Trở Mình Trong Lòng Bàn Tay Ảnh Đế

Chương 64: Chương 64




Kiều Hựu Song ra ngoài mua gừng, kết quả lúc trở lại còn dẫn theo một đám fans.

Cậu ta luôn theo làm việc bên cạnh Quý Hòa Hiện, những fans hâm mộ đã nhớ kỹ mặt mũi cậu ta. Lúc thấy cậu ta mua thuốc ở tiệm thuốc, còn mua cả gừng, bằng một giác quan thứ sáu siêu mạnh, họ đã nhất trí cho rằng Quý Hòa Hiện bị bệnh, cho nên lập tức xông tới.

Kiều Hựu Song nào ngờ có một ngày mình được đối xử như một ngôi sao thế này, cậu ta không chống đỡ nổi, không thể làm gì khác hơn là thừa nhận Quý Hòa Hiện bị cảm, có chút khó chịu.

Lúc này những fans hâm mộ đau lòng không thôi, cũng biểu thị muốn theo cậu ta đến tham ban.

Ban đầu Kiều Hựu Song không đồng ý, nhưng sau đó lại chợt nhớ ra. Mặc dù bây giờ cậu ta là trợ lý, nhưng tổng giám đốc Vu và anh Quý đều bồi dưỡng cậu ta như một người đại diện.

Mà thân làm người đại diện, làm việc phải cân nhắc chu toàn hơn.

Khoảng thời gian trước ngoại trừ chuyện Quý Hòa Hiện giải trừ hợp đồng, sau đó là chuyện Tần Tiểu Thi bị Quý Hàm Thư lén đưa vào nhà Quý Hòa Hiện rồi chụp ảnh đăng lên mạng, tự nhận cô ta là bạn gái của Quý Hòa Hiện khiến Quý Hòa Hiện lên hotsearch ra thì dường như chẳng còn tin nào khác.

Làm nghề, nghĩ lại thì, chung quy vẫn phải duy trì chút tin tức với bên ngoài, nếu cứ ẩn thân như thế thì còn là nghệ sĩ gì nữa. Đồng thời, cũng nên cho fans chút tin tức, tránh cho fans nghĩ thần tượng của mình mất tích.

Cho nên Kiều Hựu Song đã đưa những fans này đến đoàn làm phim.

Fans đến tham ban đoàn làm phim của thần tượng là chuyện thường thấy, có lúc nghệ sĩ đóng phim, nếu không có ai đến tham ban thì công nhân viên còn cố ý sắp xếp người đóng giả fans đến tham ban nữa.

Quý Hòa Hiện đã quay xong phân cảnh của những diễn viên khác, phân cảnh này khá dễ, chỉ cần nói lời thoại mà thôi. Nhưng Diệp Vấn Vấn lại phát hiện nhiệt độ cơ thể anh lại tăng lên.

Trước đó Quý Hòa Hiện vẫn kiên trì không uống thuốc, trong thuốc có thành phần an thần, anh sợ uống vào sẽ buồn ngủ, thành ra lúc đóng phim sẽ có trạng thái không tốt.

Cô không ép được anh, cho nên chỉ có thể cố gắng làm chút chuyện để anh dễ chịu hơn chút.

Cứ thế, những fans hâm mộ được Kiều Hựu Song đưa đến tham ban thần tượng mình ngày đêm nhớ mong, đã lập tức thấy thần tượng của mình bị một cô gái ép ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, còn đắp khăn vào trán nữa.

Fans: “???”

Có fans giơ điện thoại lên chụp ảnh, Kiều Hựu Song nhanh chóng ngăn cô nàng lại: “Chờ lát nữa chụp ảnh chung, lúc này không chụp được.”

Fans kia ngoan ngoãn cất điện thoại đi.

“Kia là bạn gái của nam thần à?” Một fans khác chần chờ hỏi.

Câu trả lời cho câu hỏi này rất dễ bị bắt bí, soi mói. Kiều Hựu Song ho một tiếng: “Đó là người nhà của thầy Quý.”

Những fans hâm mộ tự nhiên nghĩ đến người nhà kia là “em gái” của thần tượng, tất cả thở phào một hơi.

“Giá trị nhan sắc của gia đình nam thần cao thật đấy, em gái kia hoàn toàn có thể ra mắt.”

“Đúng thế, tôi cũng muốn có anh trai như nam thần, tôi sẽ vui đến mức nửa đêm cười đến tỉnh.”

“Thì ra nam thần còn có em gái nữa.”

…..

Kiều Hựu Song nghĩ thầm: Cho dù sau này có bại lộ, thì người nhà này cũng không phải người nhà kia, là mọi người tự hiểu sai.

“Mọi người chờ ở đây trước.” Kiều Hựu Song dặn dò.

Cậu ta bước tới vài bước, Diệp Vấn Vấn liếc thấy những fans bên kia, lại nhìn sang Quý Hòa Hiện bên này. Sắc mặt của Quý Hòa Hiện khá khó coi, trên quần áo cũng dính đầy bụi đất, mặt dù có gương mặt chống đỡ, nhưng nhìn qua cũng thấy một chữ “thảm”.

Cô đã ở đoàn làm phim một thời gian ngắn, cũng biết rõ hình tượng quan trọng thế nào với nghệ sĩ, lúc nào cũng có thể bị đem ra bôi đen.

“Kiểu Kiều, sao anh không nói trước với tôi anh đưa fans đến.”

Kiều Hựu Song oan uổng: “Tôi đã gửi tin nhắn wechat cho em rồi.”

Diệp Vấn Vấn: “……” Cô chỉ lo chăm sóc Quý Hòa Hiện, vốn không có thời gian xem điện thoại.

“Anh bảo mấy cô ấy chờ một chút, thế nào cũng phải để thầy Quý sửa sang lại một chút mới gặp họ được.”

Kiều Hựu Song cũng hiểu ngay, cậu ta bật ngón cái với Diệp Vấn Vấn: “Vẫn là Tiểu Hoa chu đáo.”

Sau đó Diệp vấn Vấn đưa Quý Hòa Hiện ra sau hậu trường, tránh khỏi ánh mắt fans rồi để chuyên gia trang điểm trang điểm lại cho Quý Hòa Hiện, ít nhất phải khiến anh không còn vẻ chật vật nữa.

“Đừng lo.” Quý Hòa Hiện vỗ nhẹ lên mu bàn tay Diệp Vấn Vấn, nét cười ấm áp tựa nắng ban may, ánh mắt anh sáng ngời, những mệt mỏi trước đó như biến mất sạch.

Nhưng Diệp Vấn Vấn vẫn có thể cảm nhận được sự nóng rực trên mu bàn tay mình, cô chỉ đành cầm gừng Kiều Hựu Song mua về đi nấu nước gừng cho anh.

Còn Quý Hòa Hiện thì chậm rãi ra ngoài gặp fans, trên mặt anh là nụ cười nhàn nhạt, không để người ta cảm thấy quá lạnh lùng, cũng chẳng khiến người ta cảm nhận anh quá nhiệt tình.

“Nam thần!!” Những fans hâm mộ kích động lên.

“Vất vả cho mọi người khi đến đây rồi.” Giọng của Quý Hòa Hiện rất ôn hòa: “Nhưng bầu không khí lúc này rất thích hợp để đi du ngoạn, mọi người cố gắng chơi, đừng làm lỡ thời gian vì tôi, cũng như bỏ qua những cảnh sắc xinh đẹp.”

Những fans hâm một siết chặt nắm tay, họ đã sớm nghe qua, nếu có fans đến đoàn làm phim tham ban, gặp được nam thần thì chắc chắn nam thần sẽ nói chuyện với họ, không ngờ lại là thật.

“Nam, nam thần, nghe nói anh bị cảm, đây là quà của chúng em tặng, tặng cho anh.” Một fans hâm mộ đỏ mặt bước lên, đưa quà cho Quý Hòa Hiện: “Anh phải giữ gìn sức khỏe.”

Cô nàng rất muốn nhào lên ôm nam thần một cái, nhưng lại không dám, chỉ có thể xấu hổ cùng e sợ nhìn Quý Hòa Hiện một chút, sau đó nhanh chóng lùi lại.

Diệp Vấn Vấn đang nấu nước gừng ở nơi cách đó không xa, đây là bếp cồn cô mượn được từ một vị hậu cần của đoàn làm phim, nấu nước gừng khá tiện.

Cô âm thầm mặc niệm đừng ôm đừng ôm đừng ôm, kết quả cô gái kia lùi về sau thật, cô có chút cao hứng, trong lúc nhất thời không quan tâm đến nồi nhỏ trong tay mình, suýt nữa đã chọc tay vào trong nước.

“Cẩn thận.” Một bàn tay khác chặn tay cô lại.

Là Tông Việt.

“Cảm ơn Tông…. Huấn luyện viên Tông.”

Tông Việt gật đầu, quay người rời đi.

“Cảm ơn.” Quý Hòa Hiện nhận lấy hộp quà.

“Không không không có gì.” Fans hâm mộ lắc đầu điên cuồng, biểu thị mình có thể đến tham ban cũng như có thể nhìn thấy người rồi tặng quà là một chuyên rất hạnh phúc, Quý Hòa Hiện còn nhận quà của cô nàng, cô nàng lại càng hạnh phúc hơn.

Vào giờ phút này, cô nàng có cảm giác mình là người hạnh phúc nhất thành phố điện ảnh!

“Chúng em đều yêu thích anh ngay từ khi anh vừa ra mắt, dù là con người của anh hay nhân vật anh thủ vai, chúng em đều rất yêu thích. Hy vọng anh có thể cho ra những tác phẩm càng hay hơn, đi đến đỉnh cao sự nghiệp…. Sau này đừng lao lực quá, bị bệnh cũng phải nghỉ ngơi cho tốt….”

Một khi khen Quý Hòa Hiện, đầu lưỡi của fans như được bôi dầu cứ ầm ầm nói điên cuồng, ngay cả những fans đằng sau cũng nhìn cô nàng bằng ánh mắt sùng bái.

Diệp Vấn Vấn: “…..”

Ăn nói tuyệt thật.

Quý Hòa Hiện cười khẽ: “Cảm ơn sự yêu thích của mọi người.”

Kiều Hựu Song đứng bên cạnh đúng lúc nói: “Nào nào nào, chúng ta chụp ảnh chung.”

…….

Những fans hâm một đi rồi, nước gừng của Diệp Vấn Vấn cũng đã nấu xong, Kiều Hựu Song lại mở quà fans tặng ra, bên trong là một ít trà gừng và đường đỏ, là đồ cần dùng khi bị cảm.

Diệp Vấn Vấn biết nước gừng khó uống, cô thấy đường đỏ bèn cầm một gói cho vào trong ly. Cuối cùng Quý Hòa Hiện cũng uống được nước gừng với vị khác, giải thoát cho vị giác của anh.

Cũng không biết có phải vì thêm đường đỏ cho nên dược hiệu tăng lên không, sau khi Quý Hòa Hiện uống xong thì cơ thể bắt đầu ra mồ hôi, nhiệt độ cơ thể cũng dần giảm xuống.

Diệp Vấn Vấn cầm thuốc mà Kiều Hựu Song đã mua về, cô cẩn thận xem thành phần bên trong. Kiều Hựu Song thấy cô nhìn chăm chú như thế thì dường như hiểu được gì đó, cậu ta vui vẻ nói: “Có thể xem hiểu à?”

“Tất nhiên.” Trước đây cô uống nhiều thuốc như thế đều không phải uống không.

Cô lấy một viên thuốc con nhộng ra: “Không thể cho thầy Quý uống loại này được, tác dụng phụ quá lớn.”

Kiểu Hựu Song: “Đây là thuốc của dược sĩ hiệu thuốc kê đơn.”

“Tôi biết.” Cô kiên nhẫn nói: “Nhưng trong thuốc này có thành phần có hại cho cơ thể, uống nhiều sẽ khiến giảm trí nhớ.”

Tuy chỉ uống một lần chẳng có vấn đề gì lớn, nhưng có thể không uống thì cứ không uống.

Là thuốc chứa ba phần độc, dù là thuốc gì đi chăng nữa, cũng đều có hại với cơ thể.

Diệp Vấn Vấn tìm ba loại thuốc không có thành phần an thần, rồi cho Quý Hòa Hiện uống nhân lúc nghỉ ngơi. Cứ thế, sau một ngày dằn vặt, đến khi kết thúc công việc hôm này, Quý Hòa Hiện cũng không sốt đi sốt lại nữa.

Diệp Vấn Vấn cũng hoàn toàn thở phào một hơi.

Trở lại khách sạn, Quý Hòa Hiện tắm rửa xong bèn ngồi trên salong xem kịch bản. Khi sắp đến chín giờ ba mươi phút, anh dịu dàng nói: “Vấn Vấn, đến giờ rồi.”

Mặt Diệp Vấn Vấn đỏ lên, cô đến bên cạnh Quý Hòa Hiện, sau đó hôn nhẹ lên mặt anh một cái.

Cho dù đã qua mấy đêm rồi, nhưng mỗi đêm khi đến chín giờ ba mươi phút thì cô vẫn cứ ngượng ngùng như cũ, cũng may vẻ mặt của Quý Hòa Hiện chẳng khác nào bình thường, khiến cô bớt đi rất nhiều ngượng ngùng.

“Ngày mai tôi và Chu Hân Duyệt đóng một phân cảnh tình cảm.” Quý Hòa Hiện than nhẹ: “Nhưng xưa nay tôi quay phân cảnh tình cảm không tốt lắm, đã tìm rất nhiều cách để học nhưng hiệu quả khá tệ.”

Diệp Vấn Vấn không hiểu đóng phim, nhưng cô biết phân đoạn tình cảm không dễ diễn, những phân đoạn khác có thể dựa vào thiên phú và kinh nghiệm để hoàn thành, nhưng tình cảm phải dựa vào nội tâm để diễn ra.

Bảo cô diễn với một người đàn ông xa lạ, còn phải biểu đạt tình yêu tha thiết với người đó nữa, Diệp Vấn Vấn chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy da gà da vịt nổi lên từng lớp.

“Tôi tin anh.” Diệp Vấn Vấn cảm thấy, vào lúc này cô nên ủng hộ và cổ vũ ảnh đế đại nhân thêm chút.

Quý Hòa Hiện có thể nói những lời này với cô khiến cô rất vui, bởi vì… Điều này thể hiện rằng Quý Hòa Hiện đồng ý chia sẽ tâm sự của anh, chứ không phải chỉ xem cô là một thú cưng nhỏ của anh.

“Chúng ta đối diễn đi.” Diệp Vấn Vấn xung phong nhận việc: “Tôi diễn Người Đẹp Rắn.”

Tuy rằng —- Cô tự nhìn chính mình, cũng chẳng giống Người Đẹp Rắn, nhưng cô sẽ nổ lực để mình diễn được, bày ra được sự anh khí và kiên nghị của Người Đẹp Rắn.

Phân đoạn tình cảm nhỏ này cũng là một phân đoạn tình cảm cuối cùng trong [Siêu kế hoạch], nội dung chính của bộ phim này là về tình chiến hữu, tình yêu với nước nhà, có rất ít phân đoạn liên quan đến tình cảm.

Phân đoạn này là nam nữ chính vì hoàn thành nhiệm vụ, cuối cùng nữ chính bị thương nặng, chết trong lòng nam chính.

Diệp Vấn Vấn nhìn kịch bản, nữ chính Người Đẹp Rắn đã bị trúng mấy phát đạn, cô ấy cầm số đạn còn lại giao cho nam chính Phong Quân, yêu cầu anh nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, bảo vệ ranh giới tổ quốc, bảo vệ con dân Trung Hoa.

Cô tưởng tượng lại, sau đó ngã xuống sàn giả thành dáng vẻ đang bị thương, cô nằm rạp xuống, hơi thở mong manh gọi: “Đội trưởng….”

Quý Hòa Hiện không nhìn hành động của cô, anh ngồi xổm xuống ôm nửa người trên của cô vào lòng, viền mắt ửng đỏ, gân xanh hiện rõ nơi cần cổ: “Chịu đựng!”

Diệp Vấn Vấn run rẩy đưa tay ra muốn chạm vào mặt anh, giọng điệu vô cùng quái dị: “Đội trưởng, tôi còn năm viên đạn, anh nhất định phải cứu được họ.”

Anh cúi đầu nhìn cô, cơ thể thoáng run rẩy. Diệp Vấn Vấn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, sự run rẩy của anh có hai tầng, một là đang tức giận, một khác là đang sợ sệt.

Diệp Vấn Vấn vô thức siết chặt quần áo anh, Quý Hòa Hiện nắm chặt hai tay, anh tựa đầu vào bên mặt cô, trong nháy mắt đó Diệp Vấn Vấn đã quên mất thoại của mình.

Diệp Vấn Vấn vừa đắm chìm vào khả năng thể hiện cảm xúc của anh, vừa bắt đầu nghi hoặc, ảnh đế đại nhân nói anh diễn tình cảm không tốt lắm, nhưng cô có thể cảm nhận được tình cảm anh đang thể hiện không tồi mà.

Lẽ nào vì cô không phải diễn viên chuyên nghiệp, cho nên “rất tốt” dưới cái nhìn của cô là “kém” với Quý Hòa Hiện tự nhìn?

Lúc này Diệp Vấn Vấn cảm thấy mình nên tắt thở, cô bèn thả nhẹ tay, mắt khép lại, thả lỏng cả người.

Quý Hòa Hiện: “…..”

Quý Hòa Hiện buông nhẹ cô ra, Diệp Vấn Vấn lập tức “sống lại”: “Thầy Quý, anh đã tìm được cảm giác chưa? Tôi thấy vừa nãy anh diễn cực kỳ tốt.”

Cô không thể không biết ngại đi hỏi anh cô diễn thế nào, cô vẫn tự mình biết mình.

Nhận lấy ánh mắt trong veo của cô, Quý Hòa Hiện lắc đầu thở dài: “Cảm giác không tốt lắm.”

“Không sao.” Diệp Vấn Vấn an ủi anh: “Chúng ta lại diễn thêm lần nữa!”

“Được.” Khóe môi Quý Hòa Hiện cong lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.