Trò Chơi Tình Ái Và Quyền Lực [Phần 2]

Chương 39: Chương 39




Chương 39

Hai cô gái trong trang phục bikini sexy đang nằm dài trên ghế phơi nắng ngoài bãi biển, đôi chân dài thẳng tấp thon thả nổi bật cùng đường cong cơ thể hoàn mỹ khiến mọi người xung quanh nhìn thấy không khỏi ngưỡng mộ lẫn ganh tỵ. Đông Nghi lười biếng nằm sấp xuống, cô vừa vừa mới ngủ một giấc tỉnh dậy nhìn sang chiếc ghế bên cạnh, Vy Vy đang thoa kem chống nắng lên làn da của của mình, cạnh cô là tấm ván trượt đã được chuẩn bị từ trước.

“Chị định bỏ lại em ở đây đi chơi một mình sao?”

Vy Vy không quan tâm nhìn Đông Nghi, tỉnh bơ đáp: “Cái đứa không thích vận động như em chị lười rủ lắm, hơn nữa chị đi rồi vẫn có người ở lại đây bảo vệ cho em mà.”

Đông Nghi hiểu chị cô đang nhắc tới ai, Choi Min Hyuk từ sớm đã theo chân hai chị em cô đi ra bãi biển, dù không nhìn nhưng cô cũng biết cậu ta không rời mắt khỏi cô chút nào, như thế Đông Nghi càng không thể ở lại đây. Chống tay ngồi dậy, Đông Nghi nói giọng có chút còn mê ngủ: “Em cũng muốn đi cùng chị, thoa kem chống nắng cho em với!”

Vy Vy thảy tuýt kem vào ghế chỗ Đông Nghi đang ngồi đứng dậy khởi động tay chân làm nóng cơ thể: “Lười vừa thôi cô, tự đi mà thoa, nhớ khởi động kỹ trước khi xuống nước, không chừng bị chuột rút lại kêu than.”

Đông Nghi lừ chị của mình, dạo gần đây cô có cảm giác Vy Vy giống mẹ của cô hơn là chị, nhưng không sao đi. Lâu lâu được đi chơi không có sự quản thúc của chồng rất là tuyệt, cô sẽ tận hưởng nó thật tốt.

Choi Min Hyuk nhìn hai cô gái xuống biển chơi cũng đi theo sau, nhưng không may cho anh lúc này đã có người phát hiện ra chàng diễn viên nổi tiếng bu lại chụp hình xin chữ ký, Choi Min Hyuk dù đã đội mũ đeo kính đen che nửa khuôn mặt vẫn bị nhận ra, anh chỉ có thể nuối tiếc nhìn họ rời đi xa, bản thân không thể nào cự tuyệt fan hâm mộ được.

Trên mặt biển trong xanh sạch sẽ được ánh nắng chiếu xuống lấp lánh đẹp mắt, những con sóng được làn gió mát đưa đẩy đổ ập vào bờ rất thích hợp cho việc lướt sóng, thế nhưng đúng như Vy Vy nói, Đông Nghi lại thuê xe trượt nước để chạy, cơ bản là đi bên cạnh Vy Vy tránh bị cậu diễn viên kia làm phiền thôi chứ môn thể thao nghệ thuật này cô cũng chẳng có hứng thú.

Trái ngược với đứa em gái của mình, Vy Vy tỏ ra là một tay chơi chuyên nghiệp, tấm ván nhẹ nhàng lướt trên mặt biển vỗ sóng, tư thế vững vàng đang vịnh lấy tay cầm từ sợi dây gắn với xe trượt nước của một người chơi phía trước kéo cô lướt đi.

Không chỉ Đông Nghi, những người ở gần chứng kiến không khỏi trầm trồ thích thú và thán phục với cú xoay người tiếp nước thành công của Vy Vy, làn nước xoáy theo cú xoay của cô tạo thành vòng xoắn nghệ thuật đẹp mắt.

“Có cái gì mà chị ấy không biết không nhỉ?”-một trong số đó có cả Đông Nghi, hai mắt cô hơi mở to lên ngắm nhìn Vy Vy đang khoe tài lướt ván trước mặt.

“Em giỏi kiếm tiền hơn cô ấy, cái này là tuyệt nhất rồi.”

Đông Nghi gật gù đồng tình, mi mắt giựt nhẹ khi cảm nhận giọng nói quen thuộc liền quay phắt sang nhìn, vẻ mặt có chút không tin Hoàng Phong đang ở bên cạnh cô trên chiếc xe trượt nước khác.

Anh vuốt nhẹ lên cánh mũi vợ yêu nheo mắt không vui nhìn bộ bikini màu đỏ quyến rũ phô toàn bộ đường cong trên người cô: “Không có anh ở đây mà dám ăn mặc như thế sao?”

Đông Nghi nuốt khan, cô giả lả chuyển đề tài: “Sao anh lại ở đây, tiểu Lam thì phải làm sao?”

“Em chịu nhớ tới con chúng ta rồi sao? Tiểu Lam được thím Trần chăm sóc ở nhà để anh qua đây “chơi” với em rồi.”

Đông Nghi nhìn lại người đang thoải mái lướt ván trước mặt, Hoàng Phong không thể nào biết được chỗ cô đi du lịch, nhất định có gián điệp. Lại bị chị cô bán đứng rồi.

Hoàng Phong trèo qua xe trượt nước của Đông Nghi cầm lái quay vào bờ, như đọc được suy nghĩ của cô, anh vui vẻ đáp: “Em yên tâm, có anh bên cạnh em rồi không cần lo gì hết, anh sẽ chơi cùng với em. Chúng ta đã ba ngày không gặp nhau thì phải.”

Đông Nghi nghe qua không những không yên tâm, lòng còn thấp thỏm không yên, cô cầm lấy cánh tay của anh đang vòng qua eo mình đặt lên tay lái nhắc nhở: “Anh tập trung lái xe đi!”

Anh không vội vào bờ, đi xa một đoạn cách chỗ Vy Vy đang lướt sóng liền xoay mũi xe lại nói tiếp: “Trên chuyến bay anh vô tình gặp một người, xem ra chúng ta sắp được xem trò vui rồi.”

Khúc Tử Kỳ trên chiếc xe trượt nước khác vẫy tay reo lên gọi Vy Vy: “Vy Vy, em ở đây này!”

Nhìn thấy Khúc Tử Kỳ, Vy Vy cảnh giác ra hiệu cho người lái xe phía trước giảm tốc độ lại, đứa nhóc này quả thật bám rất dai, sợ cô chưa đủ phiền hay sao?

Khúc Tử Kỳ lái xe đến chỗ Vy Vy, không suy nghĩ liền nhảy xuống ôm chầm Vy Vy khiến cả hai ngã ập xuống biển làm nước bắn lên tung tóe, Vy Vy khó chịu ngôi lên bám lấy tấm ván trượt, cô đi bơi không quen mặt áo phao, thuận lợi cho Khúc Tử Kỳ có cơ hội sàm sỡ động chạm một hồi.

“Này, em tự trọng một chút đi!”

Khúc Tử Kỳ bĩu môi vờ vô tội: “Lần trước là chị chủ động với em trước mà. Đoạn chị hôn em đêm nào em cũng xem đi xem lại mấy lần mới ngủ được.”

Vy Vy gạt tay Khúc Tử Kỳ ra bơi tới xe trượt nước Hoàng phong đã bỏ lại khi nãy leo lên chạy một mạch vào bờ, Khúc Tử Kỳ giận dỗi bị nước bắn trúng mặt, nhưng cô cũng không giận dỗi quá lâu theo Vy Vy trở về.

“Chờ em với!”

Đông Nghi khẽ cười nhìn sang Choi Mi Hyuk vẫn chưa thoát ra được đám người hâm mộ ở trên bờ, trò vui này cô đoán chắc là do chồng cô làm ra.

“Đi ăn thôi, chơi sáng giờ em thấy đói rồi!”

“Được!”

.

.

.

TBC.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.