Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 315: Chương 315: Tra tấn




Xe taxi Tô Bằng lái, đột nhiên phóng điện, hất văng phần tử nữ võ trang cầm súng.

Chiếc taxi này là xe tư nhân, là một chiếc Crown được thay đổi, tính năng không tồi, tốc độ cũng xem như khá tốt, sau khi nữ nhân che mặt bị hất văng xa, rơi xuống bên ngoài chiếc xe ba bốn mét, nằm ở đó, không ngừng vặn vẹo thân thể, muốn giãy dụa, nhưng tạm thời không cách nào hành động.

Tô Bằng nhanh chóng mở cửa xe, đi tới, hắn đi đến bên cạnh nữ nhân tóc đỏ này, một cước đá văng ra AK47 nàng cầm trên tay, sau đó đưa tay, một luồng nội lực truyền vào, phong bế huyết mạch của nữ nhân kia.

Cũng may, thủ pháp phong mạch này chỉ cần nội lực đạt tới trình độ nhất định là được rồi, nội lực Tô Bằng mặc dù không tinh diệu như điều khiển trong trò chơi, nhưng phong bế huyết mạch người khác cũng không thành vấn đề, nữ nhân trên mặt đất lập tức thân thể tê cứng, không cách nào hành động.

Tô Bằng bế nàng lên, sau đó đi đến chỗ xe taxi, ném nàng vào chỗ ngồi phía sau xe taxi, sau đó đóng cửa xe, lái xe chạy.

Chạy chưa được một trăm mét, hắn liền nhìn thấy địa phương cảnh sát cùng phần tử võ trang đấu súng với nhau, có ba chiếc xe cảnh sát, trên mặt đất tất cả đều là máu, có vài cảnh sát dường như còn bị bắn chết ở đây, nằm bất động trên vũng máu đỏ thẩm dưới người, hai chiếc xe của phần tử võ trang, một chiếc bị tung biến dạng, phần tử võ trang bên trong bên trong mặt đầy bê bết máu máu, áp vào vị trí lái xe bất động, ngoài ra còn có Tán Nhân, dường như cũng đều bị bắn chết ở đây.

Tô Bằng không để ý tới những cái này, hắn đột nhiên đấm mạnh vào trên GPRS của xe, sau đó dùng sức kéo giật nó ra, thứ này có kết nối với Internet, nếu như cài đặt trên xe, cảnh sát rất rất dễ dàng dễ dàng căn cứ số liệu chủ xe cung cấp tìm được chiếc xe này.

Trí nhớ Tô Bằng rất tốt, hắn nhớ rõ địa hình gần đây, biết chỉ cần vòng quanh mấy đường thì có thể đến được biệt thự của mình, không cần GPRS, hắn ném thiết bị này ra ngoài cửa sổ, sau đó lái xe, chạy về biệt thự của mình.

...

Nửa giờ sau, Tô Bằng đã về tới biệt thự của mình.

Khu vực Tô Bằng cư trú yên lặng khác thường mà lúc Tô Bằng Tô Bằng, cũng là lúc nhân viên công tác gần đó đến giờ nghỉ trưa, không có bao nhiêu người nhìn thấy hắn lái taxi vào trong biệt thự.

Tô Bằng lái taxi vào trong ga-ra biệt thự, sau đó đóng lại cánh cửa bên ngoài biệt thự, từ chỗ ngồi phía sau taxi ôm nữ nhân tóc đỏ kia ra, vác nàng lên trên vai mình, đưa vào trong biệt thự.

Đương nhiên khi làm những chuyện này, Tô Bằng từ trong taxi xé một mảnh vải của ghế ngồi, bịt chặt mặt của nữ nhân kia lại.

Tô Bằng khiêng nữ nhân này lên đến lầu hai của mình, tìm một gian phòng, dễ dàng bịt kín rất tốt, đóng cửa đều là sử dụng máy tính điều khiển hoặc là khóa lại từ bên ngoài, chỉ cần cất kỹ chìa khóa, người ở bên trong căn bản không cách nào ra ngoài được.

Hắn khiêng nữ nhân kia ném lên trên giường trong phòng, sau đó từ trong phòng tìm một cái kéo và hòm thuốc.

“Ngươi muốn làm nhục ta sao? Hay là giam ta lại, để ta làm nô lệ của ngươi?”

Lúc Tô Bằng chuẩn bị cắt bỏ ống quần nàng, nữ nhân tóc đỏ này đột nhiên nói chuyện.

Tô Bằng nghe thế, nhìn thấy nàng đã tỉnh lại rồi, chỉ là bởi vì nguyên nhân bị điểm huyệt, thân thể không thể cựa quậy, giống như là bán thân bất toại.

Tô Bằng đưa tay, tháo miếng vải đen bịt mắt nữ nhân này xuống, ngoài ý muốn phát hiện, không ngờ lại là một gương mặt khá xinh đẹp.

Nữ nhân này đại khái hai mươi hai hai mươi ba tuổi, đầu tóc đỏ rực như lửa cả khuôn mặt mang theo một loại ngang bướng đặc biệt của người châu Âu, bắp chân lộ ra cũng là da thịt màu lúa mạch, cả người giống như một con báo săn châu Mỹ, mang theo một loại dã tính hấp dẫn.

“Tạm thời không có ý này.”

Tô Bằng dùng tiếng Anh trả lời, sau đó nói:

“Phối hợp một chút, bắp chân của ngươi bị đạn bắn trúng rồi, viên đạn kẹp trong đầu khớp xương nếu không kịp thời lấy ra, chân của ngươi sẽ bị cắt bỏ.”

“Ngươi là bác sĩ?”

Mỹ nữ dã tính tóc đỏ nghe thế, không có để ý thương thế của mình, ngược lại hỏi Tô Bằng.

“Biết chút y thuật.”

Tô Bằng sau đó nói:

“Kiên nhẫn một chút.”

Nói xong, hắn mở hộp thuốc của mình, bắt đầu xử trí vết thương cho mỹ nữ dã tính tóc đỏ này.

Hộp thuốc của Tô Bằng, là hộp thuốc chữa bệnh thuộc loại hình bác sĩ dã chiến, đồ vật bên trong đầy đủ mọi thứ, vốn có thể làm phẫu thuật cỡ nhỏ, tri thức điều trị của bản thân Tô Bằng cũng coi như trình độ vững vàng, cho dù không có kinh nghiệm xử lý, nhưng nên làm như thế nào thì đều hiểu cả, năng lực động thủ của hắn vốn không yếu, trải qua một giờ xử lý, rốt cuộc hoàn thành phẫu thuật cỡ nhỏ này.

“Keng”một tiếng, đầu đạn đã được thả xuống trên khay sắt nhỏ, Tô Bằng rốt cuộc gắp đầu đạn từ trong xương bắp chân của nữ nhân tóc đỏ kia ra.

Sau đó, Tô Bằng làm một vài xử lý, khửng trùng và may lại vết thương đơn giản cho nữ nhân này, sau đó dùng gạc băng lại.

Tất cả quá trình toàn bộ đều không dùng thuốc mê, cho dù là nam nhân cũng có thể đau đến kêu lên kêu xuống, nhưng mà nữ nhân tóc đỏ này giống như đã trải qua huấn luyện đặc thù, không ngờ không rên một tiếng.

Nhưng, nàng cũng đau đến mức toàn thân đều toát mồ hôi, ngay cả quần áo cùng lông mi đều bị ướt đẫm mồ hôi.

“Chắc hẳn là được rồi.”

Tô Bằng xem như lần đầu làm tiểu phẫu, khó khăn không tính cao, hắn đem đầu đạn ném vào thùng rác, khử trùng đồ trong hộp thuốc, sau đó thu dọn lại

Quần áo của ta đều ướt mồ hôi rồi, có thể giúp ta cởi ra không? Quần áo ẩm ướt mặt vào trong người rất khó chịu.”

Mỹ nữ tóc đỏ lúc này, chợt mở miệng, nói với Tô Bằng.

Tô Bằng nhìn thoáng qua, đỡ nàng dậy, cởi áo khoác bên ngoài.

Nữ nhân này chỉ mặc hai lớp áo, ngoại trừ áo khoác rằn ri màu xám bên ngoài, bên trong mặc một chiếc áo màu ba lỗ màu đen cỡ nhỏ, bó buộc vòng ngực căng tràn của nàng, đồng thời để lộ ra cơ bụng, trên mặt còn có thể nhìn thấy mồ hôi của nàng.

“Cái này cũng cởi ra.”

Mỹ nữ tóc đỏ mang theo một tia hấp dẫn như có như không, nói với Tô Bằng.

Tô Bằng nhìn một chút, trước ngực nữ nhân này có thể hai viên tròn tròn nổi lên cách quần áo, bộ ngực của nàng phập phồng theo quy luật nhất định, dường như đang ám chỉ tiết tấu gì đó.

Có điều Tô Bằng không có động tác tiến thêm một bước, hắn đứng bên cạnh mỹ nữ tóc đỏ, nói:

“Nhìn dáng vẻ của ngươi, có lẽ là người của tổ chức lính đánh thuê? Ta nghe nói qua một vài nội dung huấn luyện của lính đánh thuê, nếu như bị người khác bắt được, sẽ dùng tất cả mọi thủ đoạn để bảo vệ bí mật, nhẫn nhịn chịu khổ, không chỉ bởi vì vấn đề danh dự của chủ thuê, bảo vệ bí mật có nghĩa là cuối cùng ngươi sẽ bị giết chết, có thể sống thêm một khoảng thời gian.”

“Đối với lính đánh thuê nữ mà nói, có bị làm nhục, hay là bị ngược đãi hay không, đều là vấn đề góc cạnh, huấn luyện viên dạy cho bọn họ, không phải tránh né như thế nào, mà là tạo ra tình huống này như thế nào, sau đó trong lúc đối phương mê mẩn cơ thể mình, giáng cho một đòn chí mạng, sau đó bỏ chạy.”

“Quan niệm của lính đánh thuê nữ, cũng rất mỏng manh, bởi vì cần thiết có thể làm tình cùng với bất kỳ đồng bọn mà không mang theo chút cảm tình nào... hoặc là kẻ địch, giống như ngươi bây giờ.”

Tô Bằng nói xong, nhìn thoáng qua ánh mắt của mỹ nữ tóc đỏ, nói với nàng.

“Ngươi dường như hiểu rất nhiều thứ, có điều cũng không thật sự trải qua, ngươi là đặc công sao? Sĩ quan? Hình như là phái lý luận ra từ trường học.”

Mỹ nữ tóc đỏ nghe Tô Bằng nói thế, không trả lời thẳng, mà lại nói bóng nói gió.

“Ta từng xem video dạy học, xem như là lên lớp trực tuyến.”

Tô Bằng nhún nhún vai nói:

“Có điều ta có điều ta ngẫu nhiên cũng sẽ muốn thử xem một vài phương pháp tra khảo, hi vọng sẽ không phải sử dụng những kỹ xảo này ở trên người ngươi, cho nên ngươi ngươi có thể suy nghĩ, nghiêm túc trả lời vấn đề của ta.”

Mỹ nữ tóc đỏ giống như nghe không hiểu lên lớp trực tuyến mà Tô Bằng nói có nghĩa là gì, có điều uy hiếp đằng sau nàng ngược lại nghe rất rõ ràng.

Nàng đột nhiên cười nói:

“Ngươi không giống như là người có thể xuống tay.”

“Vậy sao? Ngươi có thể thử xem.”

Tô Bằng nói xong, hắn lật ngược thân thể nữ nhân này.

Thân thể mỹ nữ tóc đỏ bị lật ngược lại, Tô Bằng nhìn rõ vị trí lộ ra sau lưng nàng, từ trên người móc ra vài cây kim châm, đâm vào thân thể của nàng.

“Ngươi muốn làm gì ta?”

Thân thể mỹ nữ tóc đỏ không thể hành động, lại cảm giác phần eo của mình đột nhiên một hồi tê dại, giống như bị vật gì đó cắm sâu vào, nàng đối với vật thể không rõ đâm vào người mình cảm thấy có chút hoảng loạn, vội hỏi Tô Bằng.

“Kỹ xảo tra khảo đặc biệt của ta, ta nghĩ ngươi cũng sẽ không trực tiếp trả lời đáp án vấn đề ta muốn biết như vậy đâu, thế thì trước hết để ngươi lĩnh hội một chút, thời gian kế tiếp ngươi sẽ càng ngày càng ngứa, giống như bị kiến không ngừng cắn cơ thể và xương tủy mình, tuy rằng sẽ không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho ngươi cả, nhưng sẽ khiến ngươi vô cùng đau đớn.”

Nói tới chỗ này, Tô Bằng nhìn đồng hồ trên tay của mình một chút, nói:

“Người thường thừa nhận loại thống khổ này thời gian đại khái là mười lăm phút, sẽ phát điên muốn chết, nếu ngươi từng được huấn luyện, như vậy nửa giờ đến một giờ chắc không có vấn đề gì, cho nên vì để chắc chắn vậy thì trước ba tiếng đồng hồ, đến lúc đó ta sẽ trở về giải thoát cho ngươi khỏi loại đau đớn này, bây giờ, hãy chậm rãi thưởng thức đi.”

Nói xong, Tô Bằng khẽ gật đầu đối với nàng, liền đi ra gian phòng.

Đóng cửa gian phòng này lại, Tô Bằng nghe thấy bên trong không ngừng truyền ra tiếng gào thét của nữ nhân tóc đỏ, hắn không quan tâm, chiêu này học được từ chỗ của Phạm Kiến sư thúc Tử Hà môn, ghi chép ở đằng sau bí tịch dịch dung của mình, xem như một tiểu xảo nho nhỏ, nhưng căn cứ Phạm Kiến ghi lại, hiệu quả nhưng lại không tồi, ít nhất Phạm Kiến nghĩ 'thăm dò' tin tức, dùng chiêu này còn không có ai không nói.

Tô Bằng dự định để nữ nhân tóc đỏ kia trước tiên trụ vững hình phạt trong vòng ba tiếng đồng hồ, có điều ba tiếng này cũng không muốn lãng phí, vừa vặn tiến vào trong trò chơi, tham gia buổi đấu giá.

Suy nghĩ, Tô Bằng đi tới gian phòng mình bình thường log in, từ trong chỗ bí mật lấy máy chủ ra, bản thân đăng nhập vào trò chơi.

...

Tiến vào trong trò chơi, buổi đấu giá đã bắt đầu.

Tô Bằng từ địa điểm đăng nhập, đi về phía hậu hoa viên, vừa đi, vừa nghe ngóng từng đợt âm thanh truyền vào bên trong.

Lúc Tô Bằng đang muốn tiến vào hậu hoa viên, đột nhiên, hắn chợt dừng lại cước bộ.

Ban đầu dừng bước, là Tô Bằng cảm giác thấy mặt đất có phần rung chuyển, cẩn thận lắng nghe hơn nữa, bên ngoài thôn trang này dường như truyền đến từng đợt thanh âm ầm ĩ.

“Tại sao mặt đất rung chuyển dữ vậy? Âm thanh gì kia?”

Trong lòng Tô Bằng nghi hoặc, đột nhiên, hắn nghe thấy xa xa bỗng cùng nhau truyền đến một trận thanh âm gào rít xé gió lao đến.

Tô Bằng ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời, lại phát hiện, giữa không trung, vô số mũi tên dài lông đen, hình thành thành một trận mưa tên, đang từ trên bầu trời giống như mây đen ùn tới bắn xuống bên dưới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.