Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 60: Chương 60: Điểm thân mật tăng vọt




Dịch: Hoàng Hi Bình

Biên: Niệm Di

Hàn Phi theo Từ Cầm bước vào căn hộ số 1052. Hắn nhìn cô mở vòi nước rửa tay trong nhà vệ sinh, bồn nước vốn sạch sẽ lập tức bị nhuộm đỏ.

“Hôm nay cưng muốn ăn gì?” Từ Cầm cúi đầu chăm chú rửa tay, cả vết máu trong kẽ móng tay cũng được rửa sạch.

“Chị, hôm nay em tới tìm chị bàn chuyện.” Hàn Phi đặt [Kén người] lên bàn cơm: “Em lấy được vật nhỏ này từ hàng xóm ở tầng 6.”

“Tầng 6? Những người đó không phải là hàng xóm, chúng là bọn ngoại lai.” Rửa tay xong, cô cầm [Kén người] trên bàn lên: “Thứ mà cưng muốn tặng chị chính là cái này sao?”

“Nó gọi là [Kén người], là kén của một loại côn trùng nào đó. Em cảm thấy thứ này tương đối hiếm nên đưa qua cho chị.”

“[Kén người] à? Chị chưa từng ăn, không biết có mùi vị gì?” Từ Cầm dùng ngón tay trắng bệch nắm lấy tổ kén này, trong khi con ngươi đỏ như máu của cô lại nhìn về phía Hàn Phi: “Cưng muốn ăn nó không?”

“Tạm thời em còn chưa định ăn nó.” Hàn Phi nở nụ cười giản dị: “Lúc kẻ ngoại lai ở tầng 6 kia chết đi, trong túi quần áo của gã chỉ có mỗi thứ này. Chắc hẳn nó rất quan trọng với đám người ngoại lai ấy. Em đang nghĩ, liệu chúng ta có thể lợi dụng thứ này để dụ đám người ngoại lai ở tầng 6 ấy chường mặt ra hay không?”

“Dụ đám ngoại lai ở tầng 6 thó mặt ra à? Sau đó thì sao?” Trong con ngươi đỏ như máu của Từ Cầm chậm rãi hiện ra vẻ kích động bệnh hoạn; cô nhìn về phía Hàn Phi bằng một biểu cảm như đang cực kỳ mong chờ.

“Những kẻ kia không chịu tuân theo nội quy ở đây. Em muốn trò chuyện với chúng, kiềm chế bọn chúng.” Hàn Phi thành thật ngồi bên bàn ăn, biểu hiện vô cùng ngoan ngoãn, cứ như không có ý xấu nào cả.

“Chỉ trò chuyện thôi sao?” Từ Cầm nhìn dao ăn trong tay mình: “Nếu như bọn họ không muốn trò chuyện thì sao?”

“Sau đó sử dụng phương thức biểu quyết, thiểu số tuân theo đa số, buộc chúng phải sửa đổi.” Hàn Phi dùng từ rất văn minh.

“Cưng khẳng định sao? Chúng ta chỉ có 2 người, chúng ta mới là thiểu số.”

“Chị, chị tính sai rồi. Nếu như chúng không muốn trò chuyện, vậy chúng chỉ còn lại một người.” Hàn Phi dùng ánh mắt trong sáng, thuần khiết nhìn Từ Cầm: “Giữ lại người này, sau này kẻ đó sẽ có thể giúp chúng ta tìm được càng nhiều người ngoại lai đến hơn.”

Bốn mắt nhìn nhau, nụ cười trên gương mặt của Từ Cầm càng thêm rực rỡ; có vẻ cô hết sức hài lòng về Hàn Phi.

“Người chơi số 0000 – Hãy chú ý!Độ thân mật của Từ Cầm: +5!Quan hệ hàng xóm hòa thuận là bước đầu tiên của Cuộc Sống Hoàn Hảo!”

Trong đầu bỗng dưng truyền đến lời nhắc nhở của hệ thống, Hàn Phi cũng không biết tại sao độ thân mật của Từ Cầm lại gia tăng. Hắn nghĩ, có thể là vì đối phương tương đối xem trọng mình.

Mở bảng nhiệm vụ lên, Hàn Phi phát hiện nhiệm vụ thăm dò tầng 5 vẫn chưa hoàn thành.

Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy lý do nhiệm vụ này chưa hoàn thành là vì bản thân vẫn chưa bước vào hai căn hộ còn lại của tầng này.

Hàn Phi đã ở đây suốt 3 giờ liền. Chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ này, hắn sẽ có thể rời khỏi trò chơi bất cứ lúc nào. Đến lúc đó, hắn mới có thể chứng tỏ lòng gan dạ thật sự của mình.

“Vì không thể rời khỏi trò chơi, mình sẽ luôn thận trọng quá mức, không chừng còn có thể bị Từ Cầm coi khinh.”

Lặng lẽ lẩm bẩm trong đầu, Hàn Phi tắt bảng nhiệm vụ đi, sau đó lại nhìn về phía Từ Cầm: “Lúc em vừa tới tầng 5, hình như chị đang ở trong căn hộ số 1054 nhỉ? Chẳng lẽ 4 căn hộ ở tầng này đều là của chị?”

“Lúc đầu, chỉ có căn hộ số 1052 là của chị; sau đó, hàng xóm tầng này đều chủ động nhường căn hộ của mình lại cho chị.” Từ Cầm tự cắn ngón tay của cô, khiến máu tươi chảy từ trên môi xuống: “Chị cũng không biết tại sao bọn họ lại làm như vậy?”

“Quả thực rất kỳ quái.” Hàn Phi lau mồ hôi lạnh trên trán: “Bên trong căn hộ số 1053 và 1054 có thứ gì vậy chị? Hàng xóm dời đi có để lại vật gì không? Em có thể vào trong xem được không?”

“Đương nhiên không thành vấn đề, chỉ cần cưng không sợ là được.” Từ Cầm cười khanh khách: “Trước đây, chị từng giúp bà cụ dưới tầng 3 một chuyện nhỏ. Bà ấy còn lên đây cảm ơn chị, lúc đó chị đang ở căn hộ số 1054.”

“Sau đó thì sao?”

“Bà ấy từng nhìn thấy thứ ở trong căn hộ số 1053. Và sau đó, bà ta không còn tới tìm chị nữa.”

“Năng lực tiếp nhận sự vật mới của người già khá yếu, nhưng người trẻ tuổi như em thì khác.” Hàn Phi chủ động đứng dậy đi ra cửa.

Từ Cầm nhìn bóng lưng của Hàn Phi, liếm vết máu trên môi, cuối cùng cầm dao ăn trên bàn đi theo ra ngoài: “Đừng dừng ở trong hành lang quá lâu, cẩn thận bị bắt đi đấy.”

Ra khỏi căn hộ, giọng của Từ Cầm cũng trở nên nhỏ hơn hẳn.

Khi đã có thể khiến cho Từ Cầm trở nên như vậy, điều này chứng tỏ vẫn còn một hoặc một vài thứ gì đó đáng sợ hơn cả cô trong khu chung cư này.

“Căn hộ số 1053 là kho chứa đồ của chị, chị để một vài nguyên liệu nấu ăn quý giá và hàng mỹ nghệ do chính chị làm ra ở nơi này.” Từ Cầm mở cửa căn hộ số 1053 ra; bên trong chất đống các loại vật phẩm được làm từ việc ghép, mài giũa các mảnh xương và một lượng lớn tiêu bản cổ quái kỳ lạ.

“Những thứ này đều là do chị làm ra sao?”

“Đúng vậy.”

“Thật lợi hại!” Hàn Phi thận trọng đi giữa đống xương cốt, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc nhìn Từ Cầm ở bên cửa. Thật ra, hắn cũng đang nghĩ xem mình nên ở chung với chị đẹp hàng xóm này như thế nào.

Thông thường, muốn tìm hiểu một người phụ nữ, có thể bắt đầu từ sở thích, đồ trong túi xách, thú cưng do cô ấy nuôi cùng các mối quan hệ của cô ấy.

Và khi áp dụng những yếu tố này trên Từ Cầm: Cô ấy thích ăn quỷ; thú cưng mà cô ấy nuôi là một căn hộ; cô không sử dụng túi xách mà sở hữu hàng loạt những con dao với đủ kiểu khác nhau. Hàng xóm cùng tầng cũng vì muốn tránh né cô mà bàn giao hết mấy căn hộ của tầng này cho cô.

Nói tóm lại, người phụ nữ như vậy thực sự rất hiếm.

“Căn hộ số 1054 là nơi để chị xử lý nguyên liệu nấu ăn. Có vài nguyên liệu nấu ăn giãy giụa tương đối mạnh, cho nên chỗ đó khá lộn xộn.” Sau khi tham quan căn hộ số 1053 xong, Từ Cầm lại dẫn Hàn Phi đến căn hộ số 1054.

Đẩy cửa căn hộ số 1054 ra, một luồng khí u ám, lạnh lẽo đột ngột đập vào mặt Hàn Phi, và ngay sau đó hắn lập tức ngửi được một mùi máu tươi nồng nặc.

Căn hộ này gần như bị máu phủ kín; trên mặt đất có một cái thớt gỗ lớn dựng đứng, trên các bức tường đều có thể nhìn thấy các vết cào và vết nứt mẻ.

Nếu như chưa từng nhìn thấy cảnh tượng chặt thây ghép xác khủng khiếp kia, có lẽ Hàn Phi ở hiện tại đã không chịu nổi rồi.

Dù trái tim đập dữ dội, hắn vẫn bình tĩnh làm mặt lạnh đi tới đi lui trong căn hộ này. Tin tức tốt duy nhất chính vết cào lưu lại trên vách tường không phải do người cào, càng giống như quái vật nào đó lưu lại.

“Đúng là hơi lộn xộn.” Hàn Phi không để lộ bất kỳ cảm xúc sợ hãi nào. Sau khi xem xong, hắn lại trở về bên cạnh Từ Cầm: “Chị, em biết bình thường chị tương đối bận rộn. Nếu chị không chê, mấy việc nặng nhọc như quét dọn vệ sinh thì chị cứ giao cho em cũng được.”

Trừng con ngươi đỏ như máu nhìn Hàn Phi, Từ Cầm đã từng suy tưởng qua rất nhiều tình huống nhưng thật không ngờ Hàn Phi lại nói như vậy sau khi tham quan xong khu nhà bếp địa ngục này.

“Chị cứ tập trung làm chuyện chị thích, an tâm nghiên cứu ẩm thực đi. Tay của chị bẩm sinh là dùng để nấu ăn, sau này mấy việc vặt cứ để cho em làm.”

Hàn Phi nói như vậy là muốn rút ngắn quan hệ với Từ Cầm, nhằm tiện cho sau này ăn được đồ ăn cao cấp hơn do Từ Cầm nấu, không chừng còn có thể gia tăng thuộc tính của bản thân. Nhưng hắn không ngờ sau khi nói ra những điều này, đôi mắt bệnh hoạn đỏ như máu của Từ Cầm hoàn toàn dán chặt vào người hắn.

“Trước kia dường như cũng có một người đã nói như vậy, nhưng kẻ đó đã lừa chị.” Từ Cầm cắn ngón tay của mình, nhìn con dao dính đầy máu: “Sau này không còn thấy kẻ đó nữa, kẻ đó trốn đâu rồi? Sao chị nghĩ mãi cũng nghĩ không ra nhỉ?”

“Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Bạn đã thành công thăm dò tất cả các căn hộ ở tầng 5.Nhiệm vụ cấp G – [Thăm dò tầng 5]: Đã hoàn thành!

Điểm kỹ năng tự do: +1!Độ thân mật của Từ Cầm: +20!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.