Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 14: Chương 14: Cô gái bán hàng ngốc nghếch




Tiểu khu hoa viên Phỉ Thúy toàn bộ tòa nhà gồm 92 căn chung cư, tổng giá trị 501 tỷ, giá sau trợ giá 2.100 đồng.

????

Trên đầu Trần Ninh xuất hiện một loạt dấu chấm hỏi màu đen, dụi dụi mắt, sau khi liên tục xác nhận chính mình không nhìn nhầm, anh có một loại kích động trước nay chưa từng có, chém mạnh một quyền vào không khí.

Đây chính là giá của một toà nhà hoàn chỉnh đã trang hoàn, tổng cộng 23 tầng, mỗi tầng 4 căn, lần này xem như là trợ giá hơn ba trăm tỷ, tỷ phú Vương nào đó nói đó là mục tiêu nhỏ, đơn hàng này mà mua xong là có thể thực hiện cái mục tiêu nhỏ đó luôn, mà giá tiền của nó thì sao, chỉ còn có 2.100 đồng, một cây nước đá cũng có giá không thấp hơn như thế.

Có cái gì dễ nói hơn, trợ giá 30 nghìn tỷ lợi hại!

“Đặt hàng!”

Trần Ninh trực tiếp đặt hàng, lúc đặt hàng, tay anh có chút run rẩy, dù sao đây cũng là một tòa nhà, giá so với biệt thự cao hơn nhiều.

“Đang hoàn thành chứng nhận bất động sản, dự tính hoàn thành trong 5 giờ đồng hồ.”

Trong app truyền đến tiếng nhắc nhở, có lẽ là một lần quá nhiều chứng nhận bất động sản, lần này thời gian chuẩn bị lâu chưa từng có.

Nhưng mà không sao cả, dù sao cũng đã đến giờ ngủ, đợi ngủ dậy là có thể có 92 căn hộ rồi.

Vì vậy, Trần Ninh mang theo tâm trạng kích động mà tốt đẹp, đi vào mộng đẹp.

Trong lúc mơ ngủ, khóe miệng Trần Ninh cong lên, rõ ràng là mộng đẹp.

Ở trong mộng, anh ở trong một tòa nhà lớn rộng rãi, Châu Mỹ Mỹ mặc đồ nữ hầu gái giả mèo, quỳ ngồi dưới đất nâng mâm đựng trái cây, Trần Ninh hưởng thụ người đẹp đút nho, một lúc lại tình chàng ý thiếp, hai người không khống chế nổi tình cảm nổi lửa mãnh liệt, Trần Ninh ôm Châu Mỹ Mỹ lăn trên giường lớn rộng mấy chục mét.

Ngay lúc Trần Ninh đang muốn cởi quần áo của người đẹp, thực hiện công việc hài hòa giữa người với tự nhiên, Châu Mỹ Mỹ lại quyến rũ nói: “Chủ nhân người thật là xấu, em sẽ ngồi lên tự mình động.”

Sau đó Châu Mỹ Mỹ lật người lên trên Trần Ninh, hồng nhuận mở ra, ngón tay ngọc vuốt ve, mà trọng lượng của cả người cô cũng đè lên.

Trần Ninh đột nhiên có cảm giác Thái Sơn đè xuống, hít thở không thông, trọng lượng của người đẹp số một này có chút không đỡ được, đè đến mức anh thở gấp không chịu nổi, mà dáng vẻ của Châu Mỹ Mỹ cũng có chút không đúng, Trần Ninh nắm lấy mặt cô ta nhìn lại, cô ta đột nhiên biến thành Như Hoa trong phim của Châu Tinh Trì, một cái người đàn ông râu ria xồm xàm mặc đồ nữ.

“Mẹ nó!”

Trần Ninh sợ đến mức đột ngột ngồi dậy, trên người lập tức có một chồng vật nặng lăn xuống, cảm giác hô hấp về lại bình thường.

Anh lúc này mới ý thức được, trước đó là đang nằm mơ, là có cái gì đặt ở trên người anh, khó trách lại mơ như vậy.

Nhặt vật nặng dọa mình lên, phát hiện là một phong bì màu đỏ, bên trên viết: “Chứng nhận bất động sản”, thì ra là chứng nhận bất động sản tòa nhà của anh đến.

Trần Ninh lập tức không còn buồn ngủ, nghiêng người từ trên giường đi xuống, nhặt chứng nhận bất động sản từ dưới đất lên, kiểm kê lại, đúng là 92 căn, trong lòng kích động nhìn một chút, tổng cộng có bốn loại hình, diện tích phân tiệt từ 100 m2 đến 140m2, tiêu chuẩn ba ngủ một khách và hai ngủ hai khách.

“trợ giá 30 nghìn tỷ lợi hại!”

Trần Ninh không thể không khen ngợ một câu, thoáng cái đã trợ giá cho anh hơn ba trăm tỷ, không hổ là trợ giá dành riêng cho anh.

Tiếp theo, Trần Ninh ra ngoài ăn sáng, ăn no rồi thì đến xem tòa chung cư của mình.

Đúng vậy, người khác đều là xem một phòng, cái loại nhà giàu thoáng cái đã có cả tòa chung cư như anh, thì trực tiếp xem tòa nhà.

Nhưng mà lúc ăn sáng, anh đột nhiên nhận được một cuộc gọi lạ, sau khi nhận, đầu kia là giọng nữ ngọt ngào: “Xin hỏi là anh Trần Ninh chủ hộ 101 tòa nhà 5 hoa viên Phỉ Thúy sao?”

“Đúng, cô là ai vậy?” Trần Ninh hỏi.

Cô gái nói: “Tôi là nhân viên kinh doanh thực tập của công ty bất động sản Red City Từ Châu, sáng nay phát hiện anh mua phòng ở tòa nhà 5 chúng tôi, tôi phát hiện hợp đồng còn chưa ký tên, chìa khóa cũng chưa lấy, cho nên mời anh đến nơi giao dịch làm chút thủ tục.”

Trần Ninh buồn bực nhìn đồng hồ, mới hơn bảy giờ, hỏi: “Công ty của các cô cũng liều mạng như vậy sao? Hơn bảy giờ đã đi làm?’

Cô gái bán nhà tên Từ Châu hơi ngượng ngùng nói: “Là tôi vừa đến chưa quen, cho nên đến làm sớm.”

“Được, vẫn là rất chuyên nghiệp, tôi một lúc nữa ăn cơm xong sẽ qua đó.” Trần Ninh cúp điện thoại.

Kết quả anh vừa ăn hai miếng hoành thánh, điện thoại lại vang lên, vẫn là dãy số vừa rồi.

“Xin chào, xin hỏi ngài là chủ hộ số 102 tòa nhà 5 hoa viên Phỉ Thúy, anh Trần…ấy, sao là cùng tên với chủ nhà vừa trò chuyện với tôi?” Từ Châu đầu bên kia có chút ngơ ngác.

Trần Ninh không nói gì, rồi lại nói ra: “Cô không phát hiện hai số điện thoại cũng giống nhau sao? Đều là tôi!”

“A, thật xin lỗi, tôi không phát hiện!” Từ Châu cuống quít nhận sai, không thể không nói, nghe giọng cũng biết cô nàng có chút ngốc nghếch.

“Không sao.”

Trần Ninh cũng không muốn trách cứ cô gái nhỏ nhà người ta, xem ra là một người mới, nếu như không phải Trần Ninh tải app trợ giá 30 nghìn tỷ, anh có lẽ cũng sẽ giống như Từ Châu vậy, tìm một doanh nghiệp đến thử việc, phạm một số lỗi mà người mới thường phạm.

Trần Ninh ăn một cái bánh bao hấp nữa, điện thoại lại vang lên, vẫn là điện thoại của Từ Châu.

“Cái đồ ngốc này không phải lại hỏi mình có phải chủ hộ 103 không chứ?”

Trần Ninh bắt máy, Từ Châu lại lắp bắp nói: “Anh, anh Trần Ninh, anh anh, anh có phải là 103…”

Trần Ninh bất đắc dĩ nói: “Đúng đúng, tôi không chỉ là chủ hộ 103, cũng là chủ hộ 104, 201, 202, đồng thời là chủ của cả tòa nhà!”

“A? Anh thật sự mua cả tòa nhà!”

Bên kia Từ Châu có cái gì đó rơi xuống, có thể làm cô ấy quá kinh ngạc.

“Xin lỗi ông chủ Trần, tôi không ngờ anh lại mua cả tòa nhà, tôi chỉ là đi xác nhận lại một chút, vậy không sao rồi, một lát nữa gặp ở phòng giao dịch!” Từ Châu bối rối cúp điện thoại.

"Thật sự là ngốc nghếch một cách đáng yêu.” Trần Ninh cười măng một câu, uống hết nửa bát sữa đậu nành còn lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.