Trở Về Thiên Sơn

Chương 76: Chương 76: Vách Vô Vọng




Thanh niên tóc xõa dẫn đệ tử mình vừa chọn vào trong thư phòng, thì đã thấy một lão già ngồi chờ sẵn đang châm trà.

“Ta cứ tưởng tiểu tử ngươi không xuất quan nữa chứ.”

Trúc lão nhâm nhi ly trà nóng nhìn Trần Lục cười nói.

Trần Lục hơi cung kính cúi đầu nói:

“Đệ tử thấy có chút ngột ngạt, nên ra ngoài hóng gió tiện thể thu một tiểu đồng.”

Trúc lão gật gật đầu thản nhiên nói:

“Vậy lão phu không làm phiền ngươi tiếp tục bế quan nữa, tài nguyên lão phu đem tới hi vọng là đủ cho ngươi tu luyện.”

Một cái túi trữ vật đặt ở trên bàn, Trúc lão chầm chậm chấp tay sau lưng bước đi, Trần Lục cung kính hành lễ với Trúc lão.

Hắn vung tay lên đóng kinh căn phòng này lại, Trần Lục nhìn thiếu niên khờ khạo nói:

“Ngươi tên gì?”

Thiếu niên khờ khạo hơi vụng về thi lễ nói:

“Hạ Huyền Nhi.”

Trần Lục hơi nhìn thiếu niên kia một chút mới thấp giọng nói:

“Dáng vẻ mảnh khảnh, nét mặt có chút giống nữ nhân, ngay cả tên cũng là một nữ nhân, ta gọi ngươi là Huyền Nhi đi.”

Hạ Huyền Nhi cung kính dập đầu nói:

“Đa tạ sư tôn.”

Trần Lục phất tay thản nhiên nói:

“Lễ này miễn đi, mau đem cuốn sách màu đỏ trên kệ cho ta, sau đó đi nấu một ít trà.”

Hạ Huyền Nhi nhanh chóng làm theo lời của Trần Lục, tay chân đã trở nên nhanh nhẹn như đã làm quen những thứ này.

Ở tòa lầu nằm trên vách núi cao nhất Ngũ Vực, tên vách núi đó là Vách Vô Vọng.

Nơi đây thường niên là nơi tập hợp của toàn bộ cao thủ đứng đầu Ngũ Vực, không phải đề cập vấn đề trong lục địa mà là ở hải vực, Huyết Quỷ điện và Thủy Linh tộc.

Kiếm tu Liệt Sơn Hà cũng góp mặt trong cuộc họp thường niên này, Y Hoàng của Đoạn Phi tông, Dự Hoàn của Tà Chân tông, Ô Nguyên của Minh Thiên tông, Quân Hà của Phổ Kiếm cung, cùng với Trọng Kha Phần Hỏa Kiềm tông và đại trưởng Hùng Tô của Thiên Vân tông.

“Thủy Linh tộc ngày càng suy yếu, không thể chống lại quỷ tộc Huyết Quỷ cung, chúng ta cần có biện pháp đề phòng, bọn chúng tấn công đất liền.”

Y Hoàng nhìn bản đồ hải vực có chút trầm mặt nói.

Đại trưởng lão Hùng Tô lắc đầu nói:

“Thủy Linh tộc vốn ngang bằng với Huyết Quỷ cung, có thể tranh đấu thêm vài trăm nữa, nhưng chẳng phải Đoạn Phi tông và Tà Chân tông, khám phá ra thủy chi linh thể của Thủy Linh tộc, dùng nó sẽ giúp vũ khí có linh, dược lực của đan tăng mạnh, tu vi luyện hóa lại càng cường đại, nếu không phải vì mấy thứ đó của hai tông các ngươi truyền ra, thì Thủy Linh tông làm sao bị hai bên nghiền ép đây?”

Hùng Tô đập bàn khí tức bạo nộ làm cho tòa cung điện rung lắc dữ dội quát:

“Ngoài sáng thì có Huyết Quỷ cung, trong tối thì có đại lục liên tục thiết lập bẫy rập, chẳng phải là lấy oán báo ơn? Đừng nghĩ ta không biết trong bóng tối các ngươi đã làm ra những gì, lấy oán báo ơn sớm hay muộn cũng không nhận được kết cục tốt!”

Nguyệt Hy Thánh Nữ dùng một loại ánh mắt chán ghét quét qua nói:

“Hèn hạ vô sỉ, chẳng trách vì sao các đời Thánh Nữ và Thánh Tử đều ghét thế sự thiên hạ, toàn là một đám lấy oán báo ơn, vì lợi ích mà không tiếc mưu hèn kế bẩn.”

Nàng nói ra lời này ngông cuồng bá đạo, nhưng không ai dám ra mặt mở miệng nửa lời, bởi vì nàng là vị Thánh Nữ mạnh nhất trong Bảo Nguyệt lầu 1000 năm trở lại đây, một mình có thể đấu với ba lão tán tu Lục Kỳ thượng giai, cũng là người có thể ngăn Ác Long làm loạn.

“Chúng ta chỉ bắt một ít tộc nhân của Thủy Linh tộc, để chế luyện pháp bảo cường đại, sau này có thể xuất quân diệt Huyết Quỷ cung.”

Lời này là của Dự Hoàn Tà Chân tông nói ra, vô sỉ không còn gì để diễn tả được.

“Câm miệng chó của ngươi lại.”

Hùng Tô khí tức bạo nộ chửi thẳng mặt Dự Hoàn, hắn phẫn nộ đập nát ghế thành bụi phấn nói:

“Ngươi động vào Thủy Linh tộc đã 500 năm rồi, pháp bảo và nhân lực cũng đã đầy đủ, vậy thì dẫn một đám chó lấy oán báo ơn đi diệt Huyết Quỷ cung đi.”

Y Hoàng không nhịn được lập tức nói:

“Hùng Tô trưởng lão, đừng có mà quá phận.”

Hùng Tô ngửa mặt cười lớn nói:

“Ta mà quá phận thì lũ chó các ngươi còn sống đến tận bây giờ? Đứng đây ngang hàng mở miệng sủa sao?”

Một lời vừa ra lập tức lao thẳng vào trong chiến đấu, một mình Hùng Tô đại trưởng lão quấn lấy Dự Hoàn và Y Hoàng.

Cuộc chiến trên trời làm các thế lực khác ở đây trầm mặt, Hùng Tô là đại trưởng lão Thiên Vân tông đã một mình đánh hai vị đại trưởng lão của tông khác, sức chiến đấu kiểu này ai nói Thiên Vân tông yếu đây?. Bạn có biết trang truyện _ TRÙ Mtruyện.n et _

“Các đạo hữu mau ngừng lại.”

Ô Nguyên chuẩn bị đứng lên ngăn cản cuộc chiến trên không, một kiếm đâm thẳng lên trời ngăn cuộc chiến lại.

Kiếm tu Liệt Sơn Hà chậm rãi mở miệng nói:

“Vậy ý của Hùng Tô trưởng lão như thế nào?”

Hùng Tô hừ lạnh đáp xuống thản nhiên nói:

“Để Thủy Linh tộc nghĩ ngơi một thời gian, khôi phục lại thực lực đã bị lục địa làm hao mòn.”

Y Hoàng cau mày quát:

“Vậy Huyết Quỷ cung sẽ lợi dụng điều này tấn công đại lục.”

Hùng Tô thở ra một hơi trọng khí nói:

“Lấy oán báo ơn còn bắt người khác ngăn địch cho ngươi? Giỏi thì tự mình dẫn quân đi ngăn Huyết Quỷ cung, Thiên Vân tông bọn ta đã quyết định như vậy, không thể thay đổi.”

Nguyệt Hy Thánh Nữ nhìn lướt qua tông môn thản nhiên nói:

“Bảo Nguyệt lầu xưa nay ít tham dự chuyện của thế gian, nhưng lần này ta đồng ý với Thiên Vân tông.”

Minh Thiên tông, Phổ Kiếm cung, Phần Hỏa Kiếm tông, Bách Hoa tông là giữ nguyên trung lập.

“Các vị xin làm phiền một chút.”

Một lão già khoác áo bào đen từ bên ngoài bước vào, vô số ánh mắt đều nhìn về phía lão.

“Trần gia của bọn ta chủ trương thúc đẩy đại lục nghênh chiến Huyết Quỷ cung.”

Lão già vừa tới là Trần Hữu Phong đại diện cho toàn bộ Trần gia lên tiếng.

Ai cũng biết nhất mạch Trần gia là do một nhánh mạnh nhất của Huyết Quỷ cung âm thầm xâm nhập đất liền mai phục diệt sát, thời điểm Trần gia thúc đẩy nhân lực tiêu diệt Huyết Quỷ cung là điều sớm muộn.

Nhưng ai mà ngờ được nó lại đến nhanh như vậy, Trần gia 108 mạch đều có ở trong tông môn các vực, ngoại trừ Thiên Vân tông bởi vì chỉ có nhất mạch mới có thể tham dự.

Trần gia 108 mạch chiếm một phần ba quân số trong các tông môn, vị trí trưởng lão và thủ sơn cũng không ít là thuộc về người họ Trần, nếu như từ chối thì Trần gia các mạch sẽ lập tức rút khỏi tông môn, làm thực lực các tông suy yếu, có thể dẫn tới các tông môn nhỏ liên thủ đoạt vị.

Còn nếu đồng ý sẽ phải dẫn không ít quân số tiến tới hải vực tham gia chiến đấu, cũng có tổn thật nhưng giữ vị trí trong thiên hạ.

“Phong tiền bối có thể...”

Y Hoàng chưa kịp nói xong đã bị Trần Hữu Phong ngắt lời thản nhiên nói:

“Không cần kéo dài thời gian, trong một ngày này các vị chỉ cần nói đồng ý hay không thôi.”

Không khí xung quanh bắt đầu trở nên nặng nề đến cực điểm, Nguyệt Hy Thánh Nữ lên tiếng đầu tiên nói:

“Bảo Nguyệt lầu đồng ý.”

“Thiên Vân tông đương nhiên không từ chối.”

Hùng Tô gật gật đầu đồng ý, các tông môn khác sau một lúc lâu do dự thì toàn bộ đều phải gật đầu đồng ý.

Sức ép của Trần gia là quá lớn trên Ngũ Vực, không còn cách nào khác ngoài hai chữ 'đồng ý'.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.