Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 15: Chương 15: Khoác lác cũng phải có mức độ




Cơm nước xong, Trần Ninh lái Lamborghini, đi đến phòng giao dịch hoa viên Phỉ Thúy, chỗ đậu xe trống không, bởi vì lúc này còn sớm, ở đây cũng không có mấy người đến.

Trần Ninh bước vào cửa chính công ty, nghe thấy tiếng động một cô gái trẻ mặc đồ công sở từ bên trong chạy ra, cô ấy mặc một bộ tây trang màu đen, bên trong là sơ mi trắng, bím tóc đuôi ngựa cột lên đơn giản, nhìn qua ngũ quan tinh xảo động lòng người, cũng xem là một người đẹp.

“Anh chính là anh Trần Ninh sao, trước đó thật xin lỗi!”

Người đẹp này vừa mở miệng, Trần Ninh liền biết cô này chính là Từ Châu người gọi điện với mình, nhìn cô ấy chạy chậm, phần cao thấp trước người ở trong quần áo nhảy lên, rất là đẹp mắt.

Trần Ninh nở nụ cười, Từ Châu này vô cùng câu nệ và căng thẳng, hai cánh tay cũng không biết nên để ở đâu, rõ ràng là một người mới.

“Mới tốt nghiệp?” Trần Ninh hỏi.

“Ừm, vâng, nhưng tôi đang cố gắng học tập, nhất định làm cho mỗi khách hàng thỏa mãn!” Từ Châu giống như là đang báo cáo.

“Vậy được, hợp đồng đâu, tôi đi ký tên.” Trần Ninh nói.

“Ở bên trong phòng khách, mời!”

Từ Châu hơi có vẻ bối rối dẫn đường đằng trước, Trần Ninh quan sát ở phía sau, phát hiện dáng người cô ấy không tệ, ngũ quan xinh đẹp, có tư chất người đẹp, chỉ là mặt mộc không trang điểm, cách ăn mặc không khéo, kéo cô ấy thấp xuống không ít điểm, nếu như thay đổi cách ăn mặc, tuyệt đối có 9 phần của một người đẹp.

Vào trong, phát hiện trên bàn đã chất mấy chồng hợp đồng dày đặc, đều là chuẩn bị ký tên.

“Nhiều như vậy!” Trần Ninh vì lượng công việc cảm thấy khiếp sợ.

“Đúng, tôi cũng không ngờ anh lại mua cả một tòa nhà, rõ ràng hôm qua còn chưa có bán ra, anh quả thật là một ông chủ lớn.” Từ Châu rất là sùng bái nói.

Trần Ninh cười cười, bị một em gái xinh đẹp sùng bái như vậy, trong lòng vẫn là có chút vui vẻ.

Anh mở một cái hợp đồng ra, phát hiện danh tính, số chứng nhận các kiểu đều đã trực tiếp đóng dấu xong, chỉ còn mấy chỗ ký tên cần phải viết lên mấy cái tên.

“Thôi đi, ký tên quá phiền, trực tiếp lăn vân tay đi.” Trần Ninh nói ra.

“Nhưng mà, cái này không quá phù hợp với quy định của công ty.” Từ Châu nhỏ giọng nói.

“Cái gì quy định hay không quy định, tôi là khách hàng, là thượng đế, thượng đế nói chuyện cũng không được không?”

Trần Ninh mới chẳng muốn từng chữ từng chữ ký lên, dù sao đi nữa thì chứng nhận bất động sản anh cũng đã cầm trong tay rồi, trên mặt pháp luật đã có tất cả quyền tài sản với căn hộ, có ký hay không thì căn hộ này cũng thuộc về anh.

Từ Châu quyết định nghe theo Trần Ninh, lấy mực đóng dấu ra, hơn nữa hỗ trợ mở hợp đồng đến vị trí lăn tay, bổ sung từng cái một.

Lăn tay bên này cũng rất phí thời gian, lúc bọn họ đang lăn tay, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng lục tục, một số viên chức và khách hàng khác cũng đã lục tục đến.

Trần Ninh lăn tay nửa ngày, phát hiện còn một nửa hợp đồng, không khỏi có chút bực mình, ngẩng đầu phát hiện Từ Châu đang mỉm cười ngọt ngào.

“Cô cười cái gì?” Trần Ninh hỏi.

“Tôi chính là vừa mới vào phòng kinh doanh tòa nhà số 5, ngài mua hết một lúc, tôi có thể có được một số phần trăm khả năng.” Từ Châu nói.

“Vậy chúc mừng.”

Thì ra là thế, Từ Châu xem như có phúc khí, dính ánh sáng của anh, chính xác mà nói là dính ánh sáng của trợ giá 30 nghìn tỷ.

Từ Châu đột nhiên tỉnh ngộ, còn chưa châm trà cho Trần Ninh, vì vậy vội vàng dùng cái ly duy nhất pha trà cho Trần Ninh.

Nhưng mà lúc này đột nhiên có người gọi cô ấy: “Từ Châu, đến đây, nhanh chóng chiêu đãi vị khách quý này, ông chủ Triệu muốn mua mười căn một lần.”

“Nhưng mà quản lý tôi, bên này của tôi cũng có khách quý, ông chủ Trần mua 92 căn.” Từ Châu nói.

“Nói nhảm cái gì, hỏng não rồi sao? Ai có thể mua nổi 92 căn, chúng ta cả lầu 5 mới có 92 căn, hơn mấy trăm tỷ, đầu năm nay bên đầu tư bất động sản cũng không mua nổi!” Quản lý Tôn ở bên đó mắng.

Từ Châu rất là uất ức, nhìn nhìn Trần Ninh, lại nhìn nhìn quản lý Tôn, không biết nên làm sao bây giờ.

Trần Ninh nhíu mày, nói: “Gọi quản lý của cô đến đây, tôi nói với người đó.”

“Được.” Từ Châu đi qua, nhỏ giọng nói với quản lý Tôn, ông chủ Trần bên kia muốn anh qua đó.

Quản lý Tôn vừa nghe đã nổi giận, lại tiếp tục mạnh mẽ lên án: “Cô không có mắt nhìn sao, không thấy tôi đang bận rộn sao? Cô đi ứng phó một chút là được, đầu năm nay đều là đến hưởng ké điều hòa, còn có thể thật sự mua sao?”

Từ Châu còn đang nói lý mà bảo vệ quyền lợi của mình: “Quản lý Tôn, ông chủ Trần đương nhiên là mua thật, hợp đồng cũng sắp ký xong rồi, anh đi qua xem sẽ biết.”

Ông chủ Triệu bên kia được vinh dự là khách quý mất hứng: “Tôi nói này quản lý Tôn, tôi là nhìn mặt mũi của bạn bè đề cử mà đến, nhân viên của mấy người cũng chỉ có chút tố chất đấy? Còn nói có người mua 92 căn, người nào có tài lực như vậy, cậu gọi đến cho tôi nhìn xem, khoác lác cũng phải có mức độ!”

Quản lý Tôn lập tức biểu thị: “Ông chủ Triệu đừng tức giận, tôi lập tức đuổi việc cái người thực tập này!”

“Cô bị sa thải rồi, lập tức cút đi!” Quản lý Tôn quay lại mắng Từ Châu.

Từ Châu mơ màng, không hiểu cô chăm chỉ làm việc sao lại bị sa thải rồi.

Trần Ninh cũng không nghe nổi nữa, Từ Châu bởi vì mình mà bị sa thải, chính anh cũng không muốn nhìn thấy, vì vậy anh đi đến, cầm khăn giấy ướt xoa xoa dấu đỏ trên tay, nói: “Sao thế? Bất động sản Red City của mấy người, đối xử với khách hàng lớn như vậy?”

“Cậu là khách hàng lớn? Có thể mua nổi mười căn phòng sao? Ông chủ Triệu đây mới là khách hàng lớn.” Quản lý Tôn khinh thường nói, anh ta chỉ vào ông chủ Triệu bên cạnh, xem như là “chính diện” dạy dỗ.

Ông chủ Triệu bên kia cũng phối hợp cao ngạo ngẩng đầu, dáng vẻ không ai bì nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.