Edit: Ly Ly
Beta: Tiểu Tuyền
“Ôn Uyển, con có nghĩ tới, để một người
huynh đệ nhận mẫu thân của con làm nghĩa mẫu để thừa hưởng hương khói
hay không?” tộc trưởng đại nhân vô cùng hòa ái nói .
Tộc trưởng quả thật rất
yêu thích Ôn Uyển, hơn một năm này, mỗi ngày trãi qua đều vô cùng thỏa
mãn, mọi người trong tộc đều tán thưởng tộc trưởng là một người anh
minh. Đặc biệt là vào thời điểm mừng năm mới, người trong tộc sẽ được
thưởng tiền gấp đôi so với thường ngày, hơn nữa lại nói đều do phúc của
tộc trưởng, thật ra thì mọi người cũng đều biết đây là do phúc của Ôn
Uyển. Cho nên, có một số việc cũng sẽ thật lòng tính toán cho nàng.
Ôn Uyển nghe xong, cảm thấy vô cùng kì lạ. Mẫu thân của nàng đã mất, còn muốn người nhận con thừa tự
làm gì chứ. Người đã chết , hiện tại muốn những thứ không thực tế ấy làm gì nữa chứ, người hiện đại chết đi thậm chí đã hóa thành tro cót. Còn
muốn những thứ không thực tế đó làm gì.
Tộc trưởng nhìn Ôn Uyển
không hiểu, cũng không còn nói thêm gì. Có một số việc, chỉ cần có lòng
nhắc nhở là được. Nói quá tường tận, sẽ bị người khác chỉ trích . Nhìn
vẻ mặt từ ái của Tộc trưởng đại nhân, hơn nữa bản thân nàng đã giúp bọn
họ nhiều như vậy, chắc hẳn là cũng có lòng tốt mà đề nghị.
Ôn Uyển trong lòng vô cùng cảm thấy kì lạ, nhưng mà, vẫn nên kiềm chế lại loại tâm tình này, trở
về phủ, liền cùng Cố ma ma nói về vấn đề này.
“Quận chúa, đây là chuyện
tốt, đây là chuyện vô cùng tốt” Cổ ma ma vừa nghe, cao hứng đắc ý. Những người khác, cũng cảm thấy vô cùng cao hứng .
“Cũng không thiệt thòi
Quận chúa vì người trong tộc mà tính toán ” Cố ma ma rất cao hứng, nếu
để mẫu thân của người nhận một đứa con trai làm con thừa tự, vậy ,đến
lúc đó Quận chúa sẽ có được huynh đệ gắng sức hỗ trợ chính mình , không còn cô đơn chiếc bóng nữa.
Ôn Uyển hỏi tại sao Cổ ma
ma cảm thấy cao hứng như vậy, rất kỳ quái, Cổ ma ma vừa cung cấp những
tri thức của cổ đại cho Ôn Uyển. Thì ra là ở đây, hương khói của con
cháu rất là quan trọng . Nói rằng nếu có hương khói của con cháu, sau
này nếu được đầu thai lần nữa, có thể sẽ được đầu thai vào một gia đình
tốt, dù sao một đống lớn những lý lẽ cũng từ mê tín mà ra.
Hiện tại tộc trưởng đưa ra lời đề nghị, nếu bản thân nàng không bàn đến , đại biểu cho việc nhất
định sẽ trở thành nữ nhi bất hiếu . Tùy tiện làm một nữ nhi bất hiếu với phụ thân hờ thì đối với Ôn Uyển không sao cả, nhưng nếu vạn nhất làm
một nữ bất hiếu với mẫu thân của mình, việc đó sẽ vô cùng to tát. Tất cả những gì nàng có, đều là do bên nhà ngoại cho nàng .
Ôn Uyển vừa quay đầu suy
nghĩ, không đúng không phải nói là, những thứ này đều là ghi trên danh
nghĩa của mẹ sao, mà phụ thân không phải có hai đứa con sao.
Cố ma ma bất đắc dĩ nói,
An thị cũng là thê tử, mặc dù là Bình thê, nhưng đã được ghi vào gia phả của dòng họ, hài tử tất nhiên là mang danh nghĩa của bà ta. Nếu con
trai mang danh nghĩa của công chúa thì bà ta sẽ không có con trai nữa.
Ôn Uyển vò đầu cả buổi,
cũng vẫn không hiểu, nói rằng để cho nàng suy nghĩ hai ngày, lúc này
nàng chưa thể tiêu hóa được việc này. Buồn bực một ngày, ngày đầu tiên
của năm mới, dựa theo quy củ nàng phải vào hoàng cung, nhưng trong cung
ông ngoại hoàng đế bề bộn nhiều việc, không đếm xỉa tới nàng, bằng
không, Ôn Uyển rất muốn hỏi ông ngoại việc này phải làm sao bây giờ.
Hiện tại nàng không dám
làm bậy, phải suy nghĩ kỹ, lần trước gây ra chuyện lớn như vậy. Hiện tại làm cái gì, đều phải xem xét cho cẩn thận, đối với quy tắc của thời đại này, so với hiện đại thì không thể giống nhau được.
Nhưng ông ngoại không rảnh quan tâm nàng, nàng lĩnh năm trăm lượng tiền mừng tuổi, còn được ban
thưởng thêm một chút đồ trang sức cùng vải vóc, nàng cảm thấy nghi hoặc
đành quay trở về.
Tướng phủ:
Đến ngày thứ hai của năm
mới, lập tức đi đến nhà ông cậu nàng chúc tết. Cũng may cậu của nàng ở
nhà. Tiếp theo đến lượt Tô Tướng đề cập đến việc này, tỏ vẻ mình không
hiểu nổi, nhất định phải để cho làm con thừa tự sao? Nếu không sẽ trở
thành người con bất hiếu nhất trên đời sao? Nàng cũng không muốn tìm cho mình một người huynh đệ không một lòng.
“Tộc trưởng của các người
đã lên tiếng, làm nữ nhi của người ta, đương nhiên phải lấy chữ hiếu làm đầu. Con lo lắng tìm một người huynh đệ làm con thừa tự không hợp tâm ý con, vậy con tìm một người huynh đệ trong dòng họ mình là được. Bình
gia nhiều hài tử như vậy, Ông cậu cũng không tin con không tìm ra được
người hợp ý với mình. Hơn nữa, Ôn Uyển của chúng ta có khả năng như vậy, đến lúc đó nhất định sẽ nịnh bợ con thôi, làm sao có thể không hợp ý
với con được” Tô Tướng ha hả cười to.
Ôn Uyển dĩ nhiên biết ông
cậu nói về chuyện gì. Hơn một tháng này, nàng bán thức ăn rau dưa trái
mùa, bán đến một vạn mấy gần hai vạn hai ngân lượng, mùa đông chỉ mới
qua một nửa. Ôn Uyển nghe thấy, liền xấu hổ nở nụ cười.
“Tộc trưởng của các con đã nhắc nhở, đương nhiên là bởi vì những cống hiến của con ở trong tộc.
Hơn nữa, hiện tại con còn nhỏ, tự mình quản lý những việc này, người ta
sẽ có thể xúc phạm con. Chờ thêm hai năm nữa, bản thân con tự mình ra
mặt, đến lúc đó sẽ không còn lời bàn tán gì nữa. Có thể tìm một người
được nhận làm hài tử của mẫu thân con lại hợp tâm ý với con, đến lúc đó, mọi chuyện đều để cho hắn chuẩn bị thay con đi. Có các vị thúc thúc
cùng Hoàng Thượng làm chỗ dựa, ông cậu cũng sẽ giúp con coi chừng hắn,
thách hắn cũng không dám sinh ra những ý đồ đen tối ” Tô Tướng giải
thích .
Mặc dù cùng cha khác mẹ,
nhưng ông phải bội phục, vị tỷ tỷ tài năng tuyệt luân kia, quả thật là
một người có đủ tư cách kiêu ngạo. Không nghĩ tới vào trong cung, nhanh
như vậy nàng đã tạ thế. Chỉ có thể thở dài thế sự trêu người. Lúc ấy sau khi phụ thân biết, liền ngã bệnh, còn luôn miệng nói là hại nàng, là ta hại nàng, sau đó bắt mình phải hứa, sau này, Nữ nhi của Tô gia không
cần tài nữ nữa. Chỉ cần đọc được ít sách, lòng dạ trong sáng, là người
hiểu tri thức. Nói xong, phụ thân cũng ra đi.
Bởi vì việc này, cho nên
ông vẫn còn oán trách, mới lơ là không quan tâm đến Phúc Huy. Cho đến
khi nữ nhi Nhan Chân của mình, cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú, mọi thứ
nàng ấy đều tinh thông. Mới mười bốn tuổi, đã được khâm điểm trở thành
Thập Hoàng Phi. Nào biết đâu rằng, không tới hai năm, trong lúc Thập
Hoàng Phi đi săn bắn, bị thương, không kịp chữa trị liền bỏ mạng.
Khi đó, ông mới biết, phụ
thân đúng. Là do người hại nữ nhi của mình, nếu như ban đầu ông nghe lời phụ thân nói…, không để danh tiếng của nàng lọt ra ngoài, cũng sẽ không có chuyện như vậy. Nếu như được làm một người bình thường, trải qua hai năm, đợi mọi chuyện lắng lại, đương nhiên tài năng hơn người của nàng
sẽ được thừa nhận. Nhưng nếu đã được định là người của hoàng gia, thì
còn ai dám đến thành thân với nữ nhi của mình, chỉ có thể buộc tóc thanh tu mà thôi . Trải qua một cuộc sống như một người chết.
Cho nên lúc ông hỏi Ôn
Uyển , Ôn Uyển nói, mục đích của nàng đọc sách là để hiểu biết tri thức, thì ông mới bị chấn động lớn như vậy, trong lòng cũng đặc biệt yêu
thương .
” Cái phương pháp trị
phong thấp bằng cát kia của con, là từ đâu mà nhìn thấy được” dùng hơn
nửa tháng, bệnh trạng so với trước kia chậm hơn một chút. Nhiều năm ông
bị bệnh này, đã dùng rất nhiều thuốc, nhưng đều vô dụng.
“Quận chúa nói, đâu có từ
trên sách xem qua. Là do Lão sư vô tình nhắc đến. Cảm thấy phương thuốc
cổ truyền của nhân gian rất hữu dụng. Dù sao phương thuốc kia cũng không dùng để uống, chỉ sử dụng bên ngoài, thử một chút cũng không sao, theo
như tướng gia người nói, có hiệu quả là tốt rồi, không uổng phí một phen tâm ý của ta” tướng gia nghe thấy, thật cao hứng. Đứa nhỏ này đúng là
tri kỉ.
Lúc đến Chu Vương phủ, Chu vương không có ở đây. Người quả là rất bận rộn. Lúc đi đến Thuần Vương
Phủ, trong lời nói của Thuần Vương Phi, chính là muốn cùng làm ăn với Ôn Uyển. Nhưng Ôn Uyển lại lắc đầu. Nói rằng hiện tại cũng không có việc
gì tốt. Ninh thị cũng ở đây, nhưng không gặp Ôn Uyển, Ninh Vương phi đối với Ôn Uyển nhàn nhạt , ngồi không tới một khắc đồng hồ, đã rời khỏi.
“Rốt cuộc cũng là do không ai nuôi dạy Ngay cả mấy đồng cũng luyến tiếc. Kiếm tiền nhiều như vậy
làm cái gì, mới nhỏ như vậy đã kiếm nhiều tiền chuẩn bị đồ cưới rồi sao” Lão ma ma oán trách. Những người bên cạnh cùng nhau nghị luận.
Đến phủ Phúc Linh Công Chúa, Công chúa vừa lúc tiến vào cùng Hiền Phi.
Bái phỏng xong thân thích
mấy nhà ,Ôn Uyển liền có nề có nếp sống ở Hành Phương Các. Nhưng không
biết tại sao. Chuyện để cho một đứa bé làm con thừa tự dưới danh nghĩa
của công chúa bị truyền đi, hơn nữa còn nói, chỉ cần nhận được sự cho
phép của Ôn Uyển quận chúa là được. Cái này, toàn Bình gia liền sôi nổi. Không những Bình phủ, ngay cả dòng họ cũng đều sôi nổi. Nếu có thể ghi
tạc danh nghĩa của công chúa, đó chính là hoàng thân quốc thích, đó
chính là một bước lên trời rồi.
Phòng lớn của Bình gia:
“Cô cô, đây chính là một
cơ hội thật tốt. Người nhất định phải giúp Dung gia, tình trạng hiện tại của Dung gia, vạn nhất. . . . . . Trên dưới mười miệng ăn của Dung gia, sẽ sống như thế nào nha? Hơn nữa, Thấm ca nhi là đứa trẻ tốt, nhất định có thể được Quận chúa coi trọng. Cô cô, đây là việc liên quan đến mười
miệng ăn trong Dung gia, cô cô, người nhất định phải giúp chúng con một
chút”Vừa nghe được tin tức Ôn Uyển muốn chọn hài tử để nhận làm con thừa tự trên danh nghĩa của mẫu thân của nàng, Dung đại phu nhân lập tức lao đến, đau khổ cầu khẩn.
Tống đại phu nhân mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm. Trong lòng, vô cùng châm chọc. Cho dù chó mèo trong
Bình Phụ muốn nhận con, cũng không đến phiên các ngươi.
“Ngươi nói hưu nói vượn
cái gì. Cho dù Ôn Uyển muốn tìm người nhận làm con trên danh nghĩa của
mẫu thân nàng, thì ngũ phòng vẫn còn có hai đứa nhỏ, lúc nào đến phiên
người ngoài như các ngươi” Bình mẫu vì việc này cảm thấy mất hứng.
“Phía ngoài đã truyền
khắp, nói quận chúa là nhất định không sẽ không chọn hai đứa nhỏ ở ngũ
phòng. Nói muốn do chính nàng chọn lựa . Cô, chỉ cần Quận chúa chọn
trúng Thấm ca nhi, Dung gia chúng ta sau này sẽ không cần lo ăn uống
nữa. Cô, người nhất định phải giúp Dung gia một chút, giúp một chút mấy
đứa cháu đáng thương của người” Nước mũi nước mắt cùng nhau chảy ra.
“Nói bậy nói bạ. Cho dù Ôn Uyển muốn tìm người làm con thừa tự, không phải là đứa nhỏ trong ngũ
phòng. Nhưng cũng chỉ có thể là người trong dòng họ . Làm sao để cho
người khác họ làm con thừa tự, không nói đến việc tộc trưởng có đáp ứng
hay không, quốc công Gia cũng sẽ không đã đáp ứng kẻ thừa tự là họ khác
Bình gia, đây là đại sự thừa kế huyết mạch. Chuyện này, đừng gắp gáp đề
cập lại” Bình mẫu lập tức quát lớn . Dung phu nhân tuy không cam lòng,
nhưng cũng bị Bình Mẫu đuổi ra ngoài.
“Đi xem một chút đi, rốt
cuộc chuyện gì đã xảy ra. Làm sao chuyện lại truyền ra nhanh như vậy
chứ” Bình mẫu có chút kỳ quái phân phó Hỉ Thước đi ra ngoài.
Phòng lớn:
“Lão thái thái còn không
quá hồ đồ. Nếu thật để cho nhà bọn họ làm con thừa tự, không sợ cười
chết người sao. Sau này, Phủ quốc công sẽ thành đề tài trong miệng người khác mất” Đại phu nhân nghe thấy, gật đầu. Thật ra thì, quốc công phủ
đã sớm bị người khác cười cợt rồi. Hai năm qua, chuyện của Nhị Lão gia,
khiến người Bình gia căn bản là không thể nào đứng thẳng lưng được. Khụ, gia phong bất chánh, gia phong bất chánh a.
Sau đó, nàng gọi Tiểu Hứa
đến đây. Hai cô cháu nói chuyện thật lâu, tiểu Hứa thị sắc mặt do dự
nói”Cô, như vậy có tốt hay không?”
Đại phu nhân nắm tay nàng
nói ” đương nhiên là tốt. Nếu để cho Thượng Đường được nhận làm nghĩa tử dựa trên danh nghĩa của Công chúa, cũng coi như là hoàng thân quốc
thích. Thể diện cũng sẽ tốt hơn, lại nói sở trường của Quận chúa là quản lý tài sản, Thượng Đường đi qua đó chính là ca ca ruột thịt của nàng,
đương nhiên là sẽ không bạc đãi hắn, cũng giảm không ít đi chi phí sinh
hoạt của các cháu. Sau này sính lễ của hắn cũng không cần con quan tâm.
Quan hệ giữa Ôn Uyển cùng Tướng gia, Lão Hải rất thân thiết. Sau này
tiền đồ của Thượng Đường nhất định sẽ tốt. Nếu không phải do điều kiện
không cho phép Thượng Vệ, ta cũng muốn để cho Thượng Vệ đi đây này. Con
hảo hảo mà nói một chút với Thượng Dũng đi, vì tương lai của Thượng
Đường, hắn cũng sẽ đồng ý mà thôi “
Tiểu Hứa Thị dĩ nhiên bị
động tâm “Nhưng mà con nghe nói Quận chúa rất lợi hại , nàng sẽ nhìn
trúng Thượng Đường sao? Vạn nhất không chọn trúng, vậy phải làm sao bây
giờ đây?”
Đại phu nhân thấy sắc mặt
do dự của nàng, cười nói”Con yên tâm, chính bởi vì Ôn Uyển thông minh .
Cho nên sẽ chọn Thượng Đường. Thượng Đường tâm tính tốt, học vấn cũng
không tệ, Ôn Uyển tự mình suy tính đưa ra yêu cầu chính là muốn người ta sợ. Hơn nữa Ôn Uyển có ân với nhị phòng, cho nên quan hệ lại càng được
nâng cao hơn một tầng. Đến lúc đó dù Ngũ lão gia phản đối, nhưng Thượng Đường cũng là cháu ruột của hắn, cho dù hắn không đồng ý đến lúc đó Lão thái gia cùng lão phu nhân cũng sẽ đồng ý. Cho nên, mấy vấn đề đó sẽ
nhỏ đi rất nhiều. Vì vậy, chỉ cần đem tên của Thượng Đường đề cử lên,
căn bản sẽ không có vấn đề. Nói không chừng, sau này Thượng Dũng còn
phải dựa vào Thượng Đường giúp đỡ”
Tiểu Hứa thị gật đầu, trở
về thương lượng cùng phu quân của mình. Sau này khi có kinh nghiệm thực
tế, Tiểu Hứa Thị đã vì tầm nhìn xa trông rộng của cô mình, mà một lòng
cảm kích.
“Thay vì để lợi cho người khác, chi bằng để cho nhị phòng được lợi.” Đại phu nhân lầm bầm lầu bầu .