Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 18: Chương 18: Tăng gấp 5 lương cho cô




Khu chung cư Phỉ Thuý Hoa Viên là một tòa nhà được trang trí đẹp mắt, xách túi đi vào, trước khi Trần Ninh vào phòng, Từ Châu ân cần bảo anh ta mang bọc giày vào, như vậy sẽ không làm dơ sàn nhà.

Nội thất trong nhà chủ yếu là tông màu trắng ấm, mang phong cách Châu Âu nhỏ, tươi mới, phù hợp với gu thẩm mỹ của thế hệ trẻ, Trần Ninh tham quan căn nhà 3 phòng ngủ 1 phòng khách này và cảm thấy khá hài lòng, tốt hơn gấp trăm lần so với căn nhà cho thuê của anh, tất cả các thiết bị gia dụng đơn giản đều có sẵn, có thể dọn đến ở ngay hôm nay.

"Được rồi, đến 102 xem một chút."

Sau đó Trần Ninh thăm quan căn sát bên.

Bởi vì toàn bộ tòa nhà chỉ có hai phong cách trang trí vì để theo đuổi trang trí thuận tiện, sắp xếp đối xứng, xem hai loại căn hộ là đã có thể biết tất cả phong cách trang trí rồi.

102 là phong cách trang trí khác, chủ yếu là gam màu tối nặng, sàn nâu đỏ, tường trắng ấm, thích hợp cho người lớn tuổi sinh sống, các trưởng bối hẳn sẽ thích phong cách trang trí này.

“Thế nào, anh Trần Ninh, anh có hài lòng với kiểu nhà không?” Từ Châu hỏi.

Trần Ninh cười: "Tôi không vừa lòng thì cũng làm sao được, mua cũng mua hết rồi.”

“Phải, thực xin lỗi, tôi quên mất chuyện này.” Từ Châu có chút xấu hổ, mặt đỏ bừng.

Trần Ninh phát hiện cô gái này khá đáng yêu, có một loại khí chất trong sáng không biết gì, trong xã hội khoa trương này, có một tính cách ngây thơ như vậy thật đáng khen ngợi.

Bọn họ đang nói chuyện, thì đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân ồn ào, đột nhiên có mười mấy người đi tới, nhìn tấm bảng treo trước ngực, đều là nhân viên quản lí khu nhà, đứng đầu là quản lý, một người đàn ông trung niên khoảng 30 mấy tuổi.

"Ngài là ông chủ Trần Ninh sao? Chúng tôi đến muộn, xin lỗi, ngài xem có gì cần giúp đỡ không?" Đối phương cười nịnh, đi tới là nhiệt tình bắt tay.

Trần Ninh mỉm cười, mấy nhân viên quản lí khu dân cư này đến nịnh nọt anh, dù sao phí quản lí của cả một tòa nhà cũng không phải nhỏ, có thể nói, anh chính là ba mẹ của bọn họ, còn hơn cả ba ruột nữa.

“Không cần khách sáo, sau này chỉ cần giúp tôi làm một số công việc vệ sinh xung quanh là được rồi.” Trần Ninh nói.

“Nhất định nhất định!” Quản lý khu nhà hứa hẹn.

"Được rồi, các người đi bận đi."

Trần Ninh xua xua tay, nhiều người ở nhà anh như vậy, cảm thấy không thoải mái.

"Được, chúng tôi đi ngay."

Quản lý khu nhà gật đầu cáo lui giống như nhận được khẩu dụ của Hoàng Thượng vậy, thật là đến cũng nhanh, đi cũng vội vàng, không dám rề rà chút xíu nào.

“Anh Trần Ninh, anh thật uy phong.” Từ Châu cảm thán.

"Cũng được thôi, khi cô có một toà nhà, cũng có thể uy phong như vậy đó.”

"Tôi không dám nghĩ tới, trừ khi..." Từ Châu đột nhiên nghĩ đến một khả năng, hai mắt lóe lên, khuôn mặt lại đỏ bừng.

Lúc này, di động của Từ Châu vang lên, cô ta bước ra khỏi phòng nghe điện thoại.

Trần Ninh tự mình đi vòng quanh phòng, kiểm tra xem vào ở có còn cần những thứ gì nữa không.

Đầu tiên anh cần chăn ga gối đệm, quần áo, phải chọn mấy tầng lầu thoải mái để ở, còn có một số đồ gia dụng nhỏ mua như rô bốt quét nhà, máy rửa bát,… trực tiếp đặt trong App, rất nhanh những thiết bị nhỏ này đã được lấp đầy trong căn phòng trống.

Có mấy bộ đồ gia dụng nhỏ cùng chăn ga gối đệm, Trần Ninh đột nhiên nhận ra một vấn đề khó, đó là anh còn rất nhiều việc phải làm, không thể ở chỗ này làm việc nhà được.

Cũng đúng, anh cũng tính là một ông chủ lớn, nhưng vẫn một mình lẻ bóng, cần tuyển gấp vài trợ thủ để giúp anh lo việc của mình.

Đang chuẩn bị tuyển nhân viên, Trần Ninh phát hiện Từ Châu ngốc nghếch đã biến mất rồi.

Tưởng cô ta đã đi rồi, sau khi Trần Ninh ra khỏi phòng liền nghe thấy tiếng khóc nức nở của cô ở hành lang, theo tiếng động đi qua đó, liền thấy Từ Châu ngồi xổm ở góc hành lang khóc lóc, bộ dạng rất thương tâm.

"Làm sao vậy? Ai bắt nạt cô à?"

Vẻ ngoài ngốc nghếch và đơn thuần của Từ Châu đã khơi dậy khát vọng bảo vệ của Trần Ninh.

“Tôi, tôi đã bị sa thải rồi.” Từ Châu rưng rưng nói.

Sau khi Trần Ninh biết chuyện, anh mới hiểu ra toàn bộ câu chuyện, nguyên nhân là do tiền.

Từ Châu là một thực tập sinh mới được tuyển dụng, tình cờ chịu trách nhiệm bán tòa nhà thứ 5 của mình, kết quả anh dễ dàng mua được một tòa nhà với Trợ giá 30 nghìn tỷ, chớp mắt hoàn thành nhiệm vụ bán hàng, theo như tục lệ của công ty bất động sản, hoa hồng cho tòa nhà này cũng không phải nhỏ, sa thải Từ Châu có thể tiết kiệm được một số tiền thưởng, Từ Châu vẫn đang trong thời gian thực tập chưa ký hợp đồng lao động chính thức, sa thải không yêu cầu nhiều bồi thường, ban lãnh đạo của bất động sản Red city đúng là tính toán hay thật.

Nhìn cô gái xinh đẹp đang khóc như mưa, trong lòng Trần Ninh đột nhiên cảm động, nảy sinh một ý tưởng.

“Được rồi, đừng khóc, tôi sẽ tìm cho cô một công việc, có làm không?” Trần Ninh hỏi.

“Làm việc gì?” Từ Châu rưng rưng nước mắt ngẩng đầu nhìn vị thổ hào trẻ tuổi đẹp trai trước mặt.

"Làm việc cho tôi," Trần Ninh nói, "Làm trợ lý riêng của tôi."

"Ồ? Lương bao nhiêu?" Từ Châu thút thít hỏi.

“Cô làm ở công ty bất động sản lương bao nhiêu?” Trần Ninh hỏi.

“Lương cơ bản là 6 triệu, còn lại phụ thuộc vào hoa hồng.” Từ Châu nói: “Nếu không có thành tích, chỉ có thể nhận lương cơ bản.”

"Chỉ vậy thôi?"

Nghe nói trước đây lương của Từ Châu thấp như vậy, Trần Ninh mỉm cười, lập tức hào sảng mà hứa.

"Vậy được, nếu theo tôi làm, lương của cô sẽ tăng gấp năm, lương cơ bản mỗi tháng 30 triệu, cuối năm sẽ có lì xì tính theo biểu hiện làm việc, có năm bảo hiểm, hơn nữa còn cung cấp chỗ ở đồ ăn, trong toà nhà này, cô tuỳ tiện tìm căn phòng làm ký túc xá đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.