Trốn Thoát Quân Hôn: Năng Lực Chiến Gia Mạnh Mẽ Làm Đau Người

Chương 30: Chương 30: Mẹ ly hôn, cô là người đầu tiên không đồng ý, phải đợi đến khi người cha cặn bã chết để kế thừa tiền bồi thường (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Thẩm Lê nhìn bà ấy với ánh mắt mơ hồ, cô cúi đầu: “Mẹ, con không muốn trở thành uy hiếp làm trói buộc mẹ, con phải làm trợ lực để mẹ thoát khỏi vùng trời này! Bỏ qua nguyên nhân là con, thì mẹ thật sự hạnh phúc sao?”

Hô hấp Khương Thư Lan khựng lại, trên mặt toàn là mỏi mệt.

“Sống cùng với ai cũng chẳng phải là những ngày tháng như vậy sao? Mẹ rất hâm mộ dì Phan Khiết của con, mỗi ngày tự do tự tại, có rất nhiều thời gian để có thể làm chính mình, xinh đẹp, ưu nhã.”

Phan Khiết bằng tuổi với bà ấy, nhưng lại không kết hôn, không có gia đình trói buộc, tự nhiên có thể vô ưu vô lự.

Thẩm Lê chán nản.

Nhắc tới Phan Khiết, chỉ cảm thấy đen đủi!

Cái này kẻ thứ ba đáng chết này tự do vô lự, là bởi vì bà ta được Thẩm Vĩnh Đức bao nuôi, không cần phải mỗi ngày tính toán củi gạo mắm muối.

Bà ta xinh đẹp ưu nhã, là bởi vì con gái bà ta được Khương Thư Lan chăm sóc, không cần phải lo lắng đến tương lai của con mình.

“Lê Lê, mẹ là người cảm thấy đủ, trước mắt, đã rất tốt rồi.”

Thẩm Lê lắc đầu, ánh mắt sáng ngời, thử nói: “Mẹ, chẳng lẽ mẹ chưa từng nghĩ tới chuyện ly hôn sao? Nếu mẹ ly hôn với cha, con nhất định sẽ theo mẹ.”

Hiện tại có không gian, hơn nữa cô còn có thể vận dụng được trung y lúc trước mình học được, chắc chắn sẽ khiến cho cuộc sống sau này của hai người trôi qua suôn sẻ.

Khương Thư Lan bị lời nói của Thẩm Lê dọa đến, lập tức bịt kín miệng cô.

“Tổ tông của mẹ ơi, không nên nói những lời mê sảng này nữa, cẩn thận cha con nghe được, coi chừng ông ấy thật sự muốn đánh con đấy.”

Ly hôn, xã hội đã tiến bộ, nhưng từ này vẫn là từ cấm.

“Một khi ly hôn, mỗi một người trong ngõ nhỏ này nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết con.”

Quả thật Khương Thư Lan có tư tưởng khai sáng, nhưng cũng không khai sáng đến độ có thể thản nhiên tiếp nhận một cuộc hôn nhân thất bại.

“Lê Lê, mẹ không có công việc ổn định, nếu mẹ mà ly hôn, con sẽ phải đi theo mẹ chịu khổ. Con là đứa bé mà mẹ hoài thai mười tháng, lại khó khăn lắm mới tìm lại được, dù mẹ có liều cái mạng này, cũng phải để cho con vô ưu vô lo mà đi làm chuyện của mình.”

Ánh mắt của Thẩm Lê hơi đổi, ban đầu cô chỉ muốn thử xem một chút ý tưởng của Khương Thư Lan, chỉ sợ bà ấy không bỏ được người cha cặn bã.

Hiện tại xem ra mẹ cô cũng không phải là loại người đâm đầu vào tình yêu.

Ly hôn sao?

Thẩm Lê là người đầu tiên không đồng ý, nếu mẹ cô thật sự ly hôn, vậy thì không phải là Phan Khiết sẽ vui vẻ mà thượng vị sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.