nấp của hắn lại thêm lực chú ý của Thần Hoàng luôn tập trung ở chỗ
Đan Đạo Hùng, bởi vậy, không ngờ không có người nào phát hiện ra thời
gian Thần Vương chi đạo. Điều này cũng nằm trong suy đoán trước đó của
Vu Nhai.
- Công chúa Linh Vũ, đã lâu không gặp.
Xung quanh đều bị thời gian làm dừng lại. Chỉ có công chúa Linh Vũ ngồi ở chỗ đó, mặc hoa bào đỏ thẫm là có thể cử động. Ban đầu nàng còn cảm
thấy kỳ quái, vì sao xung quanh lại đột nhiên trở nên yên tĩnh như vậy.
Thời điểm nàng đang nghi ngờ, một giọng nói xa lạ mà có chút quen thuộc
xuất hiện. Trong giây lát nàng hình như nghĩ tới điều gì, toàn thân run
rẩy, chậm rãi vén khăn cưới màu đỏ lên. Cuối cùng lộ ra hai con mắt. Đó
là hai con mắt đỏ hồng vì khóc. Khi nhìn thấy rõ người vừa tới, nàng
chậm rãi kinh ngạc kêu lên, cũng mang theo hận ý nói:
- Vu Nhai!
Vu Nhai có phần sững sờ. Nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút, hắn liền biết
tại sao công chúa Linh Vũ lại nhìn hắn với sự hận ý như vậy. Trong lòng
hắn thầm thở dài:
- Công chúa Linh Vũ, chúng ta không có nhiều thời gian. Ta chỉ hỏi nàng
một câu, nàng vẫn muốn tiếp tục hoàn thành cuộc hôn lễ này chứ?
- Ta...
Công chúa Linh Vũ vốn có rất nhiều lời muốn nói, thậm chí muốn chất vấn, nhưng trong nháy mắt lại bị Vu Nhai chấn nhiếp.
- Thi thể Tiểu Luyện đang ở chỗ của ta. Nguyên nhân cái chết của Tiểu
Luyện ta cũng đã sử dụng đạo cụ ma pháp ghi chép, ghi lại. Ta hỏi lại
nàng. Nàng còn muốn hoàn thành cuộc hôn lễ này hay không?
Giọng nói Vu Nhai rất bình thản, nhưng đối với một thiếu nữ vô cùng đơn
thuần mà nói, lựa chọn trước mắt thật sự quá tàn khốc. Nhưng Vu Nhai
thật sự không có thời gian giải thích quá nhiều. Thời gian Thần Vương
chi đạo không phải là vạn năng.
Công chúa Linh Vũ ngây người, dường như đang tiêu hóa lời Vu Nhai nói.
Nhưng rất nhanh nàng lại ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hồng vì khóc lại lộ
ra vẻ kiên quyết, mang theo sự kiên quyết mà thiếu nữ vốn không nên có:
- Ta không muốn hoàn thành hôn lễ này. Ta muốn nhìn thấy thi thể của Khinh Vũ. Cho dù phải vượt qua núi đao biển lửa.
Đúng vậy, Luyện Khinh Vũ cũng đã chết, lòng của nàng cũng đã chết. Vậy nàng còn có gì phải sợ nữa?
Hiện tại nàng sở dĩ vẫn còn sống, sở dĩ nàng tham dự vào buổi hôn lễ
này, chính là bởi vì phụ hoàng đã nói với nàng, Luyện Khinh Vũ đã bị Vu
Nhai giết chết.