Rừng rậm nguyên thủy ở bên ngoài, có chút giống như núi Đại Hưng An ở Đông Bắc Trung Quốc, phần lớn là thực vật cao lớn như mấy cây tùng cây bách, trên cơ bản không nhìn thấy thực vật nhiệt đới.
Mà ở nơi đáy cốc này, không biết là nguyên nhân gì, có thể là do là bởi vì nhiệt độ đất hoặc là địa hình đặc thù, làm cho nơi này so với bên ngoài có nhiệt độ cao hơn mười bảy mười tám độ, nên thực vật ở nơi này đều là một số thực vật trong rừng mưa nhiệt đới.
Thậm chí, Tô Bằng còn thấy được mấy hình ảnh đã từng gặp trên sách vở, mấy loài dương xỉ cao lớn như trong thời đại của khủng long cũng sinh trưởng ở đây.
Thật sự là hoá thạch thực vật sống...
Tô Bằng nhìn thảm thực vật được bao phủ bởi loài dương xỉ cao gần như cây to này, trong miệng không khỏi thốt lên.
Tề huynh, nơi này chỉ là mới phần nhỏ thôi, ngươi tiến vào trong rừng rậm này mới biết được nơi này thần kỳ đến cỡ nào.
Thái Tuấn Hoa thấy bộ dạng của Tô Bằng, không khỏi nở nụ cười, nói với Tô Bằng.
Không đợi trả lời, ba người chợt nghe thấy một trận thanh âm ồn ào vang lên trong rừng, tựa hồ là có động vật gì đó đi đến.
Tô Bằng lập tức nhấc Vô Phong Kiếm đề phòng, nếu trong huyệt động đã có loại bươm bướm giết người, thì động vật nơi này phỏng chừng cũng hết sức hung mãnh.
Hai người Thái Tuấn Hoa và Lương Úy cũng đã đề phòng, trong ánh mắt của ba người đang đề phòng, một con động vật khổng lồ từ trong rừng mưa đi ra.
Sau khi con động vật này đi ra, biểu tình trên mặt của Tô Bằng nhất thời biến thành kinh ngạc.
Con động vật đi ra này, không ngờ là một loài chim khổng lồ, chỉ là hình thể của loài chim này thật sự là quá khổng lồ.
Con chim này thân cao chừng hai thước tư hai thước năm, hết sức cao lớn, hơn nữa, cánh của nó hình như đã bị thoái hóa, toàn thân hắn có điểm giống như là đà điểu, nhưng đầu so với đà điểu lớn hơn rất nhiều, đặc biệt là cái mỏ của con chim này, kỳ cục khổng lồ, có chút giống như một cái rìu.
Chân của con chim này cũng đặc biệt lớn, chia làm ba cái móng, nhưng không giống như là móng vuốt của gà, mà có điểm giống như là lưỡi đao, hoàn toàn có màu xám, ba cái móng vuốt như lưỡi dao sắc bén, chỉ cần dẫm ở trên thân người thì với cái thể trọng khổng lồ của con chim này, đủ để đâm thủng thân thể của một người.
Lúc này con chim khổng lồ này đang đi lại đây, dùng một loại ánh mắt nghi hoặc nhìn ba người Tô Bằng.
Đầu của chim khổng lồ rõ ràng so với đà điểu thì lớn hơn nhiều lắm, này đã nói lên dung lượng não của nó cũng sẽ không quá thấp, IQ tương đối cao, nói cách khác nó thông minh. Ba người Tô Bằng thậm chí có thể nhìn ra vẻ mặt và ánh mắt của con chim khổng lồ này, nó giống như đang quan sát ba loại động vật mà nó chưa từng có gặp qua này.
Con ngươi Tô Bằng trợn lớn, nhìn con chim khổng lồ này hồi lâu, mới thì thào mở miệng nói:
Thái huynh... Ta không có nhìn nhầm chứ, đây không phải là loài chim Titan đã tuyệt chủng trên địa cầu rồi sao?
Ta cũng hoài nghi đây là con chim khổng lồ trong thời tiền sử...
Thái Tuấn Hoa gật đầu nói, sau đó nói:
Lần trước, ta đã gặp qua loại sinh vật này, lúc ấy ta cũng bị sợ ngây người, chỉ là không có đích thân bắt được một con, nghiên cứu nó cùng với loại trên địa cầu có phải là giống nhau hay không.
Có điều ta rất nhanh liền buông tha cho loại ý nghĩ này... Sinh vật như vậy, ở nơi bồn địa thần bí này, thật sự là nhiều lắm, loại chim Titan này không tính là quá kỳ lạ quý hiếm, hơn nữa chưa chắc là cái loại trên địa cầu kia, hoặc là loại chim Titan trên địa cầu chưa hẳn đã có thể ở trong hoàn cảnh nhiệt độ này sinh tồn được.
Tóm lại, bên trong bí cảnh này, có thật nhiều loại sinh vật thần kỳ như chim Titan này, ta cho dù là ở chỗ này nhìn thấy một con khủng long, cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
Tô Bằng nghe xong, gật đầu, có điều vẫn có chút không nhịn được nhìn con chim Titan khổng lồ này thêm mấy lần.
Đi thôi, những con chim Titan này mặc dù là động vật ăn thịt, nhưng dưới trạng thái ăn no bình thường sẽ không chủ động công kích chúng ta, nhất là chúng ta còn mang theo cây đuốc, vật này tương đối sợ lửa, có điều tiến vào trong rừng rậm phải cẩn thận một chút, độ nguy hiểm trong rừng rậm này so với rừng rậm nguyên thủy ở bên ngoài còn nguy hiểm hơn.
Thái Tuấn Hoa nói với Tô Bằng.
Tô Bằng nghe xong, gật gật đầu, lại nhìn thoáng qua con chim khổng lồ kia một cái mới cùng với vợ chồng hai người Thái Tuấn Hoa và Lương Úy đi đến trong rừng rậm.
Mọi người đi lại trong rừng một hồi, Tô Bằng liền phát hiện, tính đa dạng của sinh vật nơi này, thật không phải là bên ngoài có thể so được.
Ba người đi không đến năm trăm mét, Tô Bằng cũng đã gặp được một con rết màu sắc rực rỡ dài đến chừng một mét, có điểm giống như là động vật gặm nhấm thời kỳ khủng long, còn có con muỗi khổng lồ như nắm đấm.
Thực vật cũng là vô cùng kì quặc quái lạ, các loại hoa kỳ dị, Tô Bằng đã thấy được một thực vật giống như là đào tiên, từ chỗ đỉnh đào”mọc ra một loại hoa gì đó, rồi sau đó có một loại côn trùng to bằng nắm đấm có thể là ong mật thời nguyên thủy bay tới, vừa muốn làm chút gì đó thì thực vật giống như là đào tiên kia bỗng nhiên mở rộng các cánh hoa của nó ra, bên trong không ngờ lại là một thứ gì đó như cái miệng khổng lồ mang đầy răng nanh, thoáng cái đã nuốt con côn trùng như ong mật thời nguyên thủy kia vào bụng, Tô Bằng thậm chí còn có thể nghe được tiếng nhấm nuốt cùng với đánh ợ một cái của loại thực vật cổ quái kia.
Thật sự là thần kỳ...
Nhìn thấy hết thảy những thứ này, trong lòng Tô Bằng không khỏi suy nghĩ.
Ba người cứ như vậy cẩn thận đi vào trong rừng, bởi vì nơi này dị thường nguy hiểm, tốc độ của ba người cũng không phải quá nhanh, khoảng nửa giờ mới đi được không đến hai cây số.
Chúng ta hình như gặp phải phiền toái rồi.
Đi trong rừng rậm chừng hai cây số, Lương Úy bỗng nhiên mở miệng nói.
Tô Bằng biết rõ Lương Úy đang nói cái gì, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy con chim Titan khổng lồ mà ba người gặp phải lúc mới vừa vào bí cảnh kia, thế nhưng một đường theo tới đi theo sau lưng ba người...