Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 497: Chương 497: Uy lực của Ngạo ý kiếm liên (1)




Tô Bằng cảm thấy nửa đêm không có gì làm, sinh ra suy nghĩ muốn thí nghiệm uy lực của kiếm pháp bán thức.

Hắn nghĩ liền làm, rút Vô Phong Kiếm ra, hướng về phía không gian thi triển một chiêu kiếm pháp bán thức.

Kiếm pháp bán thức cấp bốn trở lên, đã tự động mang theo một chút tụ lực tất sát bình thường, mà kiếm pháp bán thức của Tô Bằng đã thăng cấp đến cấp mười, chỉ nghe thấy bên tai liên tục vang lên ba tiếng 'đinh đinh đinh'.

Tô Bằng trong lòng hiểu rõ, sau khi kiếm pháp bán thức của mình thăng cấp đến cấp mười, chỉ cần sử dụng kiếm pháp là có thể sử dụng ba lượt Tất sát bình thường.

Có điều Tô Bằng không có sử dụng Tất sát bình thường, mà là muốn thí nghiệm Áo Nghĩa ' Ngạo ý kiếm liên' của kiếm pháp bán thức cấp mười.

Tô Bằng thấy trước người mình không xa, có một khối đá xanh cực lớn cao khoảng sáu bảy mét, ở trên vách núi giống như là thiên thạch từ trên trời rơi xuống cứ như vậy ở lại đó luôn, liền thi triển thân pháp, thân thể nhảy tới bên kia.

Đi tới bên cạnh tảng đá khổng lồ này, Tô Bằng cũng không do dự nữa, ra tay thi triển ra Áo Nghĩa ' Ngạo ý kiếm liên'!

Đoành!

Chỉ thấy một đóa hoa sen kiếm khí so với lúc bình thường Tô Bằng thi triển tất sát còn lớn hơn gấp đôi, gần như được thực chất hóa, có thể sử dụng mắt thường để trông thấy kiếm khí hoa sen, đột nhiên nở rộ!

Đóa hoa sen này nở rộ hết sức xinh đẹp, nhưng mà kiếm khí luyện hóa này cũng không phải là loại Tất sát bình thường chỉ phóng ra lực lượng.

Kiếm khí được tạo thành từ một đóa kiếm khí hoa sen này, vô cùng sắc bén, đụng vào tảng đá gần như không có lực cản gì, trực tiếp bổ một đường.

Kiếm khí hoa sen nở rộ không bao lâu, nhưng cũng duy trì trên không trung nhiều hơn một giây, Tô Bằng cảm giác nếu lúc này có người đụng phải, hẳn cũng sẽ bị cắt luôn.

Đợi đến khi một giây đồng hồ qua đi, sau khi kiếm khí hoa sen biến mất, chỉ thấy khối đá khổng lồ kia đột nhiên phun ra không ít bột phấn từ tảng đá do bị kiếm khí gọt phải, những bột phấn kia giống như là suối phun vậy không ngừng tuôn trào.

Cứ như vậy trong nháy mắt, khối đá khổng lồ cao bằng hai ba người này cứ như vậy oành một tiếng, vỡ thành vô số khối vụn, rơi vào dưới chân Tô Bằng.

Tô Bằng nhìn thoáng qua đá xanh dưới chân, chỉ thấy những hòn đá này đã bị kiếm khí gọt thành có kích thước đường kính khoảng mười phân, bề mặt của những hòn đá này trơn nhẵn bóng loáng, giống như là dùng máy móc gì đó mài qua vậy, khó có thể tưởng tượng là do kiếm khí của mình gọt thành.

Thấy một màn như vậy, trong lòng Tô Bằng không khỏi chấn động, một chiêu Áo Nghĩa này uy lực cường đại, mình từng nghe Nhị sư huynh Độc Cô Thắng nói, đại sư huynh của mình Từ Đạo Kỳ đã từng một kiếm gọt một đỉnh núi, mình lúc ấy sau khi nghe không khỏi kính sợ run người. Vậy mà bây giờ võ công của bản thân thế nhưng cũng có thể gọt một khối đá xanh lớn như vậy, nếu tiếp tục luyện thêm nữa, nói không chừng cũng ngày nào đó có thể đạt đến cảnh giới của Đại Sư huynh.

“Đá xanh còn như thế. Ta cảm giác kiếm khí này sắc bén dị thường, có lẽ uy lực còn cường đại hơn một chút, cắt đá chém vàng cũng đều được. Nếu thi triển với người, chẳng phải là thoáng cái đã gọt người thành khối vụn sao?

Tô Bằng nhìn đá xanh trên đất, không khỏi chắc lưỡi hít hà, một chiêu này có thể gây cho kẻ địch thương tổn rất lớn.

Một lát sau, trong lòng Tô Bằng thầm suy nghĩ:

“Nếu không đến thời khắc nguy cấp, hoặc là lúc sinh tử một mất một còn, thì không thể sử dụng một chiêu này, nếu không một chiêu này thật sự là quá tuyệt hậu, thi thể cũng không lưu lại cho người ta được đầy đủ.

Trong lòng Tô Bằng nghĩ như vậy, đồng thời một chiêu này tuy rằng uy lực cường đại, nhưng cũng không thể sử dụng liên tục. Bởi vì ba cái tụ lực Tất sát của Tô Bằng thế nhưng lại sử dụng cạn sạch toàn bộ ở một chiêu Áo Nghĩa ' Ngạo ý kiếm liên' này.

Một chiêu này tuy rằng uy lực cường đại, nhưng tiêu hao cũng gấp ba tất sát bình thường.

Bán thử nghiệm chiêu thức của bản thân xong, trong lòng cảm giác có chút chấn động, sau khi một chiêu này xuất hiện, kiếm pháp bán thức đã thay đổi không còn trạng thái không nóng không lạnh như lúc trước nữa, quả thực rất bá đạo. Có thể mình ngoại trừ Nhất Đao Phong Vân ra, chiêu này chính là chiêu có lực công kích mạnh nhất.

Cuối cùng, Tô Bằng đoán chừng thời gian đã khoảng ba giờ đến bốn giờ sáng, Tô Bằng cũng không có tiếp tục thử nghiệm chiêu thức khác, mà là đăng xuất ra ngoài, định ra ngoài ngủ một hồi.

...

Ba bốn ngày sau, Tô Bằng vẫn giữ tiết tấu này như cũ, mỗi ngày ban ngày đi đường, ban đêm dừng chân ngay tại núi hoang, tiếp tục luyện hóa nội đan đại yêu. Cứ như thế vài ngày sau, kinh nghiệm thực chiến mà Tô Bằng luyện hóa được cũng có hơn bảy tám vạn.

Trí nhớ bên trong nội đan đại yêu, Tô Bằng cũng đã dung hợp một phần, đã biết được rất nhiều điểm quan trọng trong việc tu luyện của yêu quái, cũng có hiểu biết nhất định với yêu quái.

Mà lúc này, lộ trình của Tô Bằng cũng đã đi được không ít, đã đi qua hơn nửa lộ trình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.