Trương Du chết rồi?
Sự thật đã bày ra trước mắt, nhưng những người ngoài gương lại không chấp nhận được.
Quách Quả ngơ ra, nước mắt ào ạt tuôn rơi: “Hu hu hu ai giết cậu! Bọn tớ sẽ báo thù!”
Đường Tâm Quyết giữ chặt hai người bạn cùng phòng đang kích động, để cho họ bình tĩnh lại xem kĩ những gì Trương Du muốn nói.
Trương Du lắc đầu, dùng khẩu hình nói tên người giết mình: “Triệu Minh Đào.”
Sau khi vừa nhìn vừa đoán khẩu hình miệng một lúc, mọi người đã hiểu đầu đuôi sự việc: Trương Du đóng vai thầy chủ nhiệm, ngăn cản trận đánh nhau của Triệu Minh Đào và Vương Bằng, sau đó bị Triệu Minh Đào đâm chết.
Thật ra với tố chất cơ thể được cường hóa của Trương Du thì chưa chắc cô ấy đã không đánh lại Triệu Minh Đào phát điên, cô ấy chỉ không ngờ cậu ta lại đánh lén sau lưng, nên chưa kịp phản kháng đã bị giết luôn rồi.
Trương Du cũng rất buồn, nhưng về cơ bản cô ấy vẫn khá bình tĩnh. Cô ấy chỉ chỉ mình rồi lại chỉ chỉ tấm gương, cuối cùng chỉ vào Đường Tâm Quyết.
Đường Tâm Quyết hiểu: “Tiếng gõ cửa là cậu làm, cậu muốn dẫn tớ đến đây.”
Trương Du gật đầu.
Mà không ngờ khi bị học sinh trong “Thực tại” của bộ phim này giết chết lại không chết hoàn toàn, mà dùng trạng thái “Hồn ma” tiếp tục tồn tại, còn có thể xuyên thẳng vào thế giới trong mơ nữa.
Nhưng có điều cô ấy không còn cơ thể nữa, cũng không thể trao đổi bình thường với mấy người Đường Tâm Quyết, chỉ có thể tạo ra tiếng gõ thu hút sự chú ý của họ, rồi mượn tấm gương để hiện hình.
Trương Du lại chỉ chỉ quyển nhật kí của Lý Tiểu Vũ, quơ tay múa chân thêm một hồi, ý là cô ấy biết rõ nội dung cốt truyện.
Ánh mắt Đường Tâm Quyết hơi đổi: “Góc nhìn của hồn ma có thể chứng kiến hành động của các nhân vật khác mà không bị hạn chế?”
Trương Du gật mạnh đầu.
Với trạng thái của Trương Du bây giờ mà phải mô tả nội dung cốt truyện thì khó quá, Đường Tâm Quyết chấm ngón tay vào máu viết sáu cái tên lên gương bồn rửa tay, hỏi Trương Du: “Cậu có thể viết thứ tự tử vong của bọn họ không?”
Trương Du giơ tay xóa tên của Phùng Uyển và Tôn Thiến đi, lắc lắc đầu, cô ấy không biết cốt truyện và cái chết của hai người này, nhưng cô ấy cũng đồng ý với suy đoán của ba người Đường Tâm Quyết.
Rồi sau đó cô ấy vẽ một đường thẳng lên mặt kính và xóa tên Tiền Chí với Vương Bằng.
Hai người này giết chết lẫn nhau trong lúc đánh nhau.
Cuối cùng, trên kính chỉ còn lại hai cái tên Lý Tiểu Vũ và Triệu Minh Đào.
Một đường cong nối từ người phía sau đến người phía trước, thêm một mũi tên đuổi theo.
Triệu Minh Đào là người giết chết thầy chủ nhiệm, nhân vật Trương Du vào vai, theo ý Trương Du có vẻ như sau khi cậu ta giết người thì phát hiện ra Lý Tiểu Vũ đang nhìn lén gần đó nên cầm dao đuổi theo muốn giết luôn cả Lý Tiểu Vũ.
Đường Tâm Quyết hỏi: “Sau đó thì sao?”
Trương Du há miệng, dường như không biết nên tả thế nào. Cô ấy bỗng dưng quay ra nhìn ngoài cửa, nhíu chặt mày ra sức gõ lên mặt gương, mà máu đen bám ngoài mặt gương cũng đang nhanh chóng biến mất.
Thế giới trong mơ sắp biến mất!
Thấy sắp không còn kịp nữa, Đường Tâm Quyết chỉ có thể tranh thủ thời gian hỏi vấn đề cuối cùng: “Cậu có biết ai nằm mơ thấy nội dung trong phim không?”
Trương Du lắc đầu.
Cô ấy dùng những giây cuối cùng mấp máy miệng cảnh báo một câu:
Cẩn thận Lý Tiểu Vũ.
Thế giới trong gương lại biến mất, kéo theo cảm giác bị hút ra và hơi mất thăng bằng. Đường Tâm Quyết đứng thẳng, phát hiện mình đang đứng trong nhà vệ sinh, tay vẫn nắm chặt quyển nhật kí đã phá khóa.
Vừa quay người ra cửa, động tác của cô bỗng nhiên khựng lại.
... Không đúng.
Đây không phải thế giới trong mơ, rõ ràng đây là “Thực tại” thuộc về bộ phim này, nhưng trong không khí vẫn thoang thoảng mùi cháy khét chưa tan, hơn nữa mùi khét lại đang ngày càng nồng nặc hơn.
Đường Tâm Quyết dừng lại ngẫm nghĩ... Rồi cô hiểu ra.
Cô đã hiểu ý nghĩa cái câu nguyền rủa tất cả đều phải chết trong nhật kí của Lý Tiểu Vũ, đã hiểu tại sao cả lớp 12-1 đều chết hết, đã hiểu sao dáng vẻ của con quỷ Lý Tiểu Vũ lại như thế.
... Chết cháy.
Sau đó cô lập tức tăng tốc, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ngay về phòng học của lớp 12-1!
Nếu cô đoán không sai, cái chết của Lý Tiểu Vũ và Triệu Minh đào có lẽ giống nhau, đều là chết trong hỏa hoạn.
Càng đến gần lớp 12-1 mùi cháy khét càng gay mũi hơn, chạy đến trước cửa lớp treo bảng số 12-1, Đường Tâm Quyết dừng lại.
Trong phòng học chỉ còn lại tro tàn đen kịt.
Tất cả bàn ghế đồ đạc đều bị thiêu cháy sạch, mười mấy cơ thể cháy đen sì với đủ các hình dạng kinh khủng quái dị rải rác trong phòng, không phân biệt nổi ai với ai nữa.
Khuôn mặt tươi cười của Lý Tiểu Vũ như đang ẩn hiện trước mắt cô, bên tai loáng thoáng tiếng kêu rên đau đớn từ bốn phương tám hướng ào tới.
Đường Tâm Quyết không đóng nhận thức mà để mặc những suy nghĩ điên cuồng chạy lướt qua trong đầu. Cô biết đã sắp không kịp nữa rồi, dựa theo nội dung bộ phim ban đầu thì có lẽ bây giờ đã gần đến lúc...
“Tich! Tiến độ phim đạt 100%, kết thúc phát lại. Bắt đầu xem câu hỏi kiểm tra!”
Quả nhiên.
Cô không quên những mối nguy hiểm trong thực tại và thế giới trong mơ khi “Phát lại” chỉ làm tăng độ khó cho bọn cô thôi, cuối cùng mấu chốt để có thể qua cửa vẫn là câu hỏi trắc nghiệm này.
Nếu lần này vẫn trả lời sai, khả năng tốt nhất là bọn cô lại phải xem lại lần nữa.
Nhưng khả năng xấu nhất...
Nghĩ đến Trương Du đang trong trạng thái hồn ma, biểm cảm trên mặt Đường Tâm Quyết ngày càng lạnh lùng và trầm trọng.
[Xin hỏi, bộ phim này là giấc mơ của ai?]
[A. Triệu Minh Đào]
[B. Tiền Chí]
[C. Tôn Thiến]
[D. Lý Tiểu Vũ]
Câu hỏi trôi lơ lửng trong không khí, đồng hồ đếm ngược chỉ vỏn vẹn 60 giây.
Xung quanh không có một ai, Đường Tâm Quyết không biết được liệu lúc này những người còn lại có phải cũng đang đối mặt với câu hỏi này không. Cô nhanh chóng mở miệng: “Nếu có người chọn sai nhưng cũng có người chọn đúng, vậy phải xác định kết quả như thế nào?”
Quy tắc cũng trả lời ngay: [Câu hỏi trắc nghiệm dành cho cả phòng ngủ, các thành viên trong phòng ngủ trao quyền lựa chọn đáp án cho một thành viên, kết quả chỉ được ghi nhận bởi thành viên đó.]
Mà quyền lựa chọn đã được những người còn lại trao cho Đường Tâm Quyết trước khi bắt đầu xem phim.
Lựa chọn của cô chính là kết quả cuối cùng của bộ phim này.
Cô hơi thả lỏng, lúc này đồng hồ đếm ngược cũng đang chạy liên tục về 0 như thúc giục cô mau trả lời.
“Đáp án A.”
Cuối cùng, Đường Tâm Quyết lên tiếng.
[Có xác nhận lựa chọn đáp án A hay không?]
“Xác nhận.” Đường Tâm Quyết dùng giọng nói rõ ràng và chắc chắn lặp lại đáp án: “Đây là giấc mơ của Triệu Minh Đào.”
Người nằm mơ đại khái cần phải thỏa mãn hai điều kiện: Thứ nhất, không chết sớm trong cốt truyện, nếu không người đó không thể nào biết được việc cả lớp đều chết; Thứ hai, trong tiềm thức người này nghĩ rằng Vương Bằng thích Phùng Uyển, không biết rõ sự thật về bức thư tình.
Mà chỉ có mình Triệu Minh Đào thỏa mãn hai điều kiện này.
Mà Triệu Minh Đào còn khớp với người nằm mơ ở một điểm cuối cùng: Cậu ta có hảo cảm với Phùng Uyển. Đây không chỉ là điểm bị Tiền Chí lợi dụng vu oan, mà còn thể hiện cả trong phim, rõ ràng người có quan hệ thân mật với Phùng Uyển được giáo viên gọi là “Vương Bằng” nhưng lại mang gương mặt của Triệu Minh Đào.
“Trong thực tại, Triệu Minh Đào đuổi giết Lý Tiểu Vũ về thẳng lớp học.”
Đường Tâm Quyết bình thản bổ sung toàn bộ suy đoán như đang trần thuật một sự thật hiển nhiên.
“Nhưng sau khi về lớp, Triệu Minh Đào thấy Vương Bằng đã giết chết Phùng Uyển, lúc này lại vừa đúng thời gian vào học, cả lớp chen chúc về phòng không rõ vừa xảy ra chuyện gì.”
“Chỉ có Lý Tiểu Vũ, cô ta nhân lúc này đóng cửa phòng học đốt chất dẫn cháy đã chuẩn bị sẵn từ trước, phóng hỏa thiêu chết tất cả mọi người.”
“Trước khi bị thiêu chết, Triệu Minh Đào mơ màng mơ một giấc mộng, cuối cùng tan thành mây khói cùng giấc mộng đó.”
Nói xong, Đường Tâm Quyết ngước lên: “Đây chính là nội dung của bộ phim này.”
[Đã ghi nhận đáp án, đang kiểm tra...]
[Chúc mừng thí sinh đã đưa ra đáp án chính xác!]
[Thí sinh có thể bước vào giai đoạn tiếp theo: Giám định và thưởng thức trực tiếp. Mời thí sinh viết một bài cảm nghĩ về bộ phim không dưới 800 chữ trong vòng 60 phút.]
Tiếng nhắc vừa dứt, bên cạnh Đường Tâm Quyết lập tức xuất hiện thêm ba người.
Quách Quả, Trịnh Vãn Tình, thậm chí cả Trương Du “Đã chết”, đều xuất hiện khỏe mạnh bình thường.
Mọi người nhìn nhau, chưa kịp tỏ vẻ sợ hãi hay vui mừng, hai cánh cửa trước sau phòng học đột nhiên đóng sập lại, lửa lớn bốc lên ngùn ngụt khắp bốn phía!
[Giai đoạn thưởng thức trực tiếp bộ phim bắt đầu đếm ngược: 60 phút]
Mọi người: “... Mọe.”
Hóa ra giai đoạn thưởng thức trực tiếp chính là “Trực tiếp” ý trên mặt chữ.
Bọn cô phải viết bài cảm nghĩ ngay giữa hiện trường phóng hỏa giết người!
Máu bắt đầu tràn qua khe cửa lớp học, một nữ sinh trắng bệch bò từ trên trần nhà xuống, chính là con quỷ Phùng Uyển. Ngay sát sau lưng nó lần lượt xuất hiện Tiền Chí, Tôn Thiến, Vương Bằng, Triệu Minh Đào, chúng nó cười khằng khặc vây xem bọn cô.
“...”
Viết bài cảm nghĩ mà có cả giám thị nữa cơ à??
Lúc ba người Quách Quả hoàn hồn lại mới phát hiện Đường Tâm Quyết đã nhanh chóng giở nhật kí của Lý Tiểu Vũ ra bắt đầu viết.
Mọi người thấy dưới tình huống này mà Đường Tâm Quyết vẫn có thể thản nhiên viết cảm nghĩ, ngoại trừ kính nể ra thì không còn gì để nói.
“Quyết thần!”
Quách Quả cảm động, cố gắng kéo hai chân sợ suýt nhũn ra chạy đến bên Đường Tâm Quyết xem nội dung cô viết.
Chỉ thấy trên giấy thình lình xuất hiện một dòng tiêu đề:
Luận về tầm quan trọng của thiết bị cứu hỏa và thoát hiểm qua bộ phim “Ghi chép tử vong của lớp 12-1“.