Khi Trần Ninh trải cuốn sổ quyền sở hữu tài sản mới ra, đặt trước mặt Châu Mỹ Mỹ, cô ta kinh ngạc, lấy lên lật qua lật lại xem, không thể tin đó là sự thật.
Để an toàn, Châu Mỹ Mỹ ngay lập tức cử người đến xác minh tính xác thực của quyền tài sản, bởi vì thông tin hiện đã minh bạch và có thể dễ dàng xác minh từ trang web quốc gia rằng quyền tài sản đó là hợp pháp, mã số, ngày, chủ hộ và địa chỉ hoàn toàn giống nhau, Châu Mỹ Mỹ đã có quyền sở hữu mảnh đất này.
"Anh rốt cuộc đã làm thế nào?"
Châu Mỹ Mỹ luôn luôn cao lãnh, lúc này cũng không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên, điều này đã giúp ích rất nhiều.
“Dùng chút thủ đoạn nhỏ, đối phương liền bán cho tôi.” Vẻ mặt Trần Ninh thản nhiên, biểu thị chuyện này rất đơn giản.
Quả thực cũng đơn giản, anh chỉ viết mấy nét đã xong rồi.
Châu Mỹ Mỹ vẻ mặt phức tạp nhìn Trần Ninh, vấn đề khiến cô ta đau đầu hơn nửa tháng nay đã được Trần Ninh giải quyết dễ dàng, cũng chỉ mất nửa ngày.
"Anh ta, rốt cuộc có ma lực gì, tại sao mình luôn cảm thấy bất luận chuyện khó gì, thì anh ta đều có thể dễ dàng giải quyết?"
Trong lòng Châu Mỹ Mỹ có một tia gợn sóng.
"Sao thế? Nhìn soái ca đến mê hoặc rồi à? Tôi khuyên cô nên bắt đầu công việc sớm đi, chậm trễ một ngày toàn là tiền không đó." Trần Ninh đùa bỡn.
"Được, tôi sẽ thu xếp việc phá dỡ ngay lập tức."
Châu Mỹ Mỹ không đợi được một phút một giây nào nữa, liền dẫn theo tất cả mọi người, lập tức lên đường đến hiện trường.
"Tôi sẽ đi với cô."
Trần Ninh đứng dậy cùng đi ra ngoài, cùng ngồi lên xe Bentley của Châu Mỹ Mỹ, lái xe đến hiện trường.
Trên đường đi, Châu Mỹ Mỹ nói với Trần Ninh: "Lần này anh bỏ ra bao nhiêu tiền mua đất? Tôi sẽ tăng giá để bù cho anh."
Trần Ninh lắc đầu: "Không tốn bao nhiêu, chỉ cần nhớ hoàn thành điều kiện đã hứa."
Nghĩ đến feedback sắp được chụp, Châu Mỹ Mỹ khẽ cắn răng, trong lòng vừa cảm thấy xấu hổ vừa tức giận, cô ta chưa từng cho người khác xem hình ảnh riêng tư của mình, xem ra lần này phải phá luật rồi, không khỏi trợn trắng mắt với Trần Ninh một cái, đều là do anh ta hại!
Nhưng Trần Ninh coi như không thấy, anh rất mong chờ phần thưởng nhiệm vụ.
Khi đến địa điểm phá dỡ ở phía nam thành phố, hai máy xúc đã được khởi động, sẵn sàng để phá hủy tòa nhà.
Lúc này một đoàn xe đột nhiên chạy tới, đối phương tốc độ rất nhanh, một phút sau liền chặn đầu máy xúc, ngăn cản không cho tiến hành phá dỡ.
Có rất nhiều thanh niên côn đồ xuống xe, trong đó có Cung Kim Minh, anh ta vừa xuống xe đã ngăn cản tiến hành phá dỡ, mấy tên côn đồ đó dùng gậy gỗ ống sắt đập phá xe và nhân viên.
“Các người đang làm gì vậy?” Có người của đội phá dỡ cảnh cáo: “Nếu còn không tránh ra, chúng tôi sẽ gọi cảnh sát!
"Không cần các người gọi cảnh sát, tôi còn đang định báo cảnh sát đây này, không chỉ báo cảnh sát, tôi còn liên hệ với đài truyền hình, Quốc Tế Châu Thị vậy mà lại dám cưỡng chế phá dỡ, ức hiếp người hiền lành như tôi sao?”
Cung Kim Minh rõ ràng không phải là người hiền lành, ngay sau đó, chiếc xe phỏng vấn mà anh ta gọi đã đến, đó là một phóng viên của một tờ nhật báo và đài truyền hình trong thành phố, cầm micro lao về phía Châu Mỹ Mỹ.
Trần Ninh vừa thấy, liền làm sứ giả bảo vệ hoa, ngăn phóng viên lại.
“Cô Châu Mỹ Mỹ, có người báo cáo, Quốc Tế Châu Thị các người đã phá dỡ nhà mà không có sự đồng ý của chủ hộ. Có đúng không?"
"Cô Châu, nghe nói chủ hộ ra giá 15 tỷ, nhưng các người chỉ chịu cho có 1 tỷ rưỡi, đối phương không đồng ý, nên các người cưỡng chế phá dỡ, xin hỏi điều gì khiến cô trở nên bá đạo như vậy?"
Những phóng viên này rõ ràng đã bị mua chuộc, mất đi sự công bằng khách quan, không đặt câu hỏi mà đã chỉ thẳng vào Châu Mỹ Mỹ rồi.
Một lúc sau, nhân viên của Quốc Tế Châu Thị đến giúp Trần Ninh ngăn các phóng viên ở bên ngoài.
Trần Ninh nói với Châu Mỹ Mỹ: "Bên kia đã tính toán trước rồi, Cung Kim Minh này có liên hệ với Ngụy Tào.”
Châu Mỹ Mỹ ngạc nhiên liếc nhìn Trần Ninh một cái, không ngờ anh còn biết loại thông tin nội bộ này, với chỉ số IQ cao của cô ta, ngay lập tức có thể hiểu rõ nội tình.
Châu Mỹ Mỹ lạnh lùng nói: "Chả trách lại như vậy, nếu bọn họ đã muốn chơi, tôi theo tới cùng.”
Cung Kim Minh đã cố tình làm cho vấn đề trở nên lớn hơn, không chỉ gọi phóng viên tới, còn kêu cảnh sát và các bộ phận chấp pháp có liên quan, nói Quốc Tế Châu Thị ỷ thế hiếp người cưỡng ép phá dỡ, làm lớn lên hết mức.
Nhưng Châu Mỹ Mỹ lại tự tin, cầm giấy chứng nhận quyền sở hữu tài sản, cô ta đang tự phá dỡ nhà của mình, không ai có thể can thiệp.
Cô ta cũng rất có đầu óc, lại tìm đến một nhóm phóng viên trung lập, tại địa điểm phá dỡ, cô ta đã sắp xếp một cuộc họp báo ngắn gọn.
“Quốc Tế Châu Thị chúng tôi luôn tuân thủ luật pháp quốc gia. Việc phá dỡ này cũng là tự phá dỡ nhà của chính tôi."
Sau khi Châu Mỹ Mỹ kết thúc bài phát biểu, liền công bố giấy chứng nhận quyền sở hữu của ngôi nhà đổ nát này, trong đó ghi rõ chủ nhân của ngôi nhà là Châu Mỹ Mỹ.
"Ngôi nhà thuộc về cá nhân Châu Mỹ Mỹ, vậy sao Cung Kim Minh lại đến làm loạn chứ? Đây không phải là làm loạn vô lý sao?” Đám phóng viên xì xầm bàn tán.
Một phóng viên thận trọng đi kiểm tra tính xác thực của giấy chứng nhận quyền sở hữu tại chỗ để xác minh xem ai đúng ai sai trong vụ mâu thuẫn này.
Cung Kim Minh vẫn đang nói chuyện với một số phóng viên, nói không chút xấu hổ: "Tôi là nạn nhân, cả gia đình sống trên ngôi nhà này. Kết quả là Quốc Tế Châu Thị muốn mua căn nhà của tôi với giá một phần mười, tôi không bán, còn tung tin đồn ác ý là tôi đã vu khống họ, nói rằng tôi tống tiền họ 300 tỷ! Làm sao có thể chứ, căn nhà này có giá trị đến mấy thì cũng không thể được 300 tỷ, bọn họ cũng chả tìm một lý do nào hay hơn, tôi sẽ truy cứu quyền lợi tố tụng.”
Cung Kim Minh vẫn đang nói không ngừng, mà phóng viên bên này đã có kết quả nghiệm chứng rồi, thông tin tài sản cho thấy chủ nhân của ngôi nhà bị phá dỡ là của Châu Mỹ Mỹ, điều này cho thấy Cung Kim Minh đang gây rối một cách vô lý.
Cảnh sát và các bộ phận liên quan đã xác minh giấy chứng nhận quyền sở hữu là thật nên trò hề này cũng nên kết thúc rồi. Rõ ràng là Châu Mỹ Mỹ đang phá dỡ nhà của chính mình, còn Cung Kim Minh thì vô cớ gây rối và gây rối trật tự công cộng nên bị cảnh sát bắt lại.