Trọn Đời Có Duyên

Chương 55: Chương 55: Tả Tả Hữu Hữu ra đời




Khóe miệng Tất Tử Thần vẫn nở nụ cười thản nhiên, nhẹ nhàng ngồi vào trên mép giường, Tất Tử Thần đưa tay kéo chăn lên cho cô, đắp cánh tay bị lộ ở bên ngoài.

Có lẽ là bởi vì là sinh đôi, bụng của cô so với phụ nữ mang thai bình thường lớn hơn rất nhiều. Ánh mắt rơi vào bụng đã to lên, nụ cười nơi khóe miệng của Tất Tử Thần càng thêm dịu dàng.

Nghe mẹ nói, Tiểu Mạt nửa đêm thường ngủ không yên ổn, bây giờ Tử Nghiêu đã thi tốt nghiệp trung học xong, liền tiếp nhận trọng trách ngủ trên chiếc giường nhỏ trong phòng chị dâu này, chị dâu muốn uống nước hay ăn cái gì, tất cả đều là trách nhiệm của cô rồi.

Tất Tử Thần cười khẽ, nha đầu Tử Nghiêu này, nhất định là cậy mạnh, chỉ là cô yêu ngủ như vậy, hơn nửa đêm có thể giúp cái gì? Nghĩ đến cũng đúng là Tiểu Mạt không muốn mẹ mệt nhọc mới có thể đồng ý đề nghị của Tử Nghiêu thế này. Vậy cũng khiến ba mẹ yên tâm đi, dù sao có người ở cùng, mặc dù nhìn chung quanh đều không đáng tin.

"Tử Thần?" Diệp Dĩ Mạt mơ hồ mở mắt, giống như là vô ý thức, vươn tay kéo vạt áo người đàn ông bên giường lại.

Khóe môi Tất Tử Thần nhếch lên cười cưng chiều, nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc của cô: "Đã tỉnh rồi hả ? Mẹ bảo anh lên gọi em xuống ăn cơm tối."

"Nha." Diệp Dĩ Mạt đáp một tiếng, ánh mắt lại vừa lần nữa nhắm lại, trong miệng còn nói lẩm bẩm: "Lại mơ nữa à." Lại mơ thấy anh, mỗi ngày đều có thể ở trong mộng gặp nhau, có lẽ đã không tệ chứ? Diệp Dĩ Mạt mơ hồ, trong lòng ê ẩm mà nghĩ, người khác mang thai chồng họ đều cưng chiều giống như bảo bối, cô thì cả mặt chồng cũng không thấy, chớ nói chi là bảo chồng cô đi mua đồ ăn cho cô nữa.

Tất Tử Thần thấy tức cười, nhưng mà trong lòng lại thêm khó chịu– cô nhóc này, còn tưởng là ở trong mơ nữa– cho là chỉ có ở trong mơ, mới nhìn thấy anh."Tiểu Mạt, đứng lên ăn cơm tối. Hay là anh bưng lên cho em ăn?" Ngắt gương mặt ngày càng đẫy đà của cô, trong bụng Tất Tử Thần càng thêm mềm mại, cảm giác có thịt tốt hơn nhiều.

"Nha." Diệp Dĩ Mạt nhẹ giọng hô một tiếng, đưa tay vuốt ve tay của anh: "Anh về lúc nào?" Trở về cũng không nói với cô một tiếng, chơi đột nhiên tập kích rất thích sao? Người này, hoặc là vẫn không xuất hiện, hoặc chính là xuất quỷ nhập thần.

"Vừa đến nhà đã nhanh chóng lên đây mời vợ đại nhân đi ăn cơm rồi~" Tất Tử Thần mỉm cười, nghiêng người sang đỡ cô dậy, "Em ngủ mơ thấy gì thế?" Cả trong lúc ngủ mơ đều thấy cười.

Diệp Dĩ Mạt vuốt ve huyệt Thái Dương, nhấp môi dưới, có chút không hiểu ngẩng lên đầu nhìn anh, mơ cái gì?

"Có phải đang mơ về anh hay không?" Tất Tử Thần chống đỡ trán của cô, giọng mang cười khẽ: "Kể cho anh nghe một chút, có phải con gái nhà chúng ta kêu ba hay không." Nói xong, lỗ tai đã dán bụng của cô, cảm thấy bên trong vật nhỏ có động tĩnh, doanh trưởng Tất luôn trấn định tự nhiên hướng đại pháo súng máy về phía quân địch thế nhưng cũng cà lăm: "Động, động!"

Diệp Dĩ Mạt dở khóc dở cười, cái này thì có cái gì kỳ quái chứ, hai tên nhóc trong bụng này, về sau nhất định là rất tinh nghịch, có lúc thật là cô hát có chút thôi chúng đã xuất ra ý tứ, một cái tiếp một cái mà đá bụng cô, thật là giống như ba bọn nó nói, đánh chuột đất đấy.

"Con gái của anh thông minh! Cũng biết ba bọn chúng tới ~" Tất Tử Thần vuốt lỗ mũi cười đến mặt thỏa mãn, Diệp Dĩ Mạt thấy cũng không nhịn được mà cố ý đả kích anh: "Ngộ nhỡ cả hai đều là con trai thì làm thế nào? Anh có không muốn ba mẹ con chúng em không?"

Tất Tử Thần chợt nhíu mày: "Đây là bào thai song sinh mà, thế nào cũng nên có một bé gái chứ?"

Diệp Dĩ Mạt không nhịn được cười anh ngu, một bào thai xác suất sinh con gái là 1/2, chẳng lẽ anh cảm thấy sinh đôi thì tỷ lệ sinh con gái sẽ cao hơn hả ? Thế mà anh còn xuất thân là thạc sĩ kinh tế học đấy.

Tất Tử Thần chỉ thấy cô cười, thật ra thì sinh con gái thì có cái quan hệ gì đâu? Chỉ cần anh cùng cô và đứa bé thì cái gì cũng đều tốt cả. Nghĩ tới đứa trẻ mềm mại chạy hấp ta hấp tấp phía sau, Tất Tử Thần đã cảm thấy cuộc sống tràn đầy động lực.

Nhận được điện thoại của Chu Mặc, anh có chút kinh ngạc, người này nghĩ như thế nào lại gọi điện thoại cho anh rồi hả? Người này không phải vội vàng ở nhà làm ngựa cho con gái anh ta cưỡi sao?

"Tử Thần, tôi chính thức thông báo với cậu...cậu được tiếp nhận trở thành hội viên mới của hiệp hội ‘con gái là bảo bối’, mau chạy ra đây mời chúng ta những hội viên cũ ăn cơm." Chu Mặc tùy tùy tiện tiện ở nơi đó gõ ngón tay: "Nhanh, qua thôn này sẽ không còn tiệm này đâu."

Tất Tử Thần lặng yên một lát, tỉnh táo hỏi thăm địa chỉ: "Đến đâu?"

Chu Mặc cười ha ha: "Thành bắc Mặc Hương Cư, cũng đừng để chúng tôi đợi lâu ~ nếu không cậu không có tư cách VIP đâu ~"

Tất Tử Thần âm thầm cắn răng, Mặc Hương Cư, club tư nhân mới mở, lấy đẳng cấp phục vụ siêu cao làm khẩu hiệu. Bọn người sa đọa này.

Chu Mặc thật đúng là không lừa anh, đến giờ này không phải ành anh có con gái, Lộ Tuấn chồng của Trần Tư Tư cũng ở đây, trong ngực còn vội vàng trêu chọc Tiểu Bình Quả nhà bọn họ.

Chỉ là, tại sao Chu Triển Nguyên cũng ở đây? Tất Tử Thần sử dụng ánh mắt hỏi thăm Chu Mặc, Chu Triển Nguyên không phải chỉ có một con trai thôi sao?

Chu Triển Nguyên giống như là biết vấn đề của anh vậy, phất phất bảng hiệu nhỏ trong tay , cười híp mắt nói: "Tôi đây là hội viên dự định, thời hạn có hiệu lực hai năm." Không thể không nói, anh Chu quả thật có tư cách làm đầu tư, đợi đến sau này anh không thể long trọng ôm cô con gái trà sữa nhỏ, Tất Tử Thần chỉ có thể cắn răng, bởi vì khi đó bên cạnh anh rõ ràng là có hai con khỉ con.

Tất Tử Thần vỗ trán thở dài, đến tột cùng là anh lầm rồi mới có thể gia nhập cái hiệp hội ‘ con gái là bảo bối’ này? Chưa nói qua hội viên này còn có thể bị đá đó!

Đúng, tư cách VIP của anh bị thủ tiêu bởi vì hai con khỉ con nhà anh ra đời vào ngày hôm sau. Hai con khỉ con nho nhỏ nhiều nếp nhăn, cứ như vậy ngoan ngoãn nằm ở trong lồng kính, một chút cũng không thể nhìn ra về sau hai tên nhóc này sẽ hủy đi trời hủy đi đất.

Tiểu Mạt nửa đêm bắt đầu đau bụng, cũng may còn chưa tới ngày sinh dự tính cô liền bị đưa vào bệnh viện, vừa đến lúc sắp sinh, trực tiếp liền vào phòng sinh, không có chút nào trì hoãn.

Lúc con dâu được đưa vào phòng sinh thì Lý Mân gọi điện thoại cho con trai, đêm hôm khuya khoắt, anh không để ý tới việc mặc cái áo khoác liền vội vàng lên xe jeep chạy trở về, chỉ kịp xin nghỉ với doanh trưởng.

Lúc đến bệnh viện, Tiểu Mạt vẫn còn ở trong phòng sinh. Sinh con, có lúc, một ngày một đêm cũng là bình thường.

Anh đợi ở bên cũng nóng nảy, đã không nhớ rõ, anh chỉ nhớ anh chỉ tới kịp liếc mắt nhìn y tá ôm đứa bé, liền không kịp chờ đợi vọt vào phòng sinh. Cô cả người ươn ướt một thân mồ hôi, cứ như vậy nhẹo đầu nằm ở nơi đó, suy yếu đến mắt cũng không mở ra được. Tóc dài quá vai dính vào trên gò má của cô, anh đi tới, nhẹ nhàng cầm tay của cô, mềm mại , nho nhỏ.

Hôn nhẹ nhàng trên môi của cô, anh nghe thấy mình nói, ‘cám ơn’, cám ơn cô mang thai kết tinh của bọn họ, cám ơn cô mang lại cho anh cảm giác kỳ diệu mà hạnh phúc như thế, cám ơn cô nguyện ý đi cùng với anh cả đời này.

Mãi cho đến khi hộ lý đưa Tiểu Mạt ra khỏi phòng sinh, Tất Tử Thần mới nhớ hỏi giới tính cảu hai đứa trẻ mới sinh. Đại khái, có một be gái chứ? Anh không nhớ rõ, mới vừa rồi y tá nói sinh ra rồi, anh chỉ nghĩ tới nhanh đi nhìn Tiểu Mạt, anh không có để ý nghe lời y tá nói.

Anh vẫn luôn muốn có một bé gái giống như đúc, mềm mại gọi anh là ba, anh nguyện ý đem con gác gác ở trên cổ, mang con bé đi vườn thú, sau đó một trái một phải dắt hai mẹ con xinh đẹp như vậy, tiếp nhận ánh mắt hâm mộ của người khác.

A, Tất Tử Thần anh cũng là người ham hư vinh, anh cũng hi vọng người khác hâm mộ anh, hâm mộ anh có một cô vợ mềm mại xinh đẹp như vậy, còn có con gái đáng yêu mềm mại như vậy.

Chỉ là, đợi đến lúc hai bà mẹ, một trái một phải ôm con nít cười không khép miệng được mà đi vào phòng bệnh, chỉ thò tay đẩy ra tã, nhìn trái một mắt, nhìn phải một mắt, trong nháy mắt Tất Tử Thần liền phát hiện mình bi thống rồi, su này anh có được hai đứa con trai cùng giống anh.

Ở trong tích tắc đấy, doanh trưởng Tất mới vừa vinh dự trở thành cha, chợt đã cảm thấy 30 năm này mình thật sự xin lỗi lão già rồi. Đoán chừng, năm đó lúc lão già ôm anh, nghĩ cũng cần phải thương yêu đứa con trai này, chỉ là không có nghĩ đến, không thù không phải cha con, anh đứa con trai này, trừ cùng ông làm ngược, giống như sẽ không thế nào hiếu thuận với ông. Cho nên, đây là báo ứng chứ? Lấy hai tình địch để chỉnh anh.

Đúng, đều nói con gái là người tình kiếp trước của ba, như vậy tương tự, con gái cũng không phải là người tình kiếp trước của mẹ sao? Kiếp trước của Tiểu Mạt nhà bọn họ có rất nhiều người hoan nghênh đấy, người tình một lần mà tới hai người.

Lý Mân thấy vẻ mặt đau khổ của con trai, sợ bà thông gia hiểu lầm, vội vàng mở miệng nói: "Tử Thần, có muốn bế đứa nhỏ hay không?" Tên nhóc này, Tiểu Mạt sinh cho anh hai đứa con trai, sao anh không thể biểu hiện vui vẻ lên chút? Bộ dạng bây giờ tính là cái ý tứ gì chứ? Làm cho bà thông gia nhìn thấy, cho là anh không hài lòng thì sao?

Cảm thấy đứa nhỏ mềm nhũn trong ngực, toàn thân Tất Tử Thần cũng cứng lại, thật sự là mềm thành một vũng nước, cảm giác giống như anh hơi dùng sức một chút là có thể đem nó bóp vỡ. Mặc dù không phải là con gái mà anh chờ đợi đã lâu, nhưng mà huyết mạch nhân duyên chính là kỳ lạ ở chỗ này, con trai mới vừa rồi còn khẽ nấc "ô a ô a", ở trong ngực cứng rắn của ba, mân dưới miệng, yên tĩnh nhắm mắt ngủ, Tất Tử Thần nhìn thấy lòng cũng muốn hòa tan. thật ra thì, về sau có hai con trai giống anh hình như cũng không tồi chứ? Tối thiểu không cần lo lắng sẽ bị tiểu tử nhà người ta không nói tiếng nào mà bắt cóc chứ?

Lý Mân tức giận nhìn chằm chằm mặt con trai cười khúc khích, bình thường nhìn thật cơ trí, lúc này sao cứ ngu ngu vậy? không biết nói hai câu dễ nghe sao? "Tử Thần, con và Tiểu Mạt có nghĩ tới tên của bọn trẻ chưa?"

Tất Tử Thần miễn cưỡng giật giật khóe miệng, trong lòng run lên, suy nghĩ, đương nhiên là có chỉ là anh nghĩ đều là tên con gái thôi: "Mẹ, con cảm thấy tên hãy để cho cha đặt thì tốt hơn, con và Tiểu Mạt đặt nhũ danh là được rồi" Đúng, khiến lão già phí đầu óc đi.

Trần Hạnh cười lại gần: "Vậy các ngươi nghĩ kỹ tên nhũ danh gì không?"

Tất Tử Thần ra vẻ trầm tư đứng đắn đối với cha mẹ vợ nói: "Con cảm thấy gọi Tả Tả Hữu Hữu không tệ." Cha mẹ vợ đứng bên trái ôm một, mẹ đứng bên phải ôm một, tên thật hay, lại đơn giản lại dễ nhớ.

Lý Mân Mân và Trần Hạnh chìm con ngươi suy nghĩ một chút, cuối cùng không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên nói: "Qủa thật vô cùng tốt, vừa nghe chính là sinh đôi."

Tất Tử Thần lặng yên, nhất định anh không thể nói cho mẹ cùng cha mẹ vợ, nghĩ tới hai tên này tổng cộng anh tốn không tới một phút. Nhớ ngày đó, lúc nghĩ nhũ danh của con gái, anh dùng toàn bộ một trang giấy, cuối cùng PK tới PK đi, chỉ để lại một đôi, Đường Đường, Qủa Qủa.

Nhiều tên khả ái, vừa nghĩ tới đã cảm thấy ngọt thơm ngào ngạt, người khác vừa nghe cũng biết anh có hai con gái mềm mại khải ái.

Đều là người yêu thích chụp ảnh Ly Mân không quên nói với Trần Hạnh: "Đợi bảo Tiểu Phùng đem máy chụp ảnh trong nhà mang đến, tôi phải chụp vài bức cho cháu trai mới được." Lưu làm kỷ niệm, về sau chờ bọn nó trưởng thành, cho bọn nó xem bọn họ hình cởi truồng, thật tốt.

Trần Hạnh cũng tán đồng gật đầu: "Chụp nhiều vài bức, đến lúc đó rửa cho tôi mấy tờ, tôi lấy đến đơn vị cho các đồng nghiệp xem một chút." Sinh đôi, không phải ai cũng có thể sinh đâu, Ngải Trân trong phòng làm việc của bà, đoạn thời gian trước con dâu của bà sinh cho bà cháu trai bà ấy giống như cái đuôi vểnh lên cả ngày, thấy ai cũng đều nói cháu trai của bà ấy đáng yêu thông minh, hừ, Tiểu Mạt nhà bà mới lợi hại, một lần liền sinh đôi.

Cho nên nói, nơi có phụ nữ sẽ có ganh đua so sánh, bất luận tuổi chủng tộc màu da.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.