Chương 59
Tống Hạo Nhi giương đôi mắt hiểm ác nhìn Eric và Vy Vy, sau đó dừng lại trên khuôn mặt tuấn tú sắc sảo của Eric thích thú lên tiếng: “Anh chính là người đã giết chết anh trai của tôi sao?”
Eric không do dự trả lời ngay: “Phải, chính tôi đã giết hắn ta. Dám động đến người phụ nữ của tôi sao có thể bỏ qua được, các người cũng không ngoại lệ.”
Tống Hạo Nhi nghe lời nói đanh thép của anh chọc cho buồn cười, cô lấy trong thắt lưng ra khẩu súng ngắn chỉa thẳng vào đầu Eric mở chốt an toàn sẵn sàng bóp cò bất cứ lúc nào: “Có phải anh muốn cái chết của mình được nhanh chóng hơn phải không? Rất tiếc là tôi muốn hành hạ anh nhiều hơn chút nữa, kể cả người phụ nữ...”-Tống Hạo Nhi dừng lại quét mắt sang Vy Vy đứng bên cạnh, qua thời gian âm thầm quan sát, ả cũng đoán ra được điều then chốt lên tiếng chọc tức Eric: “Của người khác không phải của anh.”
“Câm miệng!”-Eric nghiến chặt răng trừng mắt với Tống Hạo Nhi, ngay lập tức Red đã đứng chắn trước mặt bạn gái của mình trừng mắt lại cảnh cáo: “Mày có cái quyền gì chứ?”
Bấy giờ Eric mới trấn tĩnh lại, đôi mắt trở về vẻ kiêu ngạo bất cần nhìn Red khiêu khích: “Một sát thủ chuyên nghiệp như mày lại chọn cách làm hèn nhát thế kia sao? Có giỏi thì tao và mày cùng quyết đấu công bằng với nhau một trận, xem ai là người chiến thắng thật sự, mày có dám không?”
Tống Hạo Nhi lắc nhẹ đầu ngăn lại: “Red, đừng trúng kế của hắn.”
“Được, tao cũng rất muốn xem giữa tao và mày ai là người chiến thắng cuối cùng.”-niềm kiêu hãnh của một sát thủ và cái tôi to đùng của một chiến binh không cho phép Red chối bỏ lời thách đấu với Eric mặc cho có làm phật lòng bạn gái của mình.
Đứng giữa bãi đất trống trên vách núi cao chót vót, Vy Vy đang bị Tống Hạo Nhi dùng súng khống chế, cả hai đang đứng dõi mắt theo trận chiến kịch tính giữa hai người đàn ông nguy hiểm sắp sửa được bắt đầu.
Red nhếch môi thông báo luật lệ: “Ai giết được đối phương người đó là người chiến thắng.”
Eric nhún vai hờ hững tiếp thu, chỉ trong nháy mắt cơ thể lao nhanh tới trước như một mũi tên tung ra cú đấm vào mặt Red nhưng hắn ta đã nhanh chóng né được, sau cú đấm không thành công là hàng loạt những cú đá khác vào vị trí hiểm trên người Red nhưng hắn vẫn dễ dàng bắt bài, bàn tay sau một lúc lâu phòng thủ chợt vươn ra túm lấy cổ tay Eric giữ chặt xoay người khóa lấy cổ anh siết mạnh. Eric cảm thấy mắt mình hoa đi, cổ họng đau rát không thể thở được, bàn tay cố dùng sức gỡ tay Red khỏi cổ mình nhưng không được, anh liền dùng khủy dồn toàn bộ sức mạnh thúc vào hông hắn thoát khỏi thế kiềm cập, anh lợi dụng cơ hội thúc thêm một cước vào ức của Red làm hắn choáng váng khó thở lùi lại, dù có thế nhìn thấy Eric đang lấy đà xoay người tung cú đá vào mặt mình nhưng hắn vẫn không thể cản nổi, hứng trọn cú đá mạnh vào mặt ngã ập xuống đất nôn ra ngụm máu tươi.
Eric thừa thắng xông lên, liên tiếp tấn công vào mặt Red, hắn ta tỏ ra khá lì trong việc chịu đòn, lợi dụng lúc anh sơ hở liền tung nắm đấm vào bụng đẩy anh ra xa.
Tống Hạo Nhi sốt ruột quát to lên: “Các người định đánh đến sáng mai hay sao?”
Vy Vy từ đầu tới cuối đều im lặng quan sát, đây chính là thời điểm cho cô phản công vùng lên, Vy Vy xoay nhẹ gót chân nghiêng người né tránh mũi súng của Tống Hạo Nhi mốc ngược chân lên đá văng khẩu súng ra xa bay tới chỗ hai người đàn ông đang đấu tay đôi với nhau.
Nhìn khẩu súng nằm yên trên đất, cả Eric và Red đều nhanh chân phóng tới chụp lấy nhưng khi tay Red sắp sửa chạm vào khẩu súng đã bị chân của Eric đá văng đi tới tay của mình cầm lấy, anh hài lòng nhìn Vy Vy đã thoát khỏi khống chế của Tống Hạo Nhi và đang khống chế ngược lại cô ả.
“Các người thua rồi.”
Red phủi nhẹ vết bẩn trên tay áo của mình, vẻ mặt vô cảm nhìn Vy Vy đang bẽ ngược tay bạn gái hắn ra sau tức giận nói: “Các người nghĩ chúng tôi làm bao nhiêu việc lại dễ dàng chịu thua như vậy sao?”
Eric và Vy Vy cũng đoán được hàm ý trong câu nói của hắn, anh cẩn trọng nắm chắc khẩu súng trong tay hơn bóp cò vào mặt Red, viên đạn bay ra sượt ngang trên má hắn tạo thành một vết rách tứa máu: “Là đạn thật, các người tính giở trò gì đây?”
Tống Hạo Nhi bật cười khóa trá, ả lấy trên túi áo ra một máy điều khiển siêu nhỏ bấm vào nút màu xanh, Vy Vy bỗng cảm thấy đầu mình đau đớn như muốn nổ tung ra, cô nhăn nhó khụy gối xuống ôm chặt đầu mình nghiến chặt răng chịu đau.
Eric vội chạy tới đỡ Vy Vy, lo lắng thét to lên: “Các người đã làm gì thế hả?”
Red thay Tống Hạo Nhin trả lời: “Thời gian các người bị hôn mê, chúng tôi đã cấy một quả bom siêu nhỏ vào đầu cô ta, cái này chỉ mới là khởi động thôi, nếu như bấm vào cái nút màu đỏ kia...Bùm một cái, đầu cô người yêu của mày sẽ nổ tung lập tức.”
.
.
.
TBC.