Thẩm Ngọc Chi nhìn Giang Trạm cởi áo khoác ra đưa cho Khương Ly ôm trong ngực, còn sầm mặt đi về phía mình, vừa lùi vừa nói: “Đùa tí thôi mà, không nên động thủ. Mọi người đều là anh em tốt, tính toán với nhau thế làm gì...”
“Bùm”, cậu ta căng thẳng nên tay lỡ kéo ống pháo khiến pháo hoa phun thẳng lên đầu Giang Trạm.
Giang Trạm tính nghiêng đầu định tránh nhưng không kịp nữa rồi, trên vai và đầu đều là pháo hoa, có mấy giấy màu còn treo lủng lẳng trên lông mày chưa muốn rơi.
Đầu tiên tất cả mọi người đều im lặng rồi mấy giây sau Triệu Quan Vũ và Tôn Trạch Lâm đứng xem trò vui thấy thế thì cười vang, chỉ vào Thẩm Ngọc Chi nói: “Thẩm ơi là Thẩm, ông thật to gan!”
Thẩm Ngọc Chi cũng đang hoang mang, bối rối nhìn tay của mình rồi nhìn Giang Trạm, nuốt một ngụm nước bọt, giải thích: “Anh hai, đại ca, em không cố ý... Á!”
Giang Trạm không thèm phí lời với cậu ta, trực tiếp nắm lấy vai cậu ta rồi đè sấp lên ghế sofa, dùng đầu gối ghì chặt thắt lưng cậu ta, Thẩm Ngọc Chi gào to kêu đau, vội cầu cứu Khương Ly: “Chị dâu, cứu em!”
Nếu đã gọi một tiếng chị dâu thì Khương Ly không thể nào ngồi yên không để ý được, cậu đi tới thay Giang Trạm lụm hết pháo hoa trên người hắn rồi tung hết lên đầu Thẩm Ngọc Chi, cười híp mắt nói với Giang Trạm: “Được rồi, đừng nóng giận nữa.”
Thẩm Ngọc Chi: “...”
Triệu Quan Vũ và Tôn Trạch Lâm làm quần chúng ăn dưa không ngờ cậu sẽ làm thế, nhìn Thẩm Ngọc Chi đầu đầy pháo hoa, học Khương Ly trăm miệng một lời nói với Giang Trạm: “Được rồi, đừng nóng giận nữa ~”
Giang Trạm: “...”
Chuyện này vậy là xong, Thẩm Ngọc Chi vì tính mạng mà gọi người lấy tấm banner xuống, xoa xoa eo của mình rồi ngồi chỗ cách xa hắn nhất, nhưng không được bao lâu lại cọ cọ tới gần, ghé cạnh Giang Trạm hỏi: “Ấy, tôi nói chứ hai người từ khi nào biến thành quan hệ người yêu rồi?”
Cậu ta thực sự rất tò mò, cả Tôn Trạch Lâm và Triệu Quan Vũ cũng vậy. Dù sao Giang Trạm là người duy nhất trong đám bọn họ giữ “zin” suốt nhiều năm như thế, nên họ tò mò muốn biết Khương Ly làm sao mà bắt được Giang Trạm.
Giang Trạm không có hứng thú thích chia sẻ chuyện tình yêu của mình với người khác, dù họ là bạn thân đi nữa nên hắn buồn bực đẩy mặt Thẩm Ngọc Chi ra: “Liên quan gì tới ông, tránh sang một bên.”
“Đừng như vậy mà, kể cho mọi người vui vẻ tí nào.” Thẩm Ngọc Chi nhiều chuyện cực, đem micro hướng về phía Giang Trạm, “Hãy nêu cảm nhận về mối tình đầu của ông nào.”
“Mối tình đầu?”
Khương Ly ở bên cạnh nghe thấy mấy từ này liền ngừng lại, nhìn Giang Trạm rồi nhìn Thẩm Ngọc Chi, giọng điệu mang vẻ kinh ngạc: “Anh nói là mối tình đầu? Anh nói Giang Trạm?”
“Đúng vậy.” Thẩm Ngọc Chi chỉ chỉ Giang Trạm, “Giang tổng của chúng ta đã độc thân ba mươi năm. Có thể nói cậu là bạn trai đầu tiên của cậu ta đó, không bạn trai thì cũng là bạn gi... A!”
Chưa kịp nói xong bốn từ “bạn giường đầu tiên” thì Giang Trạm đã lấy miếng điểm tâm nhét vào miệng Thẩm Ngọc Chi chặn lời cậu ta lại.
“Cút!”
Thẩm Ngọc Chi sợ hắn nói chuyện không đúng ý sẽ động tay chân nên cắn điểm tâm rồi nhanh nhẹn lăn đi, thế nhưng trọng điểm đã được Khương Ly nghe thấy.
Khương Ly cho tới giờ cũng không nghĩ tới bản thân chính là người bạn trai đầu tiên của Giang Trạm, chuyện bất ngờ này khiến cậu rất sung sướng, với điều kiện của Giang Trạm như thế, muốn loại người gì mà chẳng có nhưng hắn lại độc thân tới ba mươi hai năm?
Mặc dù nói Khương Ly không truy cứu trước kia Giang Trạm có bao nhiêu người, dù sao đó chỉ là chuyện quá khứ, cậu coi trọng hiện tại và tương lai hơn. Thế nhưng, bỗng nhiên nghe thấy Giang Trạm chỉ có một mình mình thì không chỉ là cảm thấy vui vẻ nữa mà là cảm giác giống như trúng thưởng độc đắc vậy.
Dùng lời giải thích ảo tưởng khác thì lý do tại sao Giang Trạm độc thân lâu như thế chính là đang chờ mình.
Nghĩ tới điều này thì tâm trạng Khương Ly bay cao phấp phới, đâu còn tâm tư ca hát nữa, ném micro sang một bên, đến gần hỏi Giang Trạm: “Em thật sự là người yêu đầu tiên của anh?”
“...”
Trong đôi mắt của Khương Ly ánh lên nét sung sướng quá rõ ràng, Giang Trạm bị cậu nhìn thế thì có chút bối rối, lỗ tai cũng dần đỏ lên, trong lòng thầm mắng tên Thẩm Ngọc Chi thiểu năng một ngàn lần, quay đầu sang chỗ khác ngó lơ vấn đề này: “Xáp tới gần như thế làm gì, ở bên ngoài để ý một chút.”
“Em dựa vào bản lĩnh của mình mà nói chuyện yêu đương, cần chú ý cái gì?” Khương Ly nhíu mày nhìn hắn.
Giang Trạm: “...”
Lúc thường Thẩm Ngọc Chi bị Giang Trạm ức hiếp quen rồi, giờ thời thế đổi vận nên cậu ta nhìn ra được giữa hai người thì tựa hồ địa vị Khương Ly cao hơn một chút, không sợ chết mà lải nhải bên tai Khương Ly: “Tôi thay cậu ta bảo đảm cậu chính là người đầu tiên của cậu ta. Lúc trước tôi còn giúp cậu ta tìm tiểu nam sinh nhưng đối phương lại nửa đường chạy mất!”
Giang Trạm: “...”
Khương Ly: “...”
“Thì ra còn có tiểu nam sinh à...” Khương Ly như có điều suy nghĩ gật gật đầu, nhìn Thẩm Ngọc Chi hỏi, “Tiểu nam sinh ở đâu, club các anh sao?”
“...” Thẩm Ngọc Chi ý thức được bản thân mình hơi lố quá rồi, hắng giọng vài tiếng, nhích nhích mông sang chỗ tụi Triệu Quan Vũ, cứng rắn nói sang chuyện khác: “Hôm nay là sinh nhật của lão Triệu mà. Tại sao mọi người chỉ toàn nói chuyện không ca hát vậy! Ha ha!”
Bầu không khí lại lúng túng lần nữa, mãi cho tới khi kết thúc, ánh mắt Giang Trạm nhìn Thẩm Ngọc Chi đều như muốn xiên chết cậu ta.
....
Thời gian quay Nằm Vùng khoảng 4 tháng, bởi vì tới cuối năm nên trì hoãn nửa tháng, chờ khi quay xong thì mùa hè đã tới.
Sau khi kết thúc quay phim, Khương Ly không tiếp tục công việc mà xin nghỉ nửa tháng, cùng Giang Trạm đi chơi nước ngoài một chuyến.
Mới quay qua quay lại đã gần một năm từ khi cậu đặt chân tới thế giới này rồi, mà Trường Hà Lạc Nguyệt cũng sắp được phát sóng.
Trường Hà Lạc Nguyệt sẽ được phát sóng trên đài truyền hình Giang Nam và An Bình, chiếu lúc giờ vàng 8 giờ tối, đồng thời cũng sẽ được tuyên truyền trên mạng.
Trường Hà Lạc Nguyệt được fan trên mạng bầu chọn là bộ phim truyền hình được mong đợi nhất, từ đạo diễn kim bài Chu Tấn, biên kịch nổi danh Hoàng Li Sanh cải biên, lưu lượng đỉnh cấp Cận Vũ, ngôi sao điện ảnh Phùng Nhã Đình, trong đêm phát sóng đã bá đạo chiếm trước sáu vị trí hot search mà tỉ lệ rating cũng dễ dàng chiếm được vị trí thứ nhất và thứ hai của đài truyền hình Giang Nam và An Bình.
Phim truyền hình lên sóng khiến hai nhân vật do Khương Ly đóng cũng được chính thức xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, tính cách cùng tác phong đối lập với nhau nhưng lại được cậu diễn rất nhập vai, vừa lên sàn đã gây được sự chú ý của mọi người.
Nhân vật Liễu Truyền Đăng khiến người vừa hận vừa đau lòng, khi hắn ta còn bé đã bị người ta giày vò, hành hạ khiến sau này hắn trở nên độc ác và tàn nhẫn. Nếu như vào thời điểm khi còn nhỏ đó hắn có thể nhận được thiện ý từ người khác thì chắc không tới nỗi sẽ chôn vùi một chút ánh sáng cuối cùng trong nội tâm như thế.
Mà Liễu Bạch Trúc cùng với cảnh ngộ tương phản cũng tạo cho họ cảm nhận khác.
Quan hệ của hai huynh đệ lúc nhỏ mặc dù không tệ nhưng khi Liễu Truyền Đăng bị đưa vào trong cung thì Liễu Bạch Trúc chỉ khóc nháo qua mấy ngày, mà tình cảm của con nít lại dễ dàng bị đồ vật mới thay thế. Sau khi Liễu Truyền Đăng rời đi một thời gian thì y cũng dần dần có thói quen không có ca ca ở bên cạnh, lại thêm nam chính Mộ Dung xuất hiện nên đã thay thế được vị trí của Liễu Truyền Đăng.
Lúc tin tức Liễu Truyền Đăng bất ngờ rơi xuống nước bỏ mình, khi đối mặt với người mẫu thân tan nát cõi lòng thì ngoại trừ khổ sở, y càng cảm giác mờ mịt nhiều hơn. Bởi vì Liễu Truyền Đăng đã rời đi quá lâu, ký ức về ca ca đã trở nên mơ hồ tới không còn hình dạng.
Khi Trường Hà Lạc Nguyệt phát sóng được một tuần thì dân mạng đã làm nhiều GIF về hai nhân vật này, kỹ thuật diễn tinh tế của Khương Ly cũng chặn được miệng những anh hùng bàn phím khi trước đã mắng chửi Khương Ly, tên của cậu và tên nhân vật đều lên hot search mấy ngày.
...
Khương Ly bị tiếng chuông đánh thức, tay mò đồng hồ ở tủ đầu giường nhưng mò mãi cũng không ra, một cánh tay lướt qua cậu chuẩn xác tắt đồng hồ báo thức đi, thanh âm vang lên trên đỉnh đầu: “Em tỉnh chưa?”
Tối hôm qua Khương Ly thức chơi game tới hai giờ sáng nên giờ vẫn còn buồn ngủ, xoay người ôm lấy eo Giang Trạm, đầu dựa lên ngực hắn, thanh âm vẫn còn ngái ngủ: “Ngủ một lúc nữa, nửa tiếng nữa anh nhớ gọi em.”
Giang Trạm xoa tóc cậu: “Ngủ đi.”
Khương Ly nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, Giang Trạm chỉnh lại điện thoại cậu ở chế độ rung đặt ở bên cạnh mình, khi Phùng Đông gọi tới thì thay cậu nhận.
“A Ly, cậu đã tỉnh chưa? Lát nữa tôi sẽ tới đón cậu.” Phùng Đông ở đầu bên kia nói.
“Tôi là Giang Trạm.”
Giang Trạm nhẹ giọng, liếc nhìn Khương Ly vẫn còn say ngủ: “Tôi sẽ đưa em ấy tới.”
“Được được.”
Cúp điện thoại, Giang Trạm chợp mắt một lúc rồi gọi Khương Ly dậy.
Lúc Khương Ly rửa mặt thì bữa sáng đã được giao tới, ngoại trừ hắn và Khương Ly còn có món cá cho Khương Nhu Mễ.
Hôm nay Khương Ly quay quảng cáo nước hoa, sau khi ăn xong bữa sáng, hai người chuẩn bị rồi Giang Trạm lái xe chở Khương Ly tới nơi trường quay.
Giang Trạm còn có công chuyện khác nên sau khi đưa Khương Ly tới nơi thì rời đi trước.
Nước hoa Riel thuộc một trong mười thương hiệu nước hoa nổi tiếng nhất thế giới, được sinh ra từ nước Pháp, có lịch sử gần trăm năm, phong cách xa hoa, mê hoặc, tao nhã.
Khương Ly là người phát ngôn năm nay của Riel ở Trung Quốc, hôm nay là lần đầu tiên quay. Lúc trang điểm, cậu nhàn rỗi không có chuyện gì nên cầm tờ báo lên đọc, vừa mở ra đã bị đầu đề chiếm nửa trang báo hấp dẫn sự chú ý.
¾ Tin độc quyền, tập đoàn Giang thị và doanh nghiệp Thẩm thị có ý định làm thông gia!!!
Nội dung đưa tin không nhiều nhưng tiêu đề cùng bức ảnh đã chiếm nửa độ dài, người đưa tin tự xưng là phu nhân Giang cũng chính là mẹ của Giang Trạm tiết lộ, tập đoàn Giang Thị cùng Thẩm thị trông ngóng năm nay sẽ có tin thông gia.
Doanh nghiệp Thẩm thị là công ty của nhà Thẩm Ngọc Chi.
Ở cùng Giang Trạm lâu như vậy nhưng Khương Ly hoàn toàn chưa từng gặp mẹ Giang Trạm, cũng nghe rất ít chuyện trong nhà của hắn, chỉ biết là quan hệ giữa hắn và mẹ không mấy thân thiết, lúc thường rất ít khi về Giang gia.
“Ký chủ.” Thanh âm hệ thống vang lên, “Nam chính sắp kết hôn rồi.”
“Tiểu khả ái, tao nhìn thấy rồi, không cần nhắc cho tỉnh đâu.” Khương Ly cười nói.
“...À.” Hệ thống nói, “Thoạt nhìn ngài có vẻ không lo lắng cho lắm.”
“Nội tâm căng thẳng.”
“...”
Hệ thống biểu thị bản thân chẳng cảm nhận được ký chủ căng thẳng chút nào.
Khương Ly biết Thẩm Ngọc Chi còn một người em gái, mà chuyện thông gia không có nghe Giang Trạm nói qua. Mấy ngày trước lúc tụ tập với bọn Thẩm Ngọc Chi cũng không nghe Thẩm Ngọc Chi nói, nếu không phải bọn họ lừa gạt cậu thì với quan hệ của Giang Trạm và phu nhân Giang, Khương Ly đoán ngay cả Giang Trạm cũng chưa biết gì.
Vì vậy Khương Ly chụp lại bài báo, nhắn Wechat với Giang Trạm.
Lúc nhận được tin nhắn của Khương Ly, đúng lúc Giang Trạm vừa tới dưới lầu công ty, mở ra nhìn thấy nội dung bức ảnh, động tác xuống xe dừng lại rồi hắn đóng cửa xe, nhắn lại cho Khương Ly, một lần nữa khởi động xe rời đi.
¾ Giang Trạm: Không có chuyện này, để anh xử lý.
Khương Ly đọc tin nhắn của Giang Trạm, khóe môi khẽ cong, cất điện thoại đi.