Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 236: Chương 236: Người sinh bệnh




TSCPTĐK - Chương 236

Chương 236: Người sinh bệnh

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Tân Đa Lôi thất hồn lạc phách, hỏi: "Sự tình giải quyết xong chưa? Ngươi không sao chứ?"

Tân Đa Lôi lắc đầu: "Ta không có việc gì, chẳng qua, chứng bệnh trong bộ lạc tựa hồ lan tràn, không biết sau này sẽ biến thành như thế nào."

"Ca ca ngươi là người đầu tiên sinh bệnh sao?"

"Không phải, lúc trước đã có hai người, bất quá, hai người kia đều bị hiến tế âm thầm giết chết, đối ngoại nói là chết do thú tập."

"Thì ra là thế." Kỳ Thiếu Vinh gật đầu, thầm nghĩ: Hiến tế của bộ lạc này còn rất có thủ đoạn.

"Đừng nói cái này, chúng ta đi tìm thảo dược trước đã." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Tân Đa Lôi gật đầu, biểu tình hưng phấn đáp, "Được."

Dã ngoại xà trùng chuột kiến rất nhiều, ở thế giới ma pháp, đấu khí đã lâu, đột nhiên trở lại nguyên thủy, Kỳ Thiếu Vinh cực kỳ không thích ứng.

"Nơi này thật kỳ quái, đi vài bước liền cảm thấy rất mệt." Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được than thở.

Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Nơi này trọng lực khá lớn, người trường kỳ sinh hoạt tại đây thể chất sẽ tốt hơn một chút."

Kỳ Thiếu Vinh cong khóe miệng cười trào phúng, thầm nghĩ: Thể chất tốt không phải là vẫn bị bệnh truyền nhiễm sao.

Tân Đa Lôi lo lắng nhìn Kỳ Thiếu Vinh, hỏi: "Y sư, ngươi có nắm chắc sẽ chữa khỏi cho ca ca ta không?"

Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ: "Ta chỉ có thể nói, sẽ cố gắng hết sức."

Tân Đa Lôi banh mặt, sắc mặt ngưng trọng.

"Thực lực của ngươi ở bộ lạc của các ngươi tính như thế nào?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Tân Đa Lôi nhăn mày lại: "Ta mới mười ba tuổi, thực lực còn chưa đủ mạnh, ca ca ta nguyên bản là cường giả đồ đằng, là dũng sĩ số một trong bộ lạc." Nhắc tới Fred, Tân Đa Lôi lúc nào cũng là tự hào mười phần.

Kỳ Thiếu Vinh: "......" Mới mười ba tuổi, tiểu hài tử mười ba tuổi cư nhiên lớn thành như vậy, tiểu tử, ngươi ăn cái gì lớn lên a, sao có thể tráng như vậy?

"Cường giả đồ đằng?" Kỳ Thiếu Vinh nghi hoặc.

"Đúng vậy, ở bộ lạc Phi Hổ của chúng ta nếu ai có thể sinh ra cộng minh với đồ đằng là có thể trở thành cường giả đồ đằng." Tân Đa Lôi giải thích.

Dịch Phàm cùng Trang Hạo hai mặt nhìn nhau, đều rất là ngạc nhiên.

"Phía trước có người." Trang Hạo nói.

Tân Đa Lôi cau mày lại: "Các ngươi chờ ở nơi này, ta đi thăm dò."

Tân Đa Lôi rời đi không bao lâu, rất nhanh liền trở về, thúc giục: "Chúng ta đi nhanh đi."

"Làm sao vậy?" Kỳ Thiếu Vinh nhìn Tân Đa Lôi thần sắc căng chặt, hỏi.

Tân Đa Lôi rầu rĩ nói: "Không có việc gì, chẳng qua A Hạo nói không sai, phía trước có ba dũng sĩ đang vây công một đầu sư báo, Jesse cũng ở trong đó."

"Cái tên chủ trương muốn thiêu chết ca ca ngươi?"

Tân Đa Lôi gật đầu, sắc mặt cực kỳ không xong. "Vừa rồi hắn hình như đã nhìn thấy ta, bất quá, bị sư báo kiềm chế, bằng không hắn có lẽ sẽ bắt ta lại truy hỏi tung tích của ca ca ta."

Trang Hạo nhìn Tân Đa Lôi, nói: "Chúng ta đi nhanh đi, mấy người kia hình như tới đây."

Tân Đa Lôi kiến thức qua bản lĩnh của Trang Hạo, lập tức đồng ý kiến nghị của hắn.

......

Kỳ Thiếu Vinh cầm một cái nồi đất, đi nấu thuốc cho Fred.

Dịch Phàm tò mò hỏi: "Thiếu gia, thuốc này khi nào sẽ có hiệu quả?"

"Nếu như đúng bệnh, qua hai ngày là được." Kỳ Thiếu Vinh đáp.

Dịch Phàm gật đầu: "Vậy là tốt rồi."

Ma pháp, đấu khí không thể dùng, thực lực của bọn họ ở nơi này vô cùng hữu hạn, nếu Fred khôi phục lại, đối với bọn họ cũng coi như là có trợ giúp, cũng không biết Fred tên kia có nguyện ý hay không.

Tân Đa Lôi đi tới, vừa khẩn trương lại vừa chờ mong hỏi: "Thuốc đã được chưa?"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Sắp xong rồi, chờ thêm một chút."

Tân Đa Lôi gật đầu, nhịn không được nhíu mày lại.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Tân Đa Lôi, hỏi: "Ngươi có phải là có tâm sự không, thoạt nhìn mặt ủ mày chau."

"Không có!" Tân Đa Lôi đáp.

Kỳ Thiếu Vinh hoài nghi nghiêng đầu: "Thật sự?"

Tân Đa Lôi rầu rĩ nói: "Vị hôn thê của ca ca ta muốn cùng Jesse thành hôn, lát nữa đi gặp ca ca, ta không biết có nên nói việc này hay không."

"Vị hôn thê của ca ca ngươi muốn kết hôn sao? Nha, đây đúng là một tin tức xấu, bất quá, đổi góc độ khác mà nói, ca ngươi sau khi khỏi hẳn lại trở thành độc thân, muốn theo đuổi ai liền theo đuổi người đó."

Tân Đa Lôi rầu rĩ: "Ca ta thích nhất Mil......"

Kỳ Thiếu Vinh bĩu môi: "Ca ngươi vừa xảy ra chuyện, người nọ liền dời mục tiêu, có thể thấy được ánh mắt của ca ngươi thật chẳng ra gì!"

Tân Đa Lôi: "......"

"Thuốc tốt rồi, cầm đi cho ca ngươi đi." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Tân Đa Lôi tràn đầy cảm kích gật đầu: "Được."

Tân Đa Lôi vào trong sơn động của Fred không được bao lâu liền bị đuổi ra ngoài.

"Ca ngươi uống thuốc chưa?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Tân Đa Lôi lắc đầu: "Không biết, ta vừa vào liền bị hắn đuổi ra, ta để thuốc trong sơn động."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Tân Đa Lôi nhìn Kỳ Thiếu Vinh, hỏi: "Y sư đại nhân, ca ta khi nào có thể tốt lên?"

Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ nói: "Nóng vội ăn không hết đậu hủ nóng, chờ đi."

Trang Hạo nhíu mày lại, lên tiếng: "Có người tới."

Tân Đa Lôi cau mày nói: "Các ngươi mau trốn đi."

Trong lòng Tân Đa Lôi nghẹn một cục, nguyên bản cho rằng nơi này đã đủ bí ẩn, không ngờ lại có người tới đây.

......

Đám người Trang Hạo, Kỳ Thiếu Vinh trốn đi không bao lâu, thân ảnh của Jesse liền xuất hiện.

Phía sau Jesse còn có mấy người, nhìn đám khách không mời mà tới này, tâm tình của Tân Đa Lôi rất là u ám.

"Jesse, ngươi tới làm cái gì?" Tân Đa Lôi lạnh lùng hỏi.

"Tân Đa Lôi, ca ngươi đâu?"

"Ca ta ở đâu không cần ngươi quản." Tân Đa Lôi oán hận nhìn Jesse nói.

Jesse thấm thía khuyên nhủ: "Tân Đa Lôi, ca ca ngươi đã bị tà linh bám vào người, không giết hắn, sớm muộn gì tà linh cũng sẽ xâm chiếm thân thể của ngươi."

Tân Đa Lôi bất mãn: "Ngươi đừng có nói bậy, ca ca ta chỉ là sinh bệnh, sau này hắn sẽ tốt lên."

"Tân Đa Lôi, ngươi không cần chấp mê bất ngộ, chính là bởi vì ngươi mang ca ngươi đào tẩu, người bên trong bộ lạc mới bị tà linh bám vào."

Tân Đa Lôi tức giận muốn điên: "Ta đã mang ca ca ta rời đi, bên trong bộ lạc cho dù là có người bị tà linh bám vào cũng không liên quan gì đến ca ca ta, Jesse, trước kia ca ta đã cứu mạng ngươi a, ngươi hiện tại đoạt đi Mil, còn muốn đuổi tận giết tuyệt ca ca ta sao? Lương tâm của ngươi bị chó ăn rồi sao?"

Jesse thần sắc vừa xấu hổ vừa giận dữ, "Tân Đa Lôi, ngươi đừng có nói hươu nói vượn, đây căn bản là hai việc khác nhau, đã bị tà linh bám vào người, đó căn bản đã không còn là ca ngươi nữa, ngươi xử trí theo cảm tính như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ tự chịu diệt vong."

Tân Đa Lôi cau mày, lạnh lùng nhìn Jesse.

"Tân Đa Lôi, ngươi một hai muốn ở cùng ca ca ngươi, không sợ bị tà linh bám vào người cũng được, nhưng nơi này là địa giới của bộ lạc, các ngươi không thể ở lại đây." Jesse nói.

Tân Đa Lôi lòng đầy bất mãn, thầm nghĩ: Jesse căn bản chính là đang làm khó người khác, người trong bộ lạc ra ngoài săn thú bình thường sẽ không đi đến nơi này.

"Tân Đa Lôi, Jesse nói đúng, ca ca ngươi đã bị tà linh bám vào người, hắn đã không còn là dũng sĩ của bộ lạc, ngươi tốt nhất vẫn là rời khỏi hắn đi." Một người đứng sau Jesse cũng lên tiếng.

Tân Đa Lôi cắn chặt răng, trong lòng bi phẫn, "Chúng ta sẽ dọn đi, chẳng qua, cho ta mấy ngày."

Jesse nhìn Tân Đa Lôi, biểu hiện ra một bộ dáng thi ân: "Đều là người cùng một bộ lạc, ta cũng không muốn làm quá mức, cho ngươi ba ngày đi."

Tân Đa Lôi cắn chặt răng, nói: "Đa tạ."

......

Tiễn đi đám người Jesse, Tân Đa Lôi liền ủ rũ cụp đuôi.

Tân Đa Lôi trở về sơn động, nhìn đám người Kỳ Thiếu Vinh: "Các ngươi đều nghe được?"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nghe được."

"Ba ngày, ca ta có thể khôi phục không?" Tân Đa Lôi hỏi.

"Ta vừa mới đi xem ca ngươi, hắn đã bắt đầu chuyển biến tốt, ba ngày sau hẳn là có thể đi lại được rồi." Kỳ Thiếu Vinh đáp.

Tân Đa Lôi thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Vậy là tốt rồi, ta đi xem hắn."

Tân Đa Lôi mang theo thuốc phi như bay vào trong sơn động của Fred, Fred nửa ngồi dậy, tuyệt vọng trên mặt ít đi rất nhiều.

"Ca ca, ngươi dậy được rồi!"

Fred cười cười với Tân Đa Lôi, không còn quát mắng đuổi người như lúc trước.

"Vất vả ngươi." Fred nhìn Tân Đa Lôi nói.

Tân Đa Lôi ngây ngô cười, xấu hổ gãi đầu nói: "Ca ca, ta không vất vả."

"Mil cùng Jesse muốn thành hôn sao?" Fred hỏi.

Tân Đa Lôi ngoài ý muốn nhìn Fred, hơi ngập ngừng nói: "Ca ca, ngươi đã biết?"

Fred gật đầu: "Phải."

Fred nhắm mắt lại, Mil là mỹ nhân số một trong bộ lạc, người theo đuổi nàng rất nhiều, lúc trước Mil đáp ứng hắn theo đuổi, hắn cao hứng muốn điên, nhiều năm như vậy, Mil yêu cầu cái gì, hắn vẫn luôn tận tâm tận lực thỏa mãn.

Cho dù Mil muốn ăn tuyết dung quả bên trong lãnh địa của phi ưng, hắn cũng vẫn kiếm về cho nàng, Fred không nghĩ tới, giống cái mà hắn toàn tâm toàn lực đối đãi, sau khi hắn sinh bệnh lại không chút do dự đầu nhập vào trong ôm ấp của huynh đệ, mà huynh đệ hắn, sau khi hắn xảy ra chuyện liền cật lực chủ trương muốn thiêu chết hắn.

"Ca ca, Jesse vẫn luôn ghen ghét ngươi, lần này hắn rõ rang là quan báo tư thù."

Tân Đa Lôi cúi đầu, thầm nghĩ: Ca ca cùng Jesse đều là dũng sĩ trong bộ lạc, chẳng qua, nhân duyên của ca ca tốt hơn một chút, có lẽ cũng bởi vì vậy mà khiến cho Jesse ghen ghét.

Fred nhíu mày, vẫy vẫy tay: "Được rồi, đừng nói nữa."

Lần này nhiễm bệnh ảnh hưởng rất lớn tới cuộc sống của Fred, Fred không thể quên cảnh tượng huynh đệ mà hắn cho là thân mật lại coi hắn thành hồng thủy mãnh thú, tuy rằng rõ ràng bọn họ làm vậy là đúng, nhưng Fred vẫn cảm thấy bi thương.

"Ca ca, ngươi cảm giác thế nào?" Tân Đa Lôi hỏi.

Fred cười cười: "Ta cảm thấy khá hơn nhiều, đệ đệ, y sư ngươi tìm rất có bản lĩnh."

Thời điểm lần đầu tiên Kỳ Thiếu Vinh tới đây, Fred liền mơ hồ cảm giác được Kỳ Thiếu Vinh dị thường, trong khoảng thời gian này, Fred vẫn luôn rất lo lắng đệ đệ mình bị lừa.

Tân Đa Lôi cười nói: "Y sư đại nhân xác thật rất ghê gớm."

Tân Đa Lôi thầm nghĩ: Kỳ Thiếu Vinh làm người từ bên ngoài tới lại mạnh hơn hiến tế đại nhân nhiều, trong tộc có người sinh bệnh chỉ có thể đi tìm hiến tế, nhưng rất nhiều thời điểm hiến tế cũng không thể chữa khỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.