Trong mắt của các bạn học nữ, Trần Ninh chính là một chàng trai thành công vừa có tiền lại có vẻ bề ngoài, có cô bạn nhiều chuyện hỏi: "Trần Ninh, cậu trẻ tuổi tương lai đầy hứa hẹn như vậy, bạn gái nhất định xếp thành hàng dài đi?"
"Tôi còn độc thân." Trần Ninh nói.
Nghe câu nói đó, lòng Trương Nghi liền gợn sóng, cho rằng cơ hội của bản thân tới rồi, cô ta mới bị bạn trai là thiếu gia nhà giàu đời thứ hai đá, hiện tại đang trong tình trạng không có cả tình lẫn tiền, cần gấp một người “chăm lo” lâu dài, mà Trần Ninh rõ ràng là người phù hợp nhất, nếu dùng ít thủ đoạn, thêm vào tình cảm trước kia, nói không chừng có thể gương vỡ lại lành.
Vì thế cô ta làm bộ hơi say, lấy cớ uống rượu ngồi cạnh Trần Ninh, thừa cơ dựa vào anh.
Mấy bạn học nam khác cũng ngầm hiểu trong lòng, thấy hôm nay chơi rất vui, rượu ngon cũng uống rồi, còn nhận được một chiếc điện thoại miễn phí, Vương Hùng liền đề nghị tan cuộc, lát tính tiền bao nhiêu, thì sẽ gửi vào nhóm để mọi người chia tiền.
"Không cần phiền như vậy, để tôi thanh toán cho."
Trần Ninh chủ động gọi nhân viên tới để thanh toán, tiền thuê phòng Vip lần này tính ra chỉ vài triệu, còn không có rượu quý giá gì, đây chỉ là chuyện nhỏ.
"Trần Ninh hào phóng à, tất cả mọi người đều phải cảm ơn ông chủ Ninh rồi."
Vương Hùng mở đầu cảm ơn, mấy bạn học nam khác cũng vỗ tay nói cảm ơn.
"Không cần khách sáo."
Trần Ninh cảm thấy trong lòng vô cùng thỏa mãn, hôm nay ở trước mặt bạn học thật là có mặt mũi, tất cả đều là nhờ vào khoản trợ cấp 30 nghìn tỷ, làm cho anh từ một một thanh niên thất nghiệp, trở thành ông chủ lớn trong miệng bạn học.
Lúc này, điện thoại của Trần Ninh vang lên, anh bắt máy, vừa nghe thì biết đầu dây bên kia là Châu Mỹ Mỹ cô gái đẹp nhất thành phố Bạch Hà.
"Chào anh Trần, mẹ tôi sau khi dùng phương thuốc nấu từ nhân sâm, tình trạng đã tốt hơn hẳn, nếu buổi tối mà anh có thời gian, tôi muốn gặp mặt để trực tiếp cảm ơn anh, tặng anh một ít quà nhỏ, chuyện trò để thể hiện thành ý."
Hai mắt Trần Ninh sáng ngời, cô gái đẹp nhất thành phố này đêm khuya hẹn gặp, sao có thể không đi chứ, vì thế anh gật đầu đồng ý, nói ra địa chỉ KTV mà bản thân đang ở.
"Ừ, một lát nữa tôi sẽ tới." Châu Mỹ Mỹ dứt khoát cúp máy, cô gái giỏi giang trong thương trường này nói chuyện không hề lòng vòng, là một mỹ nhân lạnh lùng.
Vương Hùng nghe thấy Trần Ninh nói chuyện điện thoại, liền cố ý hỏi: "Ông chủ Trần, anh nói chuyện điện thoại với ai đó?"
"Một cô bạn." Trần Ninh nói.
"Tôi nghĩ là bạn gái … thì có đi?" Vương Hùng nhấn nhá nói.
Trần Ninh cười cười, không giải thích với tên đang say rượu này.
Nhưng nghĩ một lúc, Trần Ninh nhận ra bản thân thật sự có hơi mong chờ, khiến Châu Mỹ Mỹ trở thành bạn gái của mình, có bạn gái như vậy, mang đi ra ngoài rất là hãnh diện.
Sau khi mọi người ra khỏi KTV, chuẩn bị ai về nhà nấy, thì liền gặp phải vấn đề đi nhờ xe.
Mấy người tham gia buổi tiệc đều uống rượu, có người gọi taxi, có lái xe tới nên giờ cần tìm người lái xe thuê, nếu thuận đường thì có thể đưa vài bạn học về nhà.
Lúc này Chu Sinh Tài bỗng nhiên nhảy ra, bởi vì uống rượu nên đầu lưỡi đơ ra, nói chuyện không rõ ràng: "Các bạn học nữ có thể ngồi xe của tôi, xe của tôi là Chery, có bốn chỗ ngồi."
Nhưng bạn học nữ không hề để ý anh ta, ngược lại hỏi Trần Ninh: "Trần Ninh, cậu chạy xe gì tới à?"
"Xe tôi ở kia." Trần Ninh ấn vào chìa khóa xe, đèn của chiếc xe Lamborghini màu xanh dương nháy sáng lên.
"Trời ơi, Lamborghini!"
Mấy bạn học lâu năm lại bị làm cho hết hồn, lảo đảo chạy tới, thèm thuồng nhìn chiếc xe thể thao suýt chút chảy cả nước miếng.
Đàn ông trên đời, quan tâm nhất chính là nhà, xe, tiền bạc và phụ nữ, hiện giờ Trần Ninh gần như tất cả đều đạt tiêu chuẩn, làm cho họ ghen ghét tới chua lè, chỉ có thể hâm mộ thôi.
"Trần Ninh, anh có thể đưa em về nhà không?". Chuyên trang đọc truyện -- T R U M t r u y e n .ME --
Trương Nghi nũng nịu hỏi, cả người vẫn luôn dựa về hướngTrần Ninh, không hề để ý bản thân có bị sỗ sàng hay không, dù là lúc ban đầu hai người làm người yêu, cũng chưa từng thân mật như vậy.
Người đàn ông dù chất phác ngây thẳng hơn nữa cũng biết đây là ý gì, bạn gái cũ chủ động chui vào lòng, chỉ cần anh nguyện ý, là có thể gương vỡ lại lành.
"Xin lỗi, tôi có hẹn với người khác rồi!" Trần Ninh trực tiếp từ chối, đẩy đầu cô ta ra.
"Trần Ninh..." Trương Nghi hời dỗi giọng nhựa nhựa kéo dài: “Đưa em về nhà trước được không, giờ em ở một mình, buổi tối hơi sợ!"
Đây là ám chỉ rõ ràng mà, chỉ cần Trần Ninh muốn, có lẽ buổi tối là có thể hai người cùng nhau sung sướng. Lúc hai người ở trong trường học là tình yêu trong sáng, nhiều nhất cũng chỉ là nắm tay, loại da thịt dính sát vào nhau này chưa bao giờ có, hôm nay có điềm là sẽ bước qua cái bước ấy.
Nhưng Trần Ninh không có hành động gì, loại phụ nữ này anh đã nhìn rõ từ lâu, nói thẳng: "Nể tình là bạn học cũ, tôi giúp cô gọi xe, chắc là tài xế sẽ rất vui lòng đưa cô về nhà."
Đây là một lời từ chối rất trực tiếp, Trương Nghi có chút bực mình, nhưng cô ta không muốn bỏ qua cơ hội leo lên người giàu có này, cố ý ép ra một giọt nước mắt, buồn rầu nói: "Trần Ninh, em biết lúc trước là em không đúng, nhưng đó là do trẻ người non dạ, giờ em mới hiểu được, anh mới là người quan trọng nhất trong lòng em, em vẫn không thể nào quên anh!"
Trương Nghi nói xong, liền giơ tay ra muốn ôm lấy Trần Ninh, nhưng anh lại lách sang một bên, Trương Nghi suýt chút thì ôm lấy thùng rác ở bên cạnh.
"Vì sao lại lần nữa từ chối em? Là do em không đủ xinh đẹp sao? Là chê em không còn lần đầu tiên sao? Em có thể vì anh mà đi phẫu thuật thẩm mĩ, cũng có thể vì anh mà đi làm phẫu thuật vá màng trinh, em chỉ hy vọng chúng ta có thể quay lại với nhau!"
"Thật ngại quá, bạn tôi tới rồi, chuyện phẫu thuật thẩm mĩ, vá màng cô đi tìm người khác nói đi."
Trần Ninh đã nhìn thấy chiếc Bentley màu đen đang từ từ chạy tới bên cạnh anh, một cô gái mặc váy dài màu đỏ rượu bước từ trên xe xuống, ánh mặt lạnh lùng diễm lệ, đường nét gương mặt đoan chính, khí chất cao sang, trừ Châu Mỹ Mỹ ra thì còn có thể là ai?