Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 316: Chương 316: Đánh lén




Đồng tử Tô Bằng lập tức siết chặt, đầu tiên hắn rút Vô Phong kiếm từ trong túi Càn Khôn của mình ra, bảo vệ toàn thân của mình.

“Keng keng keng...”

Vô Phong kiếm thi triển Bán Thức Kiếm Pháp, bảo vệ Tô Bằng, Bán Thức Kiếm Pháp của Tô Bằng lúc này, cho dù là nước mưa thật sự rơi xuống cũng có thể phòng ngự một nửa, chứ đừng nói gì đến mũi tên dài to hơn giọt mưa rất nhiều.

Vô Phong kiếm giao kích với mũi tên, phát ra từng trận âm thanh va chạm, Tô Bằng sừng sững không ngã ở trong làn mưa tên, ngược lại bên người, đã không ít mũi tên rơi xuống.

Mưa tên trong không trung tổng cộng có ba đợt, trước sau kéo dài mười ba mười bốn giây, lúc này mới kết thúc.

“Tại sao có thể có người bắn tên ở nơi này?”

Có điều, hắn lập tức liền đoán được người động thủ.

Nơi này là phụ cận thành Lâm Y, người có thể mang theo nhiều vũ khí trường cung vi phạm lệnh cấm tấn công người khác, chỉ có thể là thứ sử Lương Châu Từ Hoài Vũ mới có thể điều động quân đội Lương Châu!

“Là thứ sử Lương Châu tấn công nơi này sao?”

Trong lòng Tô Bằng chợt nhớ tới, tin tức lúc trước lấy được ở chỗ Bắc Sửu, dường như nghe nói, phủ thứ sử Lương Châu, đang chiêu mộ cao thủ?

Lúc này, Tô Bằng nghe thấy tiếng phá cửa liên hồi truyền từ phía trước trang viên, sau đó nghe thấy có người cao giọng quát:

“Quân Lương Châu truy đuổi phản tặc, người không liên quan đều quỳ xuống đất hết, muốn chết thì cứ động đậy đi!”

“Là quân Lương Châu!”

Tô Bằng nghe thấy âm thanh quát mắng này, đã xác định không thể nghi ngờ.

Cùng lúc đó, tiền viện của trang viên này, hơn bốn mươi thân hình thi triển thân pháp, từ tiền viện nhanh chóng nhảy vào phía sau.

“Là cao thủ phủ thứ sử Lương Châu mời đến! Thứ sử Lương Châu đã sớm để mắt tới buổi đấu giá này!”

Tô Bằng nhìn, trong lòng đã hiểu rõ.

Hắn không muốn một mình chống lại đám võ lâm cao thủ thứ sử Lương Châu mời tới này, lập tức cũng thi triển thân pháp, vọt đến hậu hoa viên không xa phía trước.

Đợi đến khi Tô Bằng đi vào hậu hoa viên, chỉ thấy cảnh tượng hết sức hỗn độn.

Lần này người chơi được hội châu báu tập trung vào nơi này, đẳng cấp bản thân cũng không phải rất kém cỏi, nếu không cũng sẽ không tích góp được tiền tại dồi dào như vậy, chỉ là những người này ai cũng không ngờ, lúc đang đấu giá, bất chợt lại hứng một làn mưa tên từ trên trời giáng xuống thế này.

Những người này tụ tập quá dày đặc, thi triển vũ khí phòng ngự không quá thuận tiện, mặc dù rất nhiều người ỷ vào võ công cao cường, lúc phát hiện mưa tên đã bắt đầu phòng ngự, nhưng mà vẫn có hơn mười người, bị mưa tên làm cho bị thương.

Trong đó có có hai tên quỷ không may, thực lực vốn dĩ được xem là khá tốt, nhưng phản ứng quá chậm, sau khi nghe thấy âm thanh mưa tên bắn tới đã không có cách gì phòng ngự, trực tiếp bị bắn chết trên mặt đất.

Trên đài đấu giá phía trước, người của hội châu báu cũng rất hoảng hốt, người chủ trì buổi đấu giá Tư Kỳ mờ mịt nhìn nhìn hội trường lộn xộn bên dưới, há hốc mồm, nhưng không biết nên nói những gì.

“Chuyện gì xảy ra?”

“Hội châu báu của các ngươi làm chuyện gì vậy?”

“Ai đang tấn công?”

Lúc này người chơi ở trong hội trường, đều đã khôi phục phản ứng, mỗi người đều tự rút ra binh khí, cảnh giác quan sát bốn phía, có vài người chơi, lại đang tìm kiếm khắp xung quanh nơi có thể xem như là khá an toàn một chút, dự định lập tức logout, tránh thoát khỏi một lần đánh lén ngoài ý muốn này.

Nhưng mà quân đội tấn công từ bên ngoài, không cho bọn họ có thời gian ứng phó, trong nháy mắt, trong trang đã vang lên tiếng gào thét chém giết, mà những cao thủ khả năng là của phủ thứ sử kia, cũng đều đã xông vào bên trong.

Những cao thủ được thứ sử Lương Châu mời tới kia, tất cả đều võ công bất phàm, gần như đều có thực lực trên hẳn giang hồ thập tiểu kiếm, đều có kinh nghiệm giang hồ lão luyện. Những người này hết sức ăn ý, đôi bên một câu cũng chưa nói, nhanh chóng xông vào các nơi của hậu hoa viên, chiếm lĩnh tường vây tứ phía hậu hoa viên, dường như xem những người chơi này như con ba ba trong hũ.

“Sau này sẽ tính sổ với hội châu báu các ngươi, chuyện này chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng!”

Trong người chơi bên trong hội trường buổi đấu giá, một nam nhân quát to một tiếng, sau đó cầm vũ khí, vung tay hô to:

“Các huynh đệ! Chúng ta bị người mai phục! Mau cùng ta xông ra, đợi người bên ngoài bao vây nơi này lại, chúng ta một bước cuxnng không đi được nữa!”

Lúc này trong hội trường, không ít người đều tâm thần vô chủ, nghe thấy nam nhân này hô gọi như vậy, lập tức có người hưởng ứng, không ít nhân thủ cầm vũ khí, nhảy lên tường vây bốn phía, dự định phá vòng vây ra ngoài.

Chỉ là những cao thủ NPC được phủ thứ sử mời tới bao vậy nơi này, người người sắc mặt lạnh lùng, chỉ cần thấy người xông tới, hai ba người liền chặn lại, cũng không cần mạng của người chơi, chỉ là muốn đem những người này đánh lui trở về lại trong sân.

Tô Bằng ở bên dưới tìm được một địa phương bí mật, quan sát xung quanh, hắn nghe thấy bên ngoài không ngừng truyền đến âm thanh có binh sĩ tràn vào trong này, thính lực của hắn rất tốt, dường như nghe thấy:

“Đội ném bom Phích Lịch chuẩn bị!”

Quả nhiên, không bao lâu, Tô Bằng liền nhìn thấy binh lính bình thường lao qua, bao vây nơi này, cầm đầu chính là một tên tướng quân mặc giáp đỏ, xuất hiện ở cửa hậu hoa viên, chỉ để lộ thân hình, sau đó lập tức phất tay.

Phía sau lập tức có hơn hai mươi binh sĩ hắc y vọt lên, những binh sĩ này không có mặc áo giáp, tay phải lại cầm một quả bom có hình tròn giống như bom đất, bên trên có dây dẫn lửa, tay trái cầm đuốc, châm lửa vào đầu dây dẫn lửa của quả bom, ném vào bên trong hậu hoa viên

Hơn hai mươi quả bom tròn trịa màu đen bay vào trong, kíp nổ thiêu đốt cực nhanh, gần như vừa ném xuống mặt đất, quả bom liền phát nổ!”

“Ầm ầm ầm!”

Lập tức, trong hậu hoa viên không ngừng vang lên tiếng nổ mạnh, người chơi bên trong trở tay không kịp, không ít người bị thương, có điều bom này sử dụng có thể là thuốc nổ đen, uy lực không hề lợi hại giống như đạn pháp trong hiện đại, nhiều nhất uy lực vẫn chưa tới một phần năm của hiện đại, mặc dù không ít người bị thương, nhưng không có ai bị nổ chết.

“Bọn họ muốn giết hết chúng ta! Đừng sợ! Mọi người chọn một phương hướng, chúng ta cùng nhau xông ra!”

Nam tử vừa rồi khởi xướng người chơi tổ chức xông ra ngoài đầu tiên hô lớn, sau đó tiếp tục nói:

“Tất cả mọi người theo ta đi hướng này!”

Người chơi tứ tán bên dưới, thấy có người dẫn đầu, lập tức sĩ khí khôi phục một ít, ngoại trừ hơn mười người chơi bị thương không cách nào cử động, những người còn lại đều theo nam tử kia, lao về một phía tường vây.

Người chơi trong này đều là cao thủ, thân thủ đều vô cùng bất phàm, chỉ là vừa rồi bị người đột nhiên tấn công, đánh loạn cả lên, cho nên bị thất thế, bây giờ đại đa số mọi người phản ứng lại, hơn nữa có người dẫn đầu, lập tức hiển lộ ra thực lực của mình.

Hơn một trăm người chơi, lại thêm hơn hai mươi thành viên hội châu báu, cùng nhau phá vòng vây xông ra tường vây phía bắc, cao thủ bên địch trên tường vây trải qua hai chiêu cùng những người chơi này, mới giật mình phát hiện thực lực đối thủ không ngờ hết sức cao cường, thực lực hơn một trăm người coi như rất rất đồng đều, đều là người đẳng cấp tương đương xấp xỉ với bọn họ, những cao thủ NPC bao vây người chơi này lập tức phản ứng, bọn họ nếu như miễn cưỡng chặn lại thì không thể nào chặn nổi, vì vậy quân địch canh giữ ở trên tường vây này ào ào giảm bớt, nhường ra một con đường, để binh sĩ Lương Châu bên ngoài đối phó những người chơi này.

Tô Bằng cũng nằm trong những người chơi, đi theo người chơi cùng nhau lao ra ngoài.

Người chơi nhảy ra tường vây, mới phát hiện cả trang viên gần như đã đầy ắp binh sĩ, thứ sử Lương Châu dường như ra tay rất mạnh, binh mã điều tới ít nhất vượt qua hai ngàn, nghe ra thì không coi là nhiều, nhưng mà trên thực tế, lại đủ để phong tỏa trang viên này.

Nhìn thấy những người chơi này, quân binh Lương Châu bèn kết thành trận thế, đè ép bọn họ.

Khi Tô Bằng theo sau người chơi cùng nhau chạy ra khỏi hậu hoa viên, phát hiện người chơi lao ra trước, đã cùng những binh lính kia đao kiếm giao tranh.

Những binh sĩ này cấp bậc võ công hoàn toàn không thể sánh nổi với những người chơi, bọn họ bình thường đều chỉ có võ công cấp bậc màu trắng, binh trưởng cao hơn có là là lam nhạt, bách phu trưởng mới có đẳng cấp võ công màu lam đậm, vốn dĩ với đẳng cấp võ công của người chơi chắc hẳn chèn ép qua được, nhưng tình huống thực tế là đôi bên thực lực vừa vặn ngang bằng nhau không hơn kém nhau được bao.

Bởi vì những binh sĩ này phần lớn trên người đều mặc áo giáp, cho dù không phải là áo giáp, cũng là loại áo giáp giấy dày chắc chắn, mặc dù không chống đỡ được thần binh lợi khí, nhưng lại có thể ngăn cản binh khí bình thường, hơn nữa đều là mười người binh sĩ kết thành một trận thế, nhìn thấy một người chơi bị tách rời thì hơn mười người liền xông tới, những binh sĩ này có trận pháp hỗ trợ, lại thêm người đông thế mạnh, cho dù người chơi có thể có thể chém chết được một người, nhưng đồng thời lập tức có hơn mười binh khí đâm tới, bản lĩnh dịch chuyển nhanh chóng hoàn toàn thi triển không nổi.

Kết quả tạo thành chính là, hơn một trăm người chơi này, cứ như vậy bị hai đội quân chặn bên trong, còn bên ngoài cũng càng ngày càng có thêm nhiều binh sĩ, đang xông tới chỗ này.

Những người chơi đều hết sức khẩn trương, tiếp tục như vậy thế cục sẽ càng ngày càng gay go.

Lúc này, cho dù là người chơi muốn lập tức logout cũng không được, bởi vì trước khi logout, có hơn hai mươi giây đăng xuất, là thời kỳ suy yếu nhất, không có cách gì phòng ngự tấn công, nếu như bị thương, lập tức cũng sẽ bị cưỡng chế kéo về trò chơi, không cách nào cưỡng chế logout, nếu như trong hai mươi giây này bị những binh sĩ này giết chết, vậy thì đúng là chết oan uổng.

Huống chi, cho dù chung quanh cũng đều là người chơi, bọn họ cũng không dám logout, ai biết ai có lòng dạ như thế nào, có thể thừa dịp thời cơ này nhào tới bổ thêm một đao hay không.

“Người của hội châu báu! Có phải là các ngươi an bài đánh lén lần này không? Muốn đoạt hết toàn bộ kim phiếu trên người chúng ta sao?”

Lúc này, trong người chơi, đột nhiên có người hô.

Âm thanh này vang vọng ra ngoài, trong lòng Tô Bằng đều thầm mắng một tiếng, thực sự không có mắt.

Hội châu báu cơ bản không có khả năng là người vạch ra kế hoạch đánh lén lần này, đây không chỉ là nhân tố bọn họ có mối quan hệ tốt đẹp với đám quân Lương Châu hay không, nếu thật sự là bọn họ, lần này đánh lén, chưa hẳn có thể hoàn toàn ngăn lại những người chơi này, chỉ cần có một phần mười người sống ra ngoài, như vậy danh dự hội châu báu xem như tiêu tùng.

Danh dự hiện tại của hội châu báu, chỉ cần cố định lấy tiền, là có thể nuôi cả bang hội béo ngậy rồi, cần gì phải làm ra thủ đoạn thấp kém này, mổ gà lấy trứng?

Chỉ là đạo lý mặc dù rõ ràng, nhưng mà lúc này có người hô lên, vẫn khiến cho không ít người tâm lý vốn dĩ đã không kiên định trong lòng thấp thỏm không yên, người chơi vất vả lắm mới tụ tập lại được với nhau, còn chưa nghĩ đến phá vòng vây như thế nào, nội bộ bên trong đã bắt đầu lục đục sóng gió rồi.

Bây giờ hội châu báu ở vào vị trí bất đắc dĩ, chỉ cần không tốt, bang hội có thể do đó mất đi danh dự, đi vào con đường diệt vong.

Hội châu báu nhất định phải giải thích vì chính mình!

“Mẹ nó, con mắt nào của ngươi nhìn thấy hội châu báu chúng ta đánh lén ngươi? Không thấy chúng ta cũng giết người đó sao?”

Quả nhiên, sau khi có người hô lên hội châu báu đánh lén, một tiếng quát tháo dội lại, Tô Bằng nhíu mày, âm thanh kia, chính là gã bạn tồi của mình, nhị thế tổ Phong Thiếu Vũ hội châu báu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.