Bóng dáng kia xuất hiện quá bất ngờ, lại thêm tốc độ chớp nhoáng, gần như ngang ngửa với phản ứng của Bull làm hắn không kịp trở tay hay né tránh gì.
‘Soạt…’
Bộ móng vuốt sắc như dao cạo trên bàn tay đầy lông lá kia lướt ngang qua một nửa bên mặt của Bull, cắt xé ra năm miệng vết thương sâu hoắm.
- “Ah… khốn kiếp! Kẻ nào cả gan như vậy?”
Bull đang đớn gào hét lên, giọng tràn ngập sự phẫn nộ. Đến khi dùng đôi mắt trắng đục để nhìn rõ kẻ đã tấn công gây ra vết thương cho mình thì hắn không kìm được chấn kinh trong lòng mà bật thốt lên một câu.
- “Ngươi là người của Lycan dòng tộc?!”
Bất quá, không để cho Bull kịp thở dốc lấy hơi, Louis vừa vung tay tát một cái xong thì dẫm chân đạp lên trên một tấm bia một trên mặt đất tiếp tục nhảy vồ tới trước mặt của đối phương.
Lần này hắn đưa hai bàn tay đầy móng vuốt của mình ra phía trước, miệng sói há rộng, táp tới phần cổ của Bull trông hệt như một con sói săn vồ lấy mồi.
Cũng đúng vào thời khắc này, Đình Tấn đã kịp thời chạy đến nơi này bắt đầu lớn tiếng phát ra mệnh lệnh.
- “[The Alliance], toàn lực hỗ trợ Louis!”
Rose cũng không chịu yếu thế hơn, lập tức truyền đạt phân công thông qua máy liên lạc.
- “Toàn đội yểm hộ cho Louis, tập trung giết chết kẻ địch này, không được để cho nó chạy thoát.”
Có được sự gia nhập của Louis sau khi đã “Hóa Hình’ thành người sói, thế cục nhanh chóng bị xoay chuyển. Bull bị Louis quấn lấy, né tránh tránh phải liên tục.
Ameerah bị nắm bắt trên tay hắn đã được thả ra lúc nào không biết, đang nằm bên dưới mặt đất, mắt nhắm chặt bất tỉnh nhân sự. Tuy nhiên bộ ngực phập phồng thở nhẹ, rất yếu ớt nói rõ nàng vẫn còn sống.
“Bộc Lôi Thuật”
“Vận Phong Thuật”
Tiếp cận được những đồng đội trong nhóm, Đình Tấn không chậm trễ chút nào, ngay tức khắc tập trung tinh thần, tạo ra mối liên kết tinh thần với bọn họ.
Đúng lúc đó, Tiêu Phương, Vansy, Trần Hạo đang trên đà chạy tới thì bất ngờ cảm giác được cơ thể của mình đột ngột trở nên nhẹ nhàng hơn. Càng đặc biệt hơn thế nữa là trên tay bọn họ lại xuất hiện vô số những tia sét mỏng đang lượn lờ xoay chuyển như một cột thu lôi cỡ nhỏ.
- “Hả? Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Vẻ mặt của bọn họ đồng dạng đều là chấn kinh và tò mò. Làm những người thông minh, bọn họ đều biết được nguồn gốc những thứ này đều là đến từ Đình Tấn mới vừa chạy tới tiếp viện kia.
Bất quá, hiện tại không phải là lúc để tìm hiểu. Bởi vì bọn họ đã tiếp cận được với Bull rồi.
David tốc độ nhanh nhất, lại có thêm “Vận Phong Thuật” hỗ trợ nên khoảng cách không tới chục mét thì hắn đã rất nhanh đuổi tới được đến bên cạnh Bull.
“Tê Liệt”
Nhân lúc Bull đang phải khổ sở dùng hai tay bắt lại bộ móng vuốt sắc bén của Louis, David vung dao găm trong tay, chớp nhoáng đâm vào phần hông của Bull.
Bởi vì trước đó David và Terrell tới sau nhóm hai người Vansy nên đã không kịp chứng kiến thảm trạng của Đỗ Lễ. Hiện tại, hắn lại tiếp tục mắc phải sai lầm của Đỗ Lễ trước đó, bỏ qua mất cái đuôi dài, thứ vũ khí không kém phần nguy hiểm nằm ở phía sau mông của Bull.
‘Vù vù…’
Vẻ mặt của Bull giống như đang kéo lên một vòng mỉm cười gian tà. Chiếc đuôi được hắn quất mạnh về phía David, tốc độ di chuyển quá nhanh làm âm thanh tiếng gió kêu lên vun vút như đang bị xé rách.
- “Không được!”
David thầm hô một tiếng trong đầu. Ngay khi tới đứng gần sát bên cạnh Bull, hắn mới phát hiện ra chiếc đuôi nguy hiểm đang lao về phía đầu của mình. Nhưng bây giờ đã quá trễ, hắn muốn làm ra hành động né tránh cũng là chuyện không thể nào.
Âm thầm cắn răng làm ra quyết định, hắn giữ vững tốc độ ra đòn, không hề chùn bước.
- “Liều mạng!”
‘Phập… xoẹt xoẹt…’
Lần này đã không còn là chiếc dao găm gọt hoa quả trước đó nữa mà David đã đổi sang sử dụng dao găm quân dụng. Lưỡi dao sắc bén hơn rất nhiều lần, dễ dàng xé rách lớp da thô ráp, đầy lông lá của Bull, cắm vào phần cơ thịt bên trong.
Nhưng không biết là vì đã đâm dao chạm vào đến tận xương hay vì cơ thịt của Bull quá săn chắc mà David không thể cắm dao vào quá sâu, chỉ đi được khoảng một nửa thân dao thì bị kẹt lại.
Mà quan trọng hơn hết là tác dụng của [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] đã bộc phát ra, kết hợp với hiệu quả của kỹ năng “Tê Liệt” làm cho Bull bị khựng lại một nhịp. David cũng nhờ vào cơ hội này để tránh thoát khỏi vùng công kích của đối phương.
Thậm chí hắn còn phải buông bỏ cả vũ khí trong tay mới kịp tránh thoát khỏi cái đuôi nguy hiểm của Bull.
Lôi điện quấn quanh trên thanh dao găm không có tiếp tế từ bàn tay của David nên dần dần tán đi. Hay nói chính xác hơn là đang bị Bull hấp thu vào bên trong cơ thể.
- “Ứ… đồ chó chết, lại dám sử dụng vũ khí có điện. Tao phải xé xác mày!”
Bull bị [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] làm tê liệt, cảm giác đó hắn không thích thú cho lắm. Hắn điên cuồng gào thét một tiếng, dồn lực vào hai cánh tay đang bắt lấy móng vuốt của Louis.
‘Gào…’
‘Ầm… rắc rắc rắc…’
Không thể chống cự với sức mạnh của Bull, Louis giống như một bao cát, bị ném sang một bên, thân thể đập mạnh lên trên mặt đất, đụng trúng phải rất nhiều bia mộ nằm rải rác trên đường.
Tất cả những tấm bia mộ tuy được làm bằng đá hoa cương và xi măng cốt thép ở bên trong, nhưng khi va chạm với Louis đều chỉ có một kết quả là bị vỡ vụn ra thành từ mảnh nhỏ. Bấy nhiêu đó cũng đủ thấy sức mạnh ghê gớm của Bull là cỡ nào.
Cũng may người bị thương này là Louis. Mang theo sức mạnh khi “Hóa Hình’ thành Lycan làm cho hắn trở nên ngoan cường, lì lợm hơn rất nhiều. Lại thêm khả năng khôi phục mạnh mẽ nên vết thương này tuy rằng làm cho cơ thể của hắn bị gãy mấy khớp xương nhưng bấy nhiêu đó đối với hắn thì chỉ là những vết thương nhỏ ngoài da mà thôi.
Bull đã đánh lùi được kẻ quấy rối mình thì ngay tức khắc xoay người, tìm kiếm bóng dáng của David. Nhưng chưa kịp để hắn nhìn ra cái gì thì một bóng người khác lại đã tới…
- “Xung Phong!”
Terrell đón đầu sử dụng kỹ năng tiếp cận kẻ địch của nghề nghiệp Cuồng Chiến Sĩ trong trò chơi. Hắn hơi cúi người bước chân mạnh mẽ xới tung đất đá bên dưới mặt đất lên mà xông về phía trước, dùng cầu vai của mình ủi thẳng vào phần bụng của Bull.
‘Phịch…’
- “Ứ… Gào…”
Chỉ kịp kêu rên một tiếng, Bull ngay sau đó liền cảm giác giống như bị một chiếc xe tải ủi trúng bụng mình.
- “Gahhh… NGÃ CHO TA!”
Vẫn chưa ngừng lại tại đó, lợi dụng thế tới vẫn còn, Terrell hai tay siết chặt eo đối phương, cơ bắp trên lưng và đùi hắn dồn lực nhấc bổng cả cơ thể khổng lồ với thể trọng hơn 300 kg của Bull lên không trung. Từng múi cơ bắp cuồn cuộn nổi lên trên người của Terrell làm hắn trông không khác gì một người được đắp nặng từ những khối thịt săn chắc.
‘Ầm!’
Thân thể của Bull bị Terrell vật ngã xuống đất, nện lên ba bốn ngôi một nằm bên dưới làm vang lên một âm thanh va đập nặng nền, đồng thời cũng làm cho đất cát, khói bụi bay tung tóe khắp nơi.
Tiếp theo sau đó, Terrell không chần chờ chút nào, thả lỏng tay mình ra muốn kéo dài khoảng cách với Bull. Bởi vì tuy rằng hắn đang trong trạng thái “Cuồng Nộ” nhưng chỉ là gia tăng sức mạnh lên rất nhiều mà thôi.
Đừng nhìn thấy cơ bắp của hắn trông to lớn như vậy, nhưng thực chất là khả năng phòng thủ của nó cũng không quá cao, thậm chí là còn thua kém “Thạch Hóa” của Trần Hạo rất nhiều.
- “Muốn chạy sao thằng khốn?! Chết đi!”
Thế nhưng mà làm gì có chuyện Bull lại để cho kẻ vừa công kích mình trốn tránh đi dễ dàng như vậy. Hắn vừa rống lên, vừa chồm dậy, vung tay tát mạnh vào đầu của Terrell.
Tốc độ quá nhanh làm cho Terrell cũng không thể nào kịp làm ra hành động né tránh gì cả, chỉ có thể theo phản xạ của cơ thể mà đưa tay chắn trước mặt bảo vệ phần đầu của mình.
Nhưng chỉ trong khoảnh khắc bàn tay thô kệch của Bull sắp đập vào người của Terrell thì một bóng người bất thình lình xuất hiện, chắn trước mặt hắn và ngăn trở đòn công kích của Bull.
‘Ầm…’
Định thần nhìn kỹ lại, thì ra Trần Hạo đã kịp thời chen chân vào giữa đôi bên, kịp thời đón đỡ giúp Terrell, cứu thoát hắn một mạng.
- “Cảm tạ…”
Terrell mở miệng, lẩm bẩm một tiếng cảm ơn, nhưng chưa để cho hắn kịp nói xong thì một tiếng nổ lớn lại đã vang lên. Một làn sóng khí nóng phả vào mặt của Terrell cùng với Trần Hạo làm hai người không nhịn được mà phải lùi lại mấy bước.
‘Ầm…’
“Hỏa Khí Cầu’
Chính là Tiêu Phương đã tích súc năng lượng từ nãy đến giờ, lúc này đây mới ném ra một quả cầu lửa, đánh lên người của Bull.
Bull bị đánh trúng nhiều đòn không kịp trở tay, từng đòn liên tục đánh tới làm hắn chỉ có thể bị động phòng thủ, vừa đưa hai tay ra che chắn trước mặt vừa bước lùi về sau tìm đường chạy trốn.
- “Mưa Sao Băng!”
Nhưng ngay sau đó, một giọng gào thét lạnh lẽo vang lên, kèm theo đó là một đống những mũi băng thô to như bắp đùi của Terrell, đầu sắc nhọn như mũi thương, từ trên không trung không ngừng rơi xuống, chắn hết cả đường lui của Bull.
‘Rầm rầm rầm…’
Nhìn những mũi băng này rơi xuống, Bull kinh hoảng vội vàng chống đỡ thân thể lách người né tránh sang một bên.
Đây chính là đòn mạnh nhất mà Vansy có thể tung ra được bằng vào thực lực của mình ở thời điểm hiện tại. Sử dụng “Tường Băng” làm mất của hắn chưa đến 1 giây nhưng với kỹ năng “Mưa Sao Băng” này thì hắn đã phải dồn lực còn lâu hơn kỹ năng “Hỏa Khí Cầu” của Tiêu Phương thì đủ biết nó làm hắn phải tiêu hao nhiều đến cỡ nào.
- “Là bọn mày ép tao! Là bọn mày… tất cả đều là bọn thầy tu khốn kiếp chúng mày! Gahh...”
Vừa ngồi xổm trên mặt đất sau khi lăn nhiều vòng tránh né đòn đại chiêu của Vansy, Bull điên cuồng rống lên như đã mất đi lý trí.
Vẻ mặt của hắn dần dần biến đổi, đôi mắt xuất hiện một chấm màu đỏ lòm đang nhanh chóng lan rộng ra xung quanh thế vào chỗ của tinh thể màu trắng đục, còn cơ thể nhanh chóng phình to ra.
Rose thấy bộ dạng của Bull như vậy thì ngay tức khắc đoán được rằng hắn đang muốn tung ra đại chiêu, biến hình hoàn toàn như trước đó T.O.A đã từng làm khi truy đuổi theo xe của bọn họ.
- “Mau ngăn hắn lại!”
Nàng gân cổ khàn giọng hét lên, tay cũng không chậm lấy từ trong túi quần ra khẩu súng laser mini của mình, liên tục bóp cò bắn về phía Bull.
‘Gào…’
Thế nhưng mà tất cả đã quá muộn, Bull dường như đã hoàn tất quá trình ma hóa của mình, hắn rống lên hệt như một con dã thú thật sự, đôi mắt đã hoàn toàn chuyển sang một màu đỏ, kích cỡ thân thể phồng to ra gấp đôi có thừa.
Lớp đất xốp mềm cùng với những tấm bia mộ bên dưới chân hắn cũng bị thể trọng vượt quá 600 kg của mình đè lún xuống sâu hơn một tấc, có mấy tấm bia mộ còn bị vỡ nát ra thành từng mảnh.
Terrell, Trần Hạo, Louis đang trên đà xông tới, ý đồ muốn ngăn hắn trước khi hắn kịp thời hoàn thành việc sử dụng kỹ năng, thế nhưng tất cả đều đã chậm một bước và hậu quả chính là bọn họ tự đâm đầu vào chỗ nguy hiểm.
‘Hống… Ầm ầm ầm’
Như một con vượn hoang, hắn mở miệng rống khan một tiếng vang vọng khắp cả khu nghĩa địa, đồng thời vung tay đập mạnh lên ngực mình mấy cái rồi thực hiện đòn nện đất như lúc nãy đã làm với Tiêu Phương và Ameerah.
‘Rầm…’
Hai đôi tay dài gần gấp đôi chân của mình, hắn vung quá đầu rồi chắp lại như một cái đại chùy, nện mạnh xuống mặt đất.
Sóng khí áp sau khi bị dồn nén rồi lại khuyết tán ra xung quanh, cắt chém lên thân thể của những kẻ liều mạng đang xông tới trước mặt của Bull.
‘Á… ứ…’
Tiếng hét thảm vang lên liên tục, không ngừng nghỉ. Ba người Trần Hạo, Terrell và Louis đều bị trúng đòn, thân thể xuất hiện hàng loạt vết thương như vết dao cắt chém lên da thịt, máu tươi văng tung tóe khắp nơi.
- “Gào… chết… chết… chết hết đi cho ta…”
Bull lại tiếp tục khàn giọng kêu gào, hai tay chống đỡ thân thể lao nhanh đuổi theo ba người vừa bị mình đánh bay.
Tuy nhiên, Bull chưa kịp nhấc lên thân thể để bước ra bước đầu tiên thì đột nhiên một mũi tên bằng xương cốt từ phía bên trái, chớp nhoáng hướng tới bờ vai của hắn ghim tới.
‘Phập…’
Một mũi tên này ghim vào phần vai trái của Bull, đâm thủng đến tận phía sau lưng của hắn, thế nhưng lực lao tới chưa hết nên nó tiếp tục xuyên qua người hắn, cắm lên một gốc cây gần đó mới ngừng lại.
- “Gàooo”
Cơn đau trên da thịt truyền đến dây thần kinh trên đại não, làm hắn không nhịn được gào lên một tiếng. Giọng điệu đã không còn điên cuồng nữa, chỉ có đau đớn và đau đớn tột độ.
‘Triệu hồi Bộ Xương Cung Thủ’ (x10)
Cùng lúc đó, tại vị trí của Đình Tấn lúc này đã xuất hiện hai cái hố đen trên mặt đất, trông hệt như đang bò từ trong lòng đất ra vậy.
Từng con Bộ Xương Cung Thủ từ trong đó nhanh chóng bò ra ngoài, mà đã có một con đang đứng giơ cung lắp tên hướng về phía tên Bull bên kia bắn tới. Nó cũng là chủ nhân của mũi tên đã bắn xuyên qua người của Bull lúc nãy.
Từ đầu đến giờ, Đình Tấn vẫn đứng tại chỗ cắt máu để cho máu tươi nhỏ giọt lên mặt đất mà vẽ vòng tròn ma pháp. Chắc có lẽ chính vì thế mà hắn mới mất nhiều thời gian như vậy mới triệu hồi ra được đám Bộ Xương Cung Thủ này.
- “Bộ… Bộ… Xương Cung Thủ… làm thế nào mà… á…”
Bull lắp bắp nói trong cơn hoảng loạn và kinh ngạc. Nhưng con Bộ Xương Cung Thủ nào có cho hắn được nói tròn câu, chúng không hề do dự chút nào tiếp tục lắp tên bắn tới một mũi tên khác, cắm lên bờ vai còn lại của hắn, mở ra một cái động lớn, làm hắn đau đớn hét lên rất thê thảm.
Nhưng ngay sau đó, hắn không hề có chút do dự nào xoay lưng bỏ chạy. Dường như hắn đã nhận ra con Bộ Xương Cung Thủ và biết được với thực lực của mình thì không thể nào chống lại được mũi tên đòi mạng kia, mà nói chi là đến việc vẫn còn có mấy con Bộ Xương Chiến Sĩ khác đang bò ra khỏi mặt ở cách đó khá xa.
‘Linh Hồn Chấn Động’
- “GIẾT!”
Đình Tấn lúc này rống lớn một tiếng kêu gọi những người trong đội, đồng thời cũng xem như là phát ra mệnh lệnh cho một tên Bộ Xương Cung Thủ sử dụng kỹ năng khống chế lại Bull.
‘Phập’
Giống như một tia chớp giật, lóe lên trong màn đêm tăm tối trong khu nghĩa trang, mũi tên xương cốt đặc biệt của tên Bộ Xương Cung Thủ này xuyên thủng qua bụng của Bull, trong lúc hắn đang cố chống đỡ thân thể leo lên một cái cây gần đó để mượn nhờ cây cối tránh né mũi tên và trốn thoát.
Bị mũi tên bắn trúng nhưng lần này có chút đặc biệt, hắn không hề có phát ra một tiếng kêu gào hay một tiếng hét thảm nào, tầm nhìn hai màu đen và trắng bất thình lình cũng trở nên tối đen, đầu óc rơi vào một khoảng không trống rỗng nửa mê nửa tỉnh không biết mình đang làm gì hay cảm giác được những thứ gì xung quanh.
Không còn trí não để điều khiển cơ thể, hắn cứng đờ khựng lại một chỗ, nhưng thế tới vẫn còn đó làm cho thân thể của hắn mất thăng bằng tiếp tục nhào tới trước ngã lăn lộn trên mặt đất.
Phía bên nhóm người của Trần Hạo, Louis và Terrell, tuy rằng bị thương nhưng với khả năng phòng thủ và sức chống chịu trâu bò của bọn họ thì khôi phục cũng khá nhanh.
Nghe được lời kêu gọi của Đình Tấn, bọn họ cố gắng chống đỡ thân thể của mình phóng tới chỗ của Bull.
‘Linh Hồn Chấn Động’
Lại thêm một mũi tên khống chế được con Bộ Xương Cung Thủ phóng ra, kèm theo mũi tên đặc biệt này là 8 mũi tên bằng xương cốt kích cỡ bình thường FR4empbj khác bắn tới.
Cũng ngay tại thời khắc đó, Bull đã khôi phục lại sau một hồi tê liệt. Nhưng đập vào mắt hắn là một đống những mũi tên xương đang lao tới. Kinh hoảng, tim đập nhanh, đầu óc theo phản xạ tự nhiên mà điều khiển hai tay chống đỡ thân thể mình lăn lộn sang một bên né tránh.
Thế nhưng tốc độ của mũi tên xương cốt lại quá nhanh làm hắn không thể tránh né được toàn bộ những mũi tên.
Có 9 mũi tên xương bắn tới thì một mũi tên đặc biệt sử dụng kỹ năng ‘Linh Hồn Chấn Động’ tới trước ghim lên ngực hắn, còn lại 8 mũi tên khác thay phiên nhau cắm khắp người hắn, biến hắn trở thành một con nhím.
Tiếp tục bị tê liệt, Bull mặc dù vẫn còn sống nhưng hơi thở đã yếu ớt đi rất nhiều. Nếu hắn có thể hành động thì phỏng chừng, hắn đã có thể trốn thoát với khả năng khôi phục cực mạnh của mình.
Tuy nhiên, đáng tiếc là điều đó không thể nào xảy ra. Bull nằm đơ người tại đó mà không hề hay biết rằng, xung quanh hắn đã nhiều ra thêm bốn, năm người, đang dồn toàn lực của bọn họ công kích hắn.
“Địa Chấn”
‘Róc Xương’
‘Bạo Cước’
‘Chùy Băng”
…
Từng kỹ năng và dị năng như mưa rơi, đáp lên người của Bull. Sinh mệnh mạnh mẽ cường đại của hắn dần dần yếu đi bớt. Đến khi hắn kịp khôi phục trở lại thần trí của mình thì từng cơn đau đớn ập tới nhanh chóng, làm hắn rên rỉ kêu lên rất thảm thiết.
Bất quá, không có vẻ gì là thương hại đối phương, Đình Tấn bây giờ mới cất bước bắt đầu chạy tới bên cạnh Bull đồng thời phát ra mệnh lệnh cho đám Bộ Xương Cung Thủ tiếp tục phát ra một đợt công kích nữa.
Bull bị vây chặt, lại thêm thân thể bị trọng thương, thủng hơn chục lỗ lớn làm hắn không thể hành động thuận lợi và linh hoạt như trước nữa. 8 mũi tên xương tiếp tục lao tới, trong ánh mắt tuyệt vọng của Bull, cắm lên cơ thể và kết liễu sinh mệnh của hắn.
‘Rầm…’
Thân thể của hắn ầm ầm đổ gục xuống mặt đất bên dưới hất tung lên một đống bụi mù và đất cát.
Nhóm người David, Vansy, Trần Hạo, Tiêu Phương đứng xung quanh hắn hiện tại mới thở ra được một hơi nhẹ nhõm. Chiến đấu liên tục lại thêm thương tích trên người làm bọn họ mệt mỏi không thôi, ngực phập phồng liên tục thở dốc vì mệt mỏi.
Gần đó, những người bị thương do Bull gây ra cũng đã dần khôi phục lại sự tỉnh táo của mình nhờ có thuốc chữa thương của Đình Tấn. Tất cả đều đang ngồi nghỉ trên mặt đất, thậm chí là ở trên những ngôi mộ.
Riêng có Terrell và Louis lúc này vẫn còn bình thường. Bọn họ sau khi giải trì trạng thái “Cuồng Nộ” và “Hóa Hình’ thì thân thể đã khôi phục về kích cỡ trước đó. Tuy rằng có chút mệt mỏi nhưng thương tích cũng không nặng lắm, chỉ là một số ít vết thương ngoài da, không động đến gân cốt bên trong.
- “Tản ra, đừng đứng xung quanh hắn mà thả lỏng phòng thủ như vậy!”
Đình Tấn đến bên cạnh nhóm người đồng đội của mình nhưng câu đầu tiên không phải là câu hỏi thăm mà lại là một câu phẫn nộ quát lớn.